XtGem Forum catalog
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326511

Bình chọn: 8.00/10/651 lượt.

àng muốn.

“Em rất thích trẻ con à?” Nói đến vấn đề này, Kỷ Vĩ Thần ngược lại rất muốn biết ý nghĩ của nàng.

Hạ Cảnh Điềm quấy ly nước trong tay, ôn nhu lên tiếng nói: “Trẻ con đáng

yêu như thế, tôi làm sao có thể không thích !” Nghĩ xong, Hạ Cảnh Điềm

nói thêm: “Nếu như tôi kết hôn, tôi nhất định sẽ lập tức muốn có một

đứa.”

Những lời này lại tự dưng làm cho Kỷ Vĩ Thần ánh mắt thêm

trầm, khuôn mặt tuấn tú dâng lên một chút không vui: “Em cứ như vậy vội

vã lập gia đình?”

“Tôi tuổi cũng không nhỏ, đã sớm nên lo lắng

lập gia đình.” Hạ Cảnh Điềm nói rất đương nhiên, nhưng là, vì cái gì

trong mắt của hắn lóe lên một chút không vui làm cho nàng bắt được!

“Em có bạn trai?” Kỷ Vĩ Thần đang lúc hỏi ra những lời này, trong lòng bàn

tay bỗng nắm chặt, hắn lại rất để ý đáp án của vấn đề này.

Hạ

Cảnh Điềm mấp máy môi, cười không đáp, nàng nghĩ, không cần phải đem

hiện trạng của mình nói cho hắn biết, Hạ Cảnh Điềm trầm mặc lại làm cho

Kỷ Vĩ Thần bỗng dưng nóng nảy, sự trầm mặc của nàng trong mắt hắn chính

là khẳng định, hắn lông mày nhăn lại, trầm giọng hỏi: “Có phải là Đỗ

Thiên Trạch?”

Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc, nhưng không có trả lời,

nàng nói đùa lên tiếng: “Kỷ tổng quan tâm tôi như vậy sao, sao không vì

chính mình mà lo lắng, bên cạnh ngài nhiều cô gái ưu tú, hẳn là có một

người thích hợp kết hôn a!”

Điều này làm cho Kỷ Vĩ Thần có chút

ngạc nhiên, mới phát hiện mình ở trước mặt nàng lộ quá nhiều cảm xúc,

hắn rủ xuống lông mày: “Tôi cũng không sốt ruột.”

“Kỷ tổng không

sốt ruột, nhất định có người sốt ruột.” Hạ Cảnh Điềm nghĩ tới Trình Thủy Tâm, cô gái tài giỏi và xinh đẹp kia đủ phối hợp với Kỷ Vĩ Thần, đáy

lòng thậm chí có chút ít đau nhức.

“Em tựa hồ rất quan tâm chuyện của tôi.” Kỷ Vĩ Thần đôi mắt mỉm cười, nghe ra giọng chế giễu của Hạ Cảnh Điềm.

Hạ Cảnh Điềm biểu lộ quẫn bách, tranh thủ thời gian quay chỗ khác: “Ai

quan tâm ngài?” Nhưng trong lòng lại hoảng loạn rồi, tranh thủ thời gian uống xong ly nước trái cây, nàng thấp giọng nói: “Tôi đi trước.”

Kỷ Vĩ Thần đi theo đứng người lên, Hạ Cảnh Điềm cũng không có thật sự đi,

chỉ là đứng ở cửa chờ hắn, Kỷ Vĩ Thần trả tiền xong, đi đến bên cạnh

nàng, thâm trầm đôi mắt dừng ở nàng đang đứng trong gió đêm, hắn có loại dục vọng muốn gần gũi nàng.

Hạ Cảnh Điềm ngẩng đầu lên, đọc và đã hiểu được cảm xúc trong mắt của hắn, bối rối, nàng mở miệng: “Kỷ tổng, tôi về trước.”

“Tôi đưa em.” Sau lưng, hắn lên tiếng.

