XtGem Forum catalog
Do Ký Kinh Hồng Chiếu Ảnh

Do Ký Kinh Hồng Chiếu Ảnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325814

Bình chọn: 8.5.00/10/581 lượt.

hân phận Đỗ Như Ngâm hèn mọn, nàng cũng xứng ư?! Nữ nhi của ta

sao có thể chịu loại oan ức sỉ nhục như vậy?! Hoàng tử thì thế nào, cũng mới thành thân chưa bao lâu, chẳng phải Thái tử điện hạ cũng chỉ có một mình Diễm nhi, mặc dù con bé đang mang thai không thể hầu hạ nhưng cũng không nghe người muốn nạp Trắc Vương phi hay thị thiếp . . .”

“Càng nói càng hồ đồ!” Phụ thân ngắt lời của bà: “Nữ nhi còn ở đây, nàng đừng khóc!”

“Nhưng mà . . .”

Mẫu thân còn muốn nói điều gì, ta nhẹ nhàng chạm vào tay bà, mỉm cười lạnh

nhạt vô cùng: “Mẫu thân không cần nói nữa, không phải mỗi hoàng tử đều

như vậy, nhưng, điện hạ là hoàng tử, nên có thể làm như vậy.” Ngày Liễm rời đi, ta cũng không thể đến đưa tiễn, một mình ở trong Mặc Các

gảy Tần tranh, từng âm sắc như nước, chảy xuôi ra khỏi đầu ngón tay.

Ngày đó ở Tướng phủ, hắn từng hỏi ta tên khúc nhạc là gì.

Ta khẽ cười, chỉ nói hai chữ, Tư quy. *Nhớ về*

Hắn ngơ ngẩn cả nửa ngày cũng không nói một lời, Thanh Diễn đứng ở một bên

khó hiểu: “Khúc nhạc có khí thế phi phàm, lại có thể hòa cùng với kiếm

thế Phượng Tường của thiếu gia, sao lại gọi bằng một cái tên nữ nhi

thường tình như vậy?”

Ta vẫn cười như trước, không nói gì, chỉ đàn

lên khúc nhạc một lần nữa, tiếng tranh mãnh liệt, nghiêng ngửa thoát ra, lần đầu tiên nghe thấy hào hùng, nhưng nếu như tinh tế cảm nhận, khúc

nhạc còn ẩn giấu một nét dịu dàng triền miên, như dòng nước nhớ thương

vô cùng.

Một khúc Tư Quy này là ta đặc biệt viết vì hắn, ta biết hắn

có thể nghe ra ý tứ của ta trong khúc nhạc, mong muốn một cuộc sống

thong dong thư thái như tiếng tranh, cho dù hai nơi xa cách, nhưng vẫn

biết rằng, mình không hề cô độc.

Thân ở nhà quan, có rất nhiều chuyện không thể tránh né, ta chỉ hy vọng, đệ đệ của ta, khi ở Nam Cương có

thể có một cuộc sống thực sự tự tại, chỉ cần tùy theo tâm ý của mình, dù rằng đó là một nơi xa xôi cách trở nhưng lại cách xa vùng đất đầy rẫy

thị phi này.

Đó cũng là điều mà ta muốn nói cho hắn biết.

Ngày thứ hai sau khi Liễm tới Nam Cương, hôn sự giữa Tam hoàng tử Nam Triều Nam

Thừa Diệu cùng thiên kim của nội các thị độc (1) Đỗ Như Ngâm được bố cáo thiên hạ.

Mặc dù chỉ có sáu bảy phần tương tự, nhưng hắn vẫn không

muốn để nàng chịu thiệt thòi, cho dù bị thiên hạ chê trách, hắn vẫn

nguyện ý cho nàng một hôn lễ, mà không phải chỉ là một hình thức nạp

thiếp qua loa tùy tiện.

Trong Thượng Kinh, thậm chí là cả Nam Triều,

mỗi người đều bàn luận hăng say về chuyện gặp gỡ giữa hắn và nàng, duyên phận ấn định trọn kiếp này, mỗi một cách nói đều biến hóa thiên hồi

bách chuyển trở thành một câu chuyện tình duyên lãng mạn, cùng người yêu kết thành thân thuộc, làm cho nhiều người tò mò vô hạn.

(Thiên hồi bách chuyển: miêu tả sự xoay vòng được lặp đi lặp lại hoặc một quá trình phức tạp.)

Phụ mẫu sợ rằng sau khi Liễm biết được tin này sẽ gây chuyện, nên buộc phải để đại ca mang theo thư của ta đuổi đến Nam Cương trước hôn chỉ.

Ta

còn nhớ lúc ta trao thư cho mẫu thân, mắt người đã đẫm lệ, bà nói, Thanh nhi, con đúng là một đứa trẻ hiểu chuyện, mẫu thân thực có lỗi với con.

Ta lắc đầu cười nhạt, không nói gì.

Bệnh đau đầu của hoàng thượng dần tốt lên từng ngày, ngoài trừ những vật

phẩm ban thưởng không ngừng được đưa vào Tam vương phủ, ông còn hạ chỉ,

cho gọi ta vào yết kiến thiên nhan.

Trong Định Càn cung, ông đã từng thản nhiên hỏi ta cảm thấy Đỗ Như Ngâm thế nào.

Ta hạ ánh mắt, yên tĩnh trả lời, nàng là Trắc Vương phi chưa xuất giá của

Tam điện hạ, nhi thần thấy thế nào cũng không còn quan trọng.

Khánh

phi nương nương ngồi ở một bên mỉm cười thâm ý, nhưng chỉ mở miệng nói,

Tam Vương phi không thẹn là thiên kim của Thừa tướng, quả nhiên là hiểu

rõ tình hình.

Ta nở nụ cười rất nhạt, hiểu rõ tình hình, ta cũng

không có phong thái tốt như vậy, chỉ là học theo vẻ không chút mong đợi

kia mà thôi.

Ra khỏi Định Càn Cung, Lý Khang An chần chừ một chút,

cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi, Vương phi muốn hồi phủ hay là tiện đường đi thăm Tam điện hạ?

Lúc nói chuyện, gương mặt của ta đối diện với

phương hướng của Dục Thuận điện, mỉm cười một cái, nhưng ta chỉ khẽ nói, làm phiền công công, ta muốn trực tiếp hồi phủ.

Nhưng, điều làm ta

thật sự không ngờ chính là, chỉ mấy ngày sau khi trở về từ Định Càn

cung, hoàng thượng liền ốm đau liệt giường, thái y nói, là do nhiễm phải phong hàn liên tục nên gây ra hàng loạt bệnh biến chứng, bệnh tình cũng như ngọn núi bị sạt lở, cứ ào ào kéo đến.

Hiển nhiên thái y viện sẽ

dốc hết toàn lực, ngay cả Khâm Thiên Giám cũng ngày đêm xem thiên văn,

bói ra một quẻ — tứ phương hội tụ, tùy lúc dịch chuyển, tai kiếp ẩn

giấu, xuất hiện tam tinh, Hư Nguy trong Bắc Cung Huyền Vũ (2), nguy hiểm khi xây nhà, cần phải tránh né kiếp nạn này, nội trong ba tháng buộc

phải kiêng kị cưới sinh, để tránh mang lấy tai ương.

Với tình huống

như thế, hôn sự giữa Nam Thừa Diệu và Đỗ Như Ngâm không còn cách nào

khác đành phải trì hoãn, ta không biết đây có phải là vì Khánh phi nương nương không cam lòng hay không.

Nhưng, dù thế nào thì cũng là chuyện