Old school Swatch Watches
Địa Ngục Sâu Thẳm

Địa Ngục Sâu Thẳm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322445

Bình chọn: 7.5.00/10/244 lượt.

Phủ của ta, bây giờ lại bị ta điểm huyệt, trong hai canh giờ võ công mất hết. Nếu như ngươi không nghe lời, ta bây giờ có thể lấy

mạng của ngươi! Lấy ra!" Kiếm đã cứa lên cổ hắn, máu chảy ra.

"Minh Ám, nếu ngươi là thật lòng muốn tốt chỗ Tử Nhi, thì không nên làm như vậy!" Hắn lạnh nhạt nói.

"Có chuyện gì là ta không nên biết đến?" Ta nhịn không được hỏi.

Hắn ngẩng đầu, liếc mắt nhìn ta thật sâu, nhưng không trả lời.

"Thôi được, ngươi đã không muốn, ta cũng không miễn cưỡng!" Ám không cần nhiều lời, tự mình đưa tay vào trong ngực Nhan Ngạo Hành dò xét, lấy

ra một phong thư, đưa cho ta.

"Tuyệt bút!" Ta thất thanh kinh hãi.

Hai chữ trên phong thư, đúng là nét chữ của cha, đây chẳng nhẽ là di thư của cha sao?

"Ngạo Hành con:

Con ở trong lòng nhất định oán giận cha, dứt bỏ mẫu thân con, sau đó,

lại khiến chỗ con tuổi nhỏ rời nhà đi xa. Bây giờ, cha nhất định phải

nói cho con, chỉ có con, chỉ có con, mới là người quan trọng nhất trong lòng cha.

Trước đây, sở dĩ cha cưới Minh Nguyệt làm vợ, chỉ là vì xác định căn cứ của U Minh Ám phủ, để đem những tên giặc loạn thần một lưới bắt hết.

Ai ngờ, cha lại có thể động lòng với nàng!

Nhưng mà, Minh Nguyệt lại chưa từng yêu ta!

Nàng vẫn yêu người kia, thực ra là huynh trưởng của nàng, Minh Ngự.

Nếu không phải vì Minh Ngự, nàng căn bản sẽ không đến bên cạnh ta.

Nàng đã lợi dụng cảm tình của ta, thậm chí cón lừa gạt ta, đã trộm đi Nguyệt kiếm!

May mà, con gái của nàng đã rơi vào trong tay của cha!

Nhan Tử Sa! Không, phải gọi là Minh Tử Sa!

Nó là nghiệt tử mà hai huynh muội Minh Nguyệt cùng Minh Ngự loạn luân sinh ra!

Cha hạ hàn độc trên thân thể người con gái này, cẩn thận chăm sóc, chính là vì để nó làm mồi nhử dụ Minh Nguyệt đến!

Hàn độc đích thực chỉ có cha mới có, một ngày bắt đâu nuôi, sẽ khổng thể dừng lại giữa chừng, nếu không, nhất định phát độc mà chết!

Minh Nguyệt lo lắng việc này, đó là lí do mà mấy năm qua cũng không dám cố gắng đoạt lại, Cho nên ta hẹn Minh Nguyệt, khiến nàng lấy Nhật kiếm cùng chuyện cơ mật của U Minh Ám phủ trao đổi.

Ngày mai, ta chính tay giết chết Minh Nguyệt!

Nếu như ngộ nhỡ cha có cái gì, ngươi nhất định phải nhớ kĩ, cuộc đời này cha tâm nguyện duy nhất chính là đem U Minh Ám phủ hoàn toàn hủy diệt!

Vì thế, cha không tiếc trả bất cứ giá nào!

Con nhất định phải lợi dụng Minh Tử Sa cho tốt, quân cờ này tuyệt đối không được phép lãng phí!

Minh Ngự chưa hẳn biết rõ nó là con gái của hắn, có thể lợi dụng nó, tìm ra bí mật của U Minh Ám phủ, đưa bọn họ một lưới tóm gọn.

Cuối cùng, hãy nói cho nó, thân thế thực sự của nó!

Cái này là tặng cho nghiệt tử mang đến cho cha sự nhục nhã nhất!

Con nhất định phải thương yêu nó cho tốt! Sau khi để cho nó nếm những thứ tốt đẹp nhất, hủy diệt toàn bộ ảo tưởng của nó!

Trên đời này thống khổ nhất, chính là đã từng đạt được lại hoàn toàn mất đi!

Không yêu mới có thể không đau đớn, con nghìn vạn lần đừng giẫm vào vết xe đổ của cha, nghìn vạn lần không được phép động tình, trên đời này

duy nhất có thể tổn thương con sâu vô cùng, chính là người con yêu

nhất!

Ghi nhớ kỹ!

Đến lúc con trừ tận gốc U Minh Ám Phủ cho Hoàng Thượng rồi, con cũng sẽ không nhất định phải trà trộn vào với kẻ trong giang hồ, mà có thể vào trong triều đình!

Trước đây cha phụ mẫu thân con, nhất định sẽ hoàn trả lại cho con!

Tuyệt bút!"

Rõ ràng ta nắm chặt trong tay là tờ giấy mòng nhưng lại dường như nặng tựa ngàn cân!

Trong nháy mắt đầu óc trống rỗng, có cái gì đang cuồn cuộn phun lên.

Oa một tiếng, ta phun ra một ngụm lớn máu tươi, trước mắt thoáng chốc một mảng đen kịt!

"Ngươi đã sớm biết!" Mở mắt ra, ta ngồi trên giường đối diện người nọ, nói câu đầu tiên.

"Đúng, ngày đó cha qua đời, thì ta thấy được phong thư này!" Mặt hắn không chút thay đổi, hồi đáp.

"Vậy ngươi cũng sớm biết ta không phải là muội muội của ngươi?" Tay lặng lẽ nắm chặt vào trong.

"Đúng!" Cặp mắt đen lưu chuyển, hắn mang vẻ mặt phức tạp liếc mắt nhìn ta.

Ta chợt nhớ tới, nhiều ngày như vậy đến nay ta cón chưa có nhìn kỹ lại hắn.

Tuấn nhan như điêu khắc vẫn như trước kia, chẳng qua cảng lúc cảng nổi

bật góc cạnh lạnh lùng ác nghiệt, hàng mày kia cau lại, ở trong mơ hồ,

ta mới nhớ lại, người này đã thật lâu rồi chưa từng cười!

Rất nhiều chuyện dường như đều rõ nét lên trong nháy mắt!

"Sao ngươi không vạch trần ta? Ngươi sớm có thề nắm được thời cơ khiến

ta "vạn kiếp bất phục" <*muôn đời đau khổ> Vì sao? Trái lại luôn

luôn che chở ký ức của cha và ta, thà rằng ta hận ngươi sâu vô cùng,

cũng không muốn giải thích nguyên nhân?" Ta bỗng nhiên ngồi dậy, nắm ống tay áo hắn, giọng nói đau xót hỏi: "Thương hại ta? Hay là, ngươi cón

chưa có trả thù đủ ta? Ta chỉ nghĩ bởi vì chuyện mẫu thân của ngươi, mới có thể khiến ngươi chán ghét ta như vậy! Nhưng hóa ra, cái chết của

cha cũng hoàn toàn là do ta dựng lên! Hắn không cách nào tiếp nhận

người con gái mình yêu thương sâu sắc mà lại sinh con gái kẻ khác, Cho

nên lựa chọn cùng nàng đồng quy vu tận! Vì sao ngươi không tuân thủ di

mệnh của cha, đặt ta vào địa ngục, vĩnh viễn khô