Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đi Xem Mắt

Đi Xem Mắt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322534

Bình chọn: 8.5.00/10/253 lượt.

lưu loát nhanh chóng,

quả thực chính là hành động theo bản năng.

Trả lời xong, cẩn thận nghĩ lại, phát hiện dường như

chuyện không phải như thế. Muốn giải thích nhưng lại cảm thấy giải thích thì

không hay lắm.

Cô tìm không ra một lý do nào bất hòa để không kết hôn

với Doãn Việt.

Chuyện này cứ như vậy quyết định, sau đó là báo cáo

cha mẹ hai bên. Kể từ khi Doãn Việt hợp ý tặng một bàn mạt chược tự động, mẹ

Bình Phàm lập tức xem Doãn Việt là tâm phúc của mình, hơn nữa còn vì lần đầu có

một thủ hạ IQ cao trong nhiều năm qua mà kiêu ngạo. Cách nói này làm cho Bình

Phàm và cha Bình Phàm cảm thấy lòng tự ái bị tổn thương sâu sắc.

Mà phản ứng của cha mẹ Doãn Việt bên kia, Bình Phàm

không biết. Cái gì Doãn Việt cũng không nói, nhưng Bình Phàm biết, tình huống

nhất định không khiến cho người ta rất vui.

Nhưng mà, hạnh phúc chính là cầu người được người,

Bình Phàm thấy chỉ cần mình chiếm được Doãn Việt, vậy tất cả liền tốt, không

nên tự tìm phiền não.

Quá trình chuẩn bị hôn lễ, công việc Doãn Việt bận

rộn, Bình Phàm đương nhiên gánh lên trọng trách. Cũng may có mẹ Bình Phàm -

loại nhân vật gặp thần sát thần, gặp phật làm thịt luôn phật, đặt nhà hàng, mua

bánh kẹo cưới... Dưới sự giúp đỡ, Bình Phàm bớt không ít bận rộn. Dĩ nhiên,

không thể bỏ qua công lao của đội quân tóc dài nhà mẹ đẻ Bình Phàm. Một đám vừa

xuất mã liền hùng dũng viết trên mặt một chữ "Giết", nhà hàng nào

được, chém giá không tha.

Nghe nói đoạn thời gian đó, vì tiệc đính hôn này mà có

rất nhiều nam sĩ nửa đêm núp trong chăn khóc thét, đau lòng giống như bị xẻo đi

miếng thịt.

Chuyện Bình Phàm muốn kết hôn được đại đa số người

trong nhà trẻ biết được. Biết được chuyện tốt như vậy, họ đều rối rít tới chúc

mừng. Đám phụ nữ hàn huyên chuyện bát quái khuếch tán suy nghĩ, trò chuyện hàn

huyên tới Lâm Sơn, mọi người đều nhất trí cho rằng Bình Phàm đi Lâm Sơn cầu

thần phật đốt hương nên mới có được đoạn nhân duyên tốt này.

Bỗng nhiên có một cô giáo mở miệng nói: "Nghe nói

Lâm Sơn rất linh nghiệm, đặc biệt là Trần bán tiên, tính toán rất đúng "

Bình Phàm nghe thấy, bỗng nhiên nghĩ đến lời thần bí

mà Trần bán tiên nói, nói mình và Doãn Việt có kiếp, chính là mấy ngày này,

trong lòng không khỏi sợ hãi : "Những thứ bói toán kia, thật ra thì, cũng

không nhất định tất cả sẽ đúng, phải không?"

Lập tức có một giáo viên thấy nhiều biết rộng phản

bác: "Nói vậy không đúng, chung cư của tôi có một đại đội trưởng tuần cảnh

30 tuổi, thường ngày thân thể rất tốt, vốn đến chỗ Trần bán tiên coi con đường

làm quan, ai ngờ ông ta lại nói người này nhất định chết vì đói. Lời này nói ra

ai tin được, đừng nói vị đại đội trưởng kia, ngay cả cha mẹ hắn cũng làm quan,

trong nhà không nói là cực giàu có, nhưng cơm áo nhất định không lo, làm sao có

thể chết đói? Ai ngờ không quá một năm, vị đại đội trưởng này được chẩn đoán là

bị ung thư thực quản, sơn hào hải vị có tiền mua nhưng lại không ăn được, cuối

cùng thì chết vì đói."

Một cục đá ném vào hồ làm dậy sóng, có thật nhiều giáo

viên rối rít kể sự tích linh nghiệm của Trần bán tiên.

Bình Phàm nghe thấy, thân thể đã tê rần nửa đoạn.

Chẳng lẽ là sự thật sao?

Trở về đem chuyện này nói cho Doãn Việt, Doãn Việt tận

tâm an ủi cô đừng quá lo lắng: "Kinh nghiệm gì chúng ta cũng đã trải qua,

còn có thể xảy ra chuyện gì?"

Bình Phàm vẫn lo lắng: "Không đúng đâu, hơn nữa

lần đó Trang thập tam cũng nói anh và em có kiếp số, đoán y như Trần bán tiên,

đây cũng quá trùng hợp."

Doãn Việt đẩy cô ngã xuống giường: "Yên tâm, cho

dù có kiếp, anh nhất định sẽ che cho em, giúp em đỡ."

Lời còn chưa nói hết, lập tức đã bị Bình Phàm che

miệng lại: "Phi phi phi, điềm xấu không cho phép nói."

"Em phá hư khoa học chủ nghĩa xã hội, loại bỏ

phần tử mê tín." Doãn Việt nghiêm nghị chỉ trích đồng chí Bình Phàm đứng

dưới góc độ thần thánh.

"Mê tín là truyền thống dân tộc Trung Hoa truyền

lưu mấy ngàn năm nay, anh lại vứt bỏ lão tổ tông, thật là tội đáng chết vạn

lần." Bình Phàm phản kích.

Nói không lại cô, Doãn Việt tự động bỏ qua, trực tiếp

dùng hành động đem cô tiêu diệt —— áp đảo, xé quần áo, động tác tình yêu.

Sau đó là, Hoa cô nương, ăn cơm ăn cơm.



Đối với Bình

Phàm mà nói, cuộc sống đợi chờ hôn nhân quả thực giống như Như Ca trong bài hát

"Ngày giải phóng là ngày trời nắng" .

Bởi vì kế hoạch sau khi kết hôn liền có con nên sau

khi thương nghị với Bình Phàm, Doãn Việt liền chuẩn bị bán căn nhà ban đầu, một

lần nữa đổi sang căn nhà hơn trăm mét vuông cách nơi làm việc của Bình Phàm

không xa. Tìm người quen, tu sửa lại chuẩn xong, chỉ đợi đến ngày vào ở .

Con gái nha, cũng thích có phòng mới quần áo mới. Mỗi

lần Bình Phàm đi dạo phố thấy có đồ trang trí nào đẹp liền mua, vội vàng đến

nổi không thể chờ, chạy về đặt trong nhà mới.

Doãn Việt luôn cười cô giống như một đứa bé không biết

hiện thực, cái gì cũng mơ mộng.

Nhưng Bình Phàm cảm thấy, vì đây là nơi sau này cùng

chung sống với Doãn Việt, nó nhất định phải được chuẩn bị chu đáo.

Đầu mùa xuân, băng tuyết đã tan, vạn vật hồi s