Insane
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326270

Bình chọn: 9.5.00/10/627 lượt.

ười, “Hôn sự của chúng ta, em cho rằng không cần phải

bàn sao? Cũng cần biết ý kiến của em chứ?”

Hạ Cảnh Điềm đang nóng này đến khó thở, nghe được câu này, toàn thân chấn động, nàng quay đầu, ánh mắt không dám tin nhìn gương mặt tươi cười của hắn, nửa ngày, mới

nhỏ giọng nói.”Ngài nói cái gì?”

“Anh nói rồi, con của anh cần có cha.” Kỷ Vĩ Thần y nguyên cười đến mê người, ánh mắt sáng ngời có thần.

Cái này, ngược lại đến phiên Hạ Cảnh Điềm chấn kinh, nàng mở to mắt, nửa

ngày cũng chưa phục hồi lại tinh thần, lời nói của Kỷ Vĩ Thần tựa như

quả bom ném vào lòng nàng, làm cho nàng không cách nào tự hỏi, không

cách nào hô hấp, đã nói rất dể hiểu…, rất rõ ràng mà sao trong nàng vẫn

nhiều lần đặt câu hỏi, lời của hắn là có ý gì? Hắn rốt cuộc đang nói cái gì? Vì cái gì nàng nghe không hiểu? Ngây người hồi lâu, nàng cắn môi

dưới, hỏi, “Ngài rốt cuộc đang nói cái gì?”

Đối với phản ứng của

cô gái ngốc ngếch trước mặt, Kỷ Vĩ Thần cũng có chút nhức đầu, rốt cuộc

nàng muốn hắn nói mấy lần? Nàng mới có thể hiểu được? Tuy hắn không ngại nói lại nhiều lần, nhưng phản ứng của nàng cũng quá không phối hợp đi!

Kỷ Vĩ Thần bất đắc dĩ cau lại lông mày, gọn gàng dứt khoát lên tiếng,

“Anh muốn em gả cho ta, nghe hiểu không?”

Nghe xong những lời

này, lại giống như đại lực đánh trực tiếp làm Hạ Cảnh Điềm muốn ngất

xỉu. Nàng đè lại ngực, đè nén cái gì cái gì trong lòng đang mãnh liệt

muốn bật ra, nàng cố ý dùng trào phúng nhìn hắn, “Ngài đang nói đùa à!”

Làm sao mặt trời có thể mọc ở hướng tây, heo mẹ có thể trèo cây, hắn đang cầu hôn nàng à? Đánh chết nàng cũng không tin.

“Muốn anh như thế nào chứng minh?” Kỷ Vĩ Thần cảm giác sức chịu đựng của mình sắp hết .

Cái này, Hạ Cảnh Điềm từ trong mơ hồ tỉnh lại, nàng trừng mắt nhìn, giọng

điệu có chút lắp bắp nói, “Anh không phải đang đùa tôi sao?”

“Anh cũng chưa nói đùa với ai bao giờ.” Kỷ Vĩ Thần trong giọng nói lộ ra một kiên định.

“Nhưng. . .nhưng. . . . Anh không phải chán ghét tôi sao?” Hạ Cảnh Điềm thập

phần không tự tin hỏi, phụ nữ trời sinh tính hay đa nghi mà.

“Anh có nói sao?” Kỷ Vĩ Thần nhướng mi nhớ lại.

“Anh không phải là không thích trẻ con sao?” Hạ Cảnh Điềm dồn dập hỏi, tay vô thức vuốt bụng.

“Còn phải xem là ai sinh.” Kỷ Vĩ Thần nhịn không được cười lên, nghe nàng hỏi những vấn đề này, ngược lại có chút thú vị.

“Nhưng anh. . . người yêu của anh không phải Trình Thủy Tâm sao?” Hạ Cảnh Điềm từng bước từng bước hỏi ra, trời biết, nàng chỉ là muốn xác định mình ở đâu trong suy nghĩ của hắn.

