
. . đúng là có tính khôi hài!” Hạ Cảnh Điềm trong lòng có chút dở
khóc dở cười trả lời, sau đó vòng vo sang chủ đề khác, “Nhìn anh giống
như rất rảnh rỗi, anh theo chuyên khoa nào ?”
“Anh rất rảnh rỗi
vì chỉ làm việc lặt vặt trong bệnh viện.” Doãn Lê Hàn trả lời, hắn có
kiến thức y học rất rộng, chỉ là đến bệnh viện hỗ trợ giúp, cũng không
phải bác sĩ chuyên môn nào.
“Em mới không tin !” Hạ Cảnh Điềm có chút buồn cười câu trả lời của hắn, nhìn hắn không giống người làm việc vặt a.
Doãn Lê Hàn nghiêng mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm đang xoi mói, cười hỏi!”Lát nữa
xong em muốn đi đâu? Chút nữa anh vừa vặn có việc đi ra ngoài, tiễn em
một đoạn nhé.”
“Cũng không có chỗ nào đặc biệt muốn đi, anh cứ
trước đi làm việc đi!” Hạ Cảnh Điềm không để lại dấu vết từ chối, chút
nữa nàng phải trở về biệt thự, không muốn cho Doãn Lê Hàn đưa về.
Doãn Lê Hàn sắc mặt hơi đổi, mân môi mỏng, cười cười,”Cũng được, lần sau sẽ
tìm em chơi.” Kỳ thật hắn làm gì có chuyện muốn làm? Hắn chỉ là muốn đưa nàng mà thôi, nàng đã không cần phải, hắn đành thôi vậy.
Đúng
lúc này, điện thoại của Hạ Cảnh Điềm vang lên, nàng lấy ra nhìn dĩ nhiên là Đỗ Thiên Trạch, nàng vỗ vỗ ngực, mới cẩn thận ấn nút trả lời, đã sớm ngờ tới câu đầu tiên của Đỗ Thiên Trạch rống lên, cho nên, nàng thông
minh cầm cách xa lỗ tai.
“Hạ Cảnh Điềm. . . . . .” Đỗ Thiên Trạch thanh âm từ đầu kia chấn động mà đến, loại giọng điệu bộc phát một loại nguy hiểm.
Hạ Cảnh Điềm nuốt một ngụm nước bọt, giả bộ có chút ủy khuất nói”Uy ! anh
làm gì lớn tiếng như vậy, lỗ tai đều bị anh la hỏng rồi!”
“Tối
hôm qua là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì không nhận điện thoại của tôi?
Còn có, ai là mẹ cô? Cô đang ở cùng ai? Tại sao phải tắt máy?” Đỗ Thiên
Trạch bắn liên hồi câu hỏi.
Hạ Cảnh Điềm nhớ tới mình tối hôm qua làm vậy nên có chút áy náy, chỉ phải cười cười nói”Không phải tôi cố ý
tắt máy, mà là tối hôm qua vừa vặn điện thoại hết pin, không cố ý.”
“Loại giải thích qua loa này tôi không muốn nghe, cô tốt nhất có thành ý đến
xin lỗi.” Đỗ Thiên Trạch không vui, giọng điệu trước sau như một phách
đạo.
Hạ Cảnh Điềm nhướng mày, vừa vặn trông thấy Doãn Lê Hàn đang xuất thần nhìn mình, nên hướng hắn lộ một vòng mỉm cười, sau đó, hướng
vào điện thoại cùng Đỗ Thiên Trạch nói, “Vậy anh muốn tôi làm sao bây
giờ?”
“Đêm nay bạn tôi có mở bữa tiệc, tôi muốn cô đóng vai bạn gái tôi đến đó.”
“Cái gì?” Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc kêu lên, cũng sau đó một giây trong lòng
muốn cự tuyệt, bởi vì nàng biết rõ loại trường hợp, nhất định sẽ có
phóng viên chụp ảnh, nàng mới sẽ không ngốc chờ bị soi mói!
