
n hô lớn. Tình trạng uể ỏai của các
tướng sĩ hắn cũng thấy rồi, luân phiên ra trận chắc chắn là không có lợi cho bọn hắn. Trước hết rút lui về trong vòng bảo vệ rồi nghĩ biện pháp
sau.“Đứng ở bên cạnh ta.” Dịch Thiên che chở Miểu Miểu nhẹ
giọng nói, trên mặt Miểu Miểu cũng bắt đầu lộ ra dấu hiệu mệt mỏi, Dịch
Thiên có chút lo lắng, trên chiến trường chỉ cần lộ ra một chút cảm xúc, kẻ chết chính là mình.“Ừ, yên tâm, ta không sao.” Miểu Miểu
biết Dịch Thiên đang lo lắng cho nàng, khẽ cười nói. Làm sao mà nàng có
thể để xảy ra chuyện gì, cho dù chết cũng phải chết cùng một chỗ với
Dịch Thiên. Cho nên chàng sẽ không để chuyện gì xảy ra với mình, nàng
còn muốn cùng Dịch Thiên nhìn hài tử của bọn họ lớn lên cơ mà. Hai bảo
bối của bọn họ cũng chưa đi đến ngôi nhà nhỏ của nàng cùng Dịch Thiên,
sau này chính là một nhà bốn người bọn họ rồi, cho nên chàng tuyệt đối
sẽ không để nàng xảy ra việc.Dịch Thiên nắm chặt tay Miểu Miểu, quay đầu, ánh mắt thóang chốc liền đỏ rực. Lưu Quang Phi Vũ chuyển động vô cùng nhanh, đi đến đâu máu thịt văng đến đó, chỉ nghe thấy tiếng
kiếm cắt vào da thịt của đối phương, nhưng lại không nhìn thấy đường đi
của kiếm, Dịch Thiên điên cuồng bạo phát ở giữa đám binh lính, mỗi một
khắc đều đi vào chỗ hiểm, mỗi một lần xuống tay đều tuyệt không nương
tay. Đám binh lính này điên cuồng, hắn còn điên cuồng hơn bọn chúng.Ngân Tiêu của Miểu Miểu mặc dù lợi hại, nhưng chỉ có thể ảnh hưởng đến người có nội lực, không thích hợp dùng trên chiến trường. Đám binh lính ăn
phải thuốc này vô luận là nội thương ngọai thương nặng như thế nào, chỉ
cần không chết cũng vẫn cứ đứng lên. Vì vậy Miểu Miểu không dùng, chỉ
cần cầm kiếm chém giết, thuận tiện nhìn Dịch Thiên biểu diễn.Miểu Miểu vẫn thường suy nghĩ, nếu như Tru Tâm Tuyệt này không tàn bạo như
vậy, có lẽ Dịch Thiên biểu diễn sẽ rất đẹp, tin chắc rằng khiến cho nữ
tử khác nhìn thấy cũng sẽ nhớ mãi không quên hắn. Nhưng bây giờ sau khi
nhìn cái lọai biểu diễn này xong, cảnh tượng giống hệt địa ngục, e rằng
sẽ hù chết hết tất cả các nữ tử. Có điều như vậy cũng tốt, sẽ không có
nữ nhân nào đi theo tranh giành Dịch Thiên với nàng. Trước mắt đây là
điểm tốt duy nhất mà nàng tìm ra được khi cho Dịch Thiên luyện Tru Tâm
Tuyệt. Đoán rằng nếu Dịch Thiên biết được, chắc tức đến hộc máu.Dịch Thiên bạo phát liền giảm bớt gánh nặng cho không ít tướng sĩ, mặc dù
tình cảnh quá mức máu me cùng bạo lực nhưng các tướng sĩ này cũng coi
Dịch Thiên thành thần rồi, chút không hoàn mỹ nho nhỏ đó liền tự động
quên mất.Đang trong lúc các tướng sĩ chém giết hăng say, kẻ
địch trước mặt đột nhiên mềm nhũn té xuống, thuốc hết tác dụng, mọi
người đều ngạc nhiên vô cùng. Có diều còn chưa kịp hết ngạc nhiên liền
phát hiện binh lính bên ngòai thành đang ào ào đổ vào. “Rút lui.” Lâm
Phong hét lớn một tiếng, mọi người lập tức nhanh chóng lui về phía sau.“Truy.” Hách Liên Thành đứng trên tường thành cũng hét lớn một tiếng, phi thân
xuống dưới, cùng bọn lính đuổi tới. Kỳ thật phía sau lằn ranh bảo vệ là
nhà Lâm Phong, chỉ là nới rộng diện tích một chút, sau đó nâng cao tường cùng cửa lên một chút. Nhìn từ bên ngòai vào giống như một tòa thành
thần bí.Mọi người nhanh chóng chạy vào lằn ranh vào vệ, đóng
chặt cửa chính, ngọai trừ tiếng bước chân nối tiếp nhau vừa nãy, sau đó
thì vô cùng yên tĩnh. Lúc Hách Liên Thành đuổi tới chỉ nhìn thấy tình
hình như thế, giống như lúc vừa đến Lâm thành, yên tĩnh quá mức.Hách Liên Thành khẽ cười nhạt, cùng một kỹ xảo, sử dụng hai lần, cảm thấy
bọn họ còn có thể rút lui sao? Lập tức hô lớn: “Phá cửa cho ta.”Binh lính trước mặt đều rẽ ra tạo thành một lối đi, binh lính từ phía sau
khiêng trụ gỗ lập tức tiến lên, không nghĩ tới mới chạm vào cửa đã tự
động mở ra, hại đám lính này không kịp điều chỉnh lực chân đều ngã nhào
về trước. Thì ra cửa chính chỉ đóng tượng trưng, chứ không hề khóa lại.Tình hình như thế khiến cho binh lính không thể đóan ra được, chẳng lẽ quên
khóa, thời điểm quan trọng chắc là không phạm phải sai lầm trí mạng như
vầy đâu. Nếu thế chắc chắn là có chuyện, vì vậy đám người chỉ dám vươn
cổ nhìn vào chứ không dám hành động. Đã bị lừa mấy lần, cho nên lúc này
phải vạn phần cẩn thận. “Nhìn cái gì, đi vào cho ta.” Hách Liên Thành thấy vậy giận dữ gầm
lền, đám binh lính này não nhũn hết rồi sao, cứ cho là có âm mưu bẫy sập đi, lúc này cứ ngơ ngẩn ở bên ngòai cũng không làm nên trò trống gì.
Huống chi, hắn cảm thấy đây chỉ lại là một trò lừa khác của bọn chúng
định dùng hư chiêu buộc hắn phải lui về sau, định tìm một con đường sống cho chính mình.“Nhị điện hạ, cửa chính mở ra dễ dàng như vậy,
đề phòng có trá.” Một tướng sĩ bước ra cung kính nói, bởi vì Hách Liên
Hồng đã xưng đế rồi, cho nên mọi người gọi Hách Liên Thành là nhị điện
hạ.“Cho dù có trá cũng đi vào cho ta.” Hách Liên Thành cả giận
nói, lúc này chính là thời cơ tốt nhất để đánh bại bọn chúng, chờ cho
bọn chúng khôi phục thể lực, đến lúc đó sẽ lại là một trận ác chiến.“Vâng, nhị điện hạ.” Tướng sĩ tuy có chút bất mãn, nhưng vẫn tiếp