Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đi Xem Mắt

Đi Xem Mắt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322631

Bình chọn: 9.5.00/10/263 lượt.

n em?"

Bình Phàm chỉ lúc cô giúp Phương Nhan làm bảng tin.

Nhắc tới, Doãn Việt vẫn có chút ấn tượng.

"Thật ra thì không phải tức giận, chẳng qua anh

rất lo lắng cho em, rõ ràng gần thi rồi, nhưng vẫn không để ý khả năng của mình

mà đi giúp người khác, luôn để mình chịu uất ức, cần gì chứ? Bản thân em là một

cô bé rất tốt, không cần làm những chuyện như vậy để được người khác công

nhận."

"Em nào có?" Bình Phàm giống như bị nhìn

xuyên bí mật trong nội tâm, bắt đầu khẽ né tránh.

Tay cô vừa muốn dời đi, đã bị Doãn Việt đè chặt lại:

"Bình Phàm, nhìn anh."

Bình Phàm không dám, chẳng qua chỉ cúi đầu.

Doãn Việt gọi một tiếng nữa: "Bình Phàm, nghe

lời."

Giọng nói của hắn là ma lực, không thể phủ nhận, Bình

Phàm cảm thấy trong mạch máu của mình có mấy cọng lông nhỏ, chạy trong cơ thể,

khẽ ngứa. Cô ngẩng đầu, nhìn Doãn Việt, dưới ánh đèn ngủ ấm áp đầu giường,

khuôn mặt của hắn tuấn dật lạ lùng: "Bình Phàm, em tốt rất tốt, tốt đến

nỗi đáng giá để cho bất cứ ai trên thế giới này cũng phải quý trọng, tốt đến

nỗi đáng giá có được tất cả những thứ tốt nhất. Khi đó, sở dĩ anh rời khỏi, là

vì không đành lòng nhìn em hạ thấp mình, rõ ràng em là một người tốt đẹp như

vậy. Cho nên, xin em đừng xem nhẹ mình, Bình Phàm của anh là tốt nhất trên thế

giới."

Bình Phàm nhớ mình từng nghe thấy một người bạn nói:

chuyện hạnh phúc nhất của người con gái đó là có thể hưởng thụ một tình yêu làm

cho mình tràn đầy tự tin. Có thể sâu sắc cảm nhận được, ở trong mắt đối phương,

mình là đẹp nhất. Bạn không cần được mọi người ca ngợi, chỉ cần một người thôi,

một người là tốt rồi.

Bình Phàm nghĩ, bất kỳ cô gái nào nghe thấy Doãn Việt

nói lời này đều sẽ cảm động, cho nên giờ phút này, nước mắt có rơi mãnh liệt

trước mặt hắn cũng không phải là mất thể diện.

Thế giới nhiều người như vậy, hết lần này tới lần khác

hắn yêu cô, vừa hay cô cũng yêu hắn, đây là một chuyện may mắn đến cỡ nào.

Mộc Mộc cùng Trang thập tam công tử từ biển nam trở

về, nghe tin Bình Phàm và Doãn Việt đính hôn rất là bình tĩnh.

Bình Phàm có chút kinh ngạc, có chút lạ lùng. Trang

thập tam công tử người cũng như tên, đủ giả bộ, tạm thời không nói đến hắn.

Nhưng Mộc Mộc cũng lạnh nhạt như vậy, đó có chút cổ quái.

Lập tức hỏi thăm nguyên nhân, Mộc Mộc nói một câu đánh

bại Bình Phàm: "Tớ và Trang thập tam làm giấy hôn thú rồi."

Bình Phàm quả thật rất khó hiểu nguyên nhân Mộc Mộc

không kinh ngạc, nhưng không có cách nào hiểu nguyên nhân cô ấy làm như vậy.

Vẻ mặt Mộc Mộc hối hận: "Đây quả thực là kiểu

hành động tự sát."

Trang thập tam công tử hé miệng thưởng thức trà:

"Phu nhân, đừng đoạt lời kịch của anh."

Mộc Mộc hận, cắn cái đệm trên ghế sa lon Doãn Việt,

hung hăng, lôi luôn bông bên trong ra ngoài.

Trang thập tam công tử bình tĩnh: "Phu nhân, nhắc

một câu, trên người vị hôn phu nhà Mộ tiểu thư có súng."

Khách tới cửa, Bình Phàm vội nói: "Không sao,

không sao, ngài tiếp tục xé."

Doãn Việt từ bên cạnh lướt qua, không nói một câu,

nhưng mặt than làm cho bạn học Mộc Mộc luôn luôn không sợ trời không sợ đất ngừng

lại một chút.

Thôi, cắn cái khác vậy.

Mộc Mộc quay đầu, bắt đầu cắn quần áo Trang thập tam.

Dù sao cũng đã có giấy hôn thú, đừng có mơ làm người ngoài.

Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, Bình Phàm kéo Mộc

Mộc đến phòng rửa tay, hỏi rõ ràng nghi vấn.

Mộc Mộc cũng rất thẳng thắng, đơn giản nói rõ. Chính

là, Mộc Mộc vì nhất thời nổi lên dục vọng, đùa giỡn Trang thập tam công tử, vốn

nghĩ ăn xong thì bỏ chạy, nhưng lần này lại gặp đối thủ. Trang thập tam công tử

trực tiếp đuổi tới Hải Nam, bắt cô lại, yêu cầu cô chịu trách nhiệm, kết hôn

cùng mình.

Mắt Bình Phàm lấp lánh, phim thần tượng hay a.