“Không cần, tôi tự gọi taxi.” Hạ Cảnh Điềm lên tiếng nói, đêm nay nàng đối với ý nghĩ của hắn đã quá rõ ràng, làm cho nàng rất không biết làm sao,

nàng càng sợ chính là bị hắn chán ghét.

Hạ Cảnh Điềm vừa muốn đi, thân thể lại bị hắn giữ chặt, trầm thấp giọng điệu lộ ra kiên trì: “Tôi đưa em.” Nhưng mà, không đợi Hạ Cảnh Điềm kịp phản ứng, hắn đã bắt nàng đi về hướng xe đỗ.

Hạ Cảnh Điềm bộ dáng sợ hãi như vậy, hắn

không thích, lại tựa hồ như đối với nàng càng muốn thân mật, mỗi khi

nàng muốn trốn tránh, nàng lại đột nhiên bá đạo, nhưng, hắn còn chưa có

chính diện nói với nàng qua một câu, hắn thích nàng …, thích… không phải là yêu.

20 phút sau, Kỷ Vĩ Thần đưa Hạ Cảnh Điềm đến dưới lầu,

Hạ Cảnh Điềm mở cửa xe, nói một câu nói liền lên lầu: “Kỷ tổng đi thong

thả.”

Ngồi ở trong xe, Kỷ Vĩ Thần nhìn qua bóng dáng biến mất ở

hàng hiên, thậm chí có chút ít hoảng hốt, một hồi lâu, hắn mới lái xe

xông ào vào trong bóng đêm.

Về tới biệt thự, căn phòng rộng rãi

đủ để dung nạp tất cả cô đơn hư không, đàn ông đều không thích cô đơn,

chỉ là thích yên tĩnh, nhưng, đợi khi ở một mình, thời gian yên tĩnh

trôi qua, và khi không có ai làm bạn sẽ thành cô đơn, Kỷ Vĩ Thần lười

biếng tựa trên ghế, trong tay cầm ly rượu đỏ, ánh mắt thâm thúy, miệt

mài theo đuổi cái gì đó, đột nhiên, nửa đêm điện thoại lại vang lên, hắn cầm lên, trầm thấp lên tiếng: “Alo.”

Đầu kia truyền đến tiếng

bác sĩ tư của Kỷ thị, có chút cấp bách: “Kỷ tổng, Kỷ phu nhân vừa mới

đến bệnh viện kiểm tra , phát hiện bị xơ gan.”

Kỷ Vĩ Thần lông mày nhăn lại: “Chuyện khi nào?”

“Vừa mới có kết quả.”

“Mẹ tôi hiện tại thế nào?” Kỷ Vĩ Thần quan tâm lên tiếng.

“Kỷ phu nhân đang truyền nước biển, đã ngủ say.”

“Được, tôi ngày mai trở lại Mĩ một chuyến, phiền ông tới trước chiếu cố.”

Sắp ngắt điện thoại thì Kỷ Vĩ Thần đột nhiên nghĩ đến Hạ Cảnh Điềm hôm nay

có bệnh trạng, liền không khỏi lên tiếng nói: “Bác sĩ Lý, nếu như phụ nữ thường xuyên nôn mửa, có phải là bị bệnh gì nghiêm trọng?”

Đầu

kia truyền đến tiếng bác sĩ chuyên nghiệp trả lời: “Thường xuyên nôn mửa có khả năng là dạ dày bị co rút, nhưng nếu như là phụ nữ…, trong thời

gian mang thai cũng sẽ có bệnh trạng này, bình thường đối với thức ăn

nhiều dầu mỡ càng thêm nhạy cảm.”

“Cái gì?” Kỷ Vĩ Thần lông mày

phút chốc chau căng, hai chữ mang thai đánh vào thần kinh của hắn, làm

cho hắn sửng sốt không hiểu, hắn chỉ cảm thấy đầu óc cực kỳ hỗn loạn,

rất nhiều chuyện tất cả phun lên trong óc, cúp điện thoại, khuôn mặt

tuấn tú có chút vặn vẹo, vài giây sau, hắn đã có được đáp án, Hạ Cảnh

Điềm chẳng lẽ là đang man