Pair of Vintage Old School Fru
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329083

Bình chọn: 9.00/10/908 lượt.

sao vậy?” Nói xong, ánh mắt lại nhìn hướng má

trái Hạ Cảnh Điềm, cảm thấy không khỏi có chút đau lòng .

Hạ Cảnh Điềm thu hồi ánh mắt, có chút chật vật xoay người tiếp tục đi về phía

trước vội vàng đi, nàng không muốn làm cho hắn chứng kiến mình như thế

này, càng không muốn làm cho hắn thương cảm, càng chán ghét hắn ngay tại lúc này xuất hiện, bị người đánh đã đủ rồi đau đớn, hắn còn muốn ở một

bên nói mát vạch trần ra, thật sự là quá phận.

Nhìn Hạ Cảnh Điềm, Đỗ Thiên Trạch cũng không biết làm gì, theo đạo lý mà nói, hắn hẳn là

cũng rất tức giận xoay người lên xe rời đi, nhưng là, hắn hay là đuổi

theo, nhanh hỏi, “Này uy , cô đừng đi a! Cô chưa nói chuyện gì xảy ra

nha!”

“Đây không phải nói nhảm sao? anh không có mắt xem à!” Hạ

Cảnh Điềm giọng điệu không vui nói, trong lòng lại thầm nghĩ, Đỗ Thiên

Trạch anh chẳng lẽ lại không thể rời đi, làm cho nàng yên lặng một chút

sao?

“Ai đánh cô?” Đỗ Thiên Trạch mới hỏi ra trọng điểm, nhưng là, đáy lòng đã đại khái có đối tượng.

“Nói không cần anh quan tâm.” Hạ Cảnh Điềm quay đầu lại trừng mắt liếc hắn một cái, người này có phiền hay không!

Đỗ Thiên Trạch nói không ra vì cái gì tức giận , hắn cắn răng nói, “Chẳng lẽ thật là hắn?”

Hạ Cảnh Điềm chẳng muốn nói với hắn, bị đánh cũng không phải quang vinh,

nàng không cần phải khắp nơi nói ra, y nguyên đi nhanh hơn về phía

trước, Đỗ Thiên Trạch tuy nhiên rất muốn theo sau, nhưng là, xe đã cách

hắn một trăm mét rồi, hắn có chút tức giận khẽ nguyền rủa một tiếng,

chỉ phải trở về lái xe.

“Lên xe a!” Đỗ Thiên Trạch vừa lái xe đi theo Hạ Cảnh Điềm, vừa nói!

Vừa rồi Đỗ Thiên Trạch đã nghiêm trọng chọc giận Hạ Cảnh Điềm, Hạ Cảnh Điềm không chút nào nghĩ để ý đến hắn, cúi thấp đầu tiếp tục đi, Đỗ Thiên

Trạch có chút nóng nảy, “Này , tôi dẫn cô đi bôi thuốc a! Bằng không,

mặt cô sẽ bị hủyluôn.” Nói xong, lại trong lòng thầm mắng , Kỷ Vĩ Thần

tên hỗn đản này cũng dám xuống tay nặng như vậy, thật sự là không thể

tha thứ.

Hạ Cảnh Điềm không để ý tới hắn, tuy nhiên nàng hiện tại cũng rất không biết làm gì, không có phương hướng, nhưng là, chính là

không nghĩ sẽ không có cốt khí mà để ý đến hắn, dính vào bọn người giàu

có nàng chỉ thấy rắc rối.

Đỗ Thiên Trạch cũng nổi giận, cô gái

này rốt cuộc có nghe thấy hắn nói không! Hắn không có nói tiếng ngoài

hành tinh a! Hắn dứt khoát dừng xe, bước đi đến Hạ Cảnh Điềm, giữ tay

của nàng lại kéo lên xe, Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc mở to mắt, thực sự tức

giận, “Anh muốn làm gì? Buông tay!”

Đỗ Thiên Trạch sao lại, có

thể đơn giản như vậy buông tay, hắn vừa kéo, vừa trong lòng ngầm bực,

rốt cuộc hắn hôm nay là uống sai thuốc gì, hảo tâm bị nàng chà đạp, còn

muốn chịu được nàng tính bướng bỉnh, một tay đem Hạ Cảnh Điềm về ghế lái phụ, hung hăng đóng cửa lại, Đỗ Thiên Trạch mới đi đến ghế lái, không

nói hai lời, xoay xe chạy về phía trước.

Hạ Cảnh Điềm cũng không

vùng vẫy, trầm mặc, đi lâu như vậy, nàng thật đúng là cực kỳ cần một chỗ ngồi một chút, hảo hảo sửa sang lại suy nghĩ của mình, từ vừa rồi đến

bây giờ, nàng cả người đều trong hoảng hốt.

Đỗ Thiên Trạch vừa

lái xe, vừa âm thầm trộm nghiêng mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm, lần này hắn

bình tĩnh, bởi vì hắn biết rõ, lúc này Hạ Cảnh Điềm đang ăn thuốc nổ,

hơi chút đụng vào sẽ bị tạc thương, nhưng đồng thời, trong lòng hắn lại

có chút ít ảo não cùng buồn cười, rõ ràng mình mới là người đến hưng sư

vấn tội người kia, trái lại thì “tốt rồi”, hắn chẳng những tra tấn không thành, ngược lại bị nàng hành hạ, ngẫm lại, lại không khỏi bắt đầu phát lên hờn dỗi rồi đây Đỗ Thiên Trạch dừng xe ở một tiệm thuốc tây, Hạ Cảnh Điềm ngồi trên xe

nghỉ ngơi, Đỗ Thiên Trạch đi vào mua một ít thuốc rồi đi ra, Đỗ Thiên

Trạch còn rất bất đắc dĩ giải thích với người bán thuốc, cuối cùng mua

một tuýp thuốc đi ra, ngồi vào trong xe, trông thấy Hạ Cảnh Điềm đang

ngẩn người, cảm thấy liền tức giận, không cần phải nói, cô gái này đang

nghĩ đến người đánh mình, bởi vì Hạ Cảnh Điềm không có giải thích, Đỗ

Thiên Trạch đã đem Kỷ Vĩ Thần xem thành người xấu.

Hạ Cảnh Điềm để Đỗ Thiên Trạch bôi thuốc ,đối với bên mặt bị sưng, sau khi bôi thì thoải mái hơn nhiều.

Đỗ Thiên Trạch rầu rĩ lên tiếng nói, “Kế đến cô muốn đi đâu?”

“Đến con phố phía trước, cho tôi xuống ở đâu cũng được.” Hạ Cảnh Điềm nhàn

nhạt nói, nàng cũng không có cụ thể muốn đi chỗ nào, nàng thầm nghĩ

lẳng lặng đến nơi nào đó uống ly cà phê.

Đỗ Thiên Trạch có chút không vui vặn lông mày, thử hỏi, “Cô có chỗ nào để đi không?”

Hạ Cảnh Điềm không có trả lời, nhưng trầm mặc đã nói rõ hết thảy, Đỗ Thiên Trạch kéo kéo môi, giương giọng nói, “Nếu như thật sự không có chỗ để

đi, nhà của tôi có thể tạm cho cô ở một đêm.”

“Không cần.” Hạ Cảnh Điềm một mực cự tuyệt, vừa nhắc tới nhà người có tiền, nàng lại thấy đau đầu.

“Như thế nào? sợ biệt thự của tôi so với hắn kém?” Đỗ Thiên Trạch tức giận khẽ nói, cô gái này không khỏi quá coi thường hắn đi!

Nghe Đỗ Thiên Trạch lời nói có chút buồn cười…, Hạ Cảnh Điềm ngăn không được cười lên tiếng, “Các anh là công tử có tiền, trừ ăn uống vui