“Cô không đáp ứng?” Đỗ Thiên Trạch thanh âm không vui truyền tới.
“Đêm nay tôi có việc, chỉ sợ không thể cùng anh đi được, anh tìm người khác
làm bạn gái a!” Hạ Cảnh Điềm nói rõ muốn hắn hiểu giúp, dùng quyền thế
địa vị Đỗ Thiên Trạch, cô gái nào tìm không được? Cho dù người mẫu hạnh A cũng sẽ đáp ứng lời mời của hắn.
“Chuyện gì so với tôi còn quan
trọng hơn ? Không được, cô đêm nay nhất định phải đi, nếu không tôi sẽ
không bỏ qua cho cô.” Đỗ Thiên Trạch bắt đầu sử dụng thủ đoạn uy hiếp,
loại thủ đoạn này là hắn thường dùng nhất.
“Tôi là cùng anh nói
chuyện nghiêm túc, nói gì tôi cũng vậy có quyền cá nhân của mình chứ!”
Hạ Cảnh Điềm cường điệu địa vị của mình, cho dù anh là kẻ có tiền có thể đùa bỡn nhân tâm, nhưng người không có tiền chí ít có thể từ chối!
Lại nghe đối diện Đỗ Thiên Trạch đột nhiên trầm mặc, không trả lời, Hạ Cảnh Điềm còn tưởng rằng hắn tức giận, đang âm thầm bất đắc dĩ , đầu bên kia điện thoại lại đột nhiên truyền đến Đỗ Thiên Trạch tiếng nói hơi có vẻ
trầm thấp, hơn nữa bình thường giọng bất cần đời cũng trở nên đứng đắn
hơn, “Hạ Cảnh Điềm, làm bạn gái của tôi, như thế nào?”
Những lời
này làm cho Hạ Cảnh Điềm suy nghĩ dừng lại, trong đầu loạn lên, nàng
thật sợ mình nghe lầm, nàng hỏi nhỏ”Anh nói cái gì?”
Cái gì,
người này lỗ tai điếc rồi, dám không đem lời của mình xem quan trọng,
thật sự là vô sỉ. Đỗ Thiên Trạch dùng giọng điệu hơi có vẻ không nhẫn
nại lập lại lần thứ hai, “Cô không có nghe tôi nói sao? Tôi nói muốn cô
làm bạn gái của tôi.”
Chủ đề này đột nhiên chạy tới làm cho Hạ
Cảnh Điềm hoảng hốt, không có điềm báo gì hắn lại bảo nàng làm bạn gái
của hắn? Cái này tính cái gì? Vốn chỉ là bạn bè hay tranh cãi, đột nhiên lại đi vào vấn đề này, thật đúng là làm cho Hạ Cảnh Điềm trong khoảng
thời gian ngắn luống cuống, có chút phản ứng không kịp, trầm mặc sau nửa ngày, Hạ Cảnh Điềm nhỏ giọng nói”Anh là nói thật?”
“So với trân
châu còn thật hơn.” Đỗ Thiên Trạch tức giận ném ra một câu, vì cái gì cô gái này luôn hoài nghi lời nói của hắn? Chẳng lẽ hắn trong mắt nàng cứ
như vậy không có uy tín?
Hạ Cảnh Điềm phát hiện mình lại không
biết nên nói cái gì cho phải, đáp ứng hắn? Cự tuyệt hắn? Này căn bản
không phải vấn đề đáp ứng hay cự tuyệt , trọng điểm là hoàn cảnh hiện
tại của Hạ Cảnh Điềm, đầu óc loạn thất bát tao, nàng không cách nào bình tĩnh nghĩ vấn đề này, huống chi, nàng trong lòng đều không có nghĩ tới
muốn làm bạn gái Đỗ Thiên Trạch,