“Trước khi trả lời những vấn đề này của em, em hẳn là nên học cách hiểu anh.” Kỷ Vĩ Thần khóe môi phác thảo một vòng cười.

Nói đến đây, Hạ Cảnh Điềm không khỏi tức giận, nàng tức giận giương giọng

nói, “Anh mỗi ngày một bộ cao cao tại thượng, nghiêm khắc lạnh lùng, bảo tôi làm sao hiểu ?”

Kỷ Vĩ Thần ngược lại sững sờ, không thể

tưởng được nàng thật đúng là thú vị, bất quá, hắn cũng không có cho là

mình lạnh lùng và cao cao tại thượng, khả năng là góc nhìn không giống

nhau, nhận thức thái độ cũng sẽ không giống! Hắn mím môi cười cười, sau

đó, trầm thấp lên tiếng nói, “Mấy tháng rồi?”

“Cái gì?” Hạ Cảnh Điềm nhất thời bị hắn hỏi như mộng.

“Con của chúng ta.” Kỷ Vĩ Thần tức cười lên tiếng, trong lòng cũng có chút vui mừng kỳ quái, không thể tưởng được hắn có con.

Hạ Cảnh Điềm khuôn mặt đỏ lên, dùng thanh âm như muỗi kêu nói, “Ba tháng.”

“Năm nay có thể theo anh trở về Mỹ một chuyến không?” Kỷ Vĩ Thần lên tiếng

yêu cầu, hắn lo lắng có bệnh tình của mẹ, cho nên, lần này trong lễ mừng năm mới, hắn muốn cho bà một kinh hỉ.

“Nhưng ba ngày nữa là lễ mừng năm mới .” Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc nói, trong lòng hạnh phúc sắp bùng nổ.

“Thời gian còn rất nhiều.” Nói xong câu đó, Kỷ Vĩ Thần nhíu mày, “Em bây giờ không dám để cho anh gặp cha mẹ không?”

Hạ Cảnh Điềm nhướng nhướng mày, lại ra vẻ rất lớn tiếng nói “Cái này. . .

Cái này có cái gì không dám , bất quá, anh một lát không nên nói lung

tung là được.”

“Anh chỉ nói những gì nên nói.” Kỷ Vĩ Thần lên

tiếng, hắn cũng muốn gặp mặt cha mẹ Hạ Cảnh Điềm, nói với họ giao con

gái họ cho hắn.

Hạ Cảnh Điềm cùng Kỷ Vĩ Thần hướng về nhà, nhưng

từ lúc ra quán cà phê, dọc theo con đường này, Hạ Cảnh Điềm trong lòng

còn có cảm giác bay bổng, vừa rồi tình cảnh giống như là nằm mơ, nếu như không phải nàng âm thầm cắn mu bàn tay, còn có bên người nàng là hình

ảnh chân thật của hắn, nàng thật sự hoài nghi mình đang nằm mơ.

Tại đầu bậc thang, Hạ Cảnh Điềm quay đầu lại nhìn Kỷ Vĩ Thần, nhắc nhở lên

tiếng, “Nhà của tôi rất đơn sơ, anh có thể sẽ không quen.” Hắn quen ở

biệt thự , nhất định sẽ không quen .

Lại nghe Kỷ Vĩ Thần tiếng nói vang lên, cũng không có gì không thích ứng, “Không quan trọng.”

Đi đến lầu ba, Hạ Cảnh Điềm mở cửa, tại cửa ra vào, nàng thay đổi giầy đi

trong nhà, sau lưng, Kỷ Vĩ Thần tiến đến, mà Hạ mẹ vừa lúc ở trong phòng bếp làm cơm tối, Hạ cha thì đang xem báo chính trị, cảm giác được có

người đi vào, từ tờ báo ngẩng đầu, vừa vặn trông thấy con gái của mình

dẫn theo một người đàn ông lạ đi tới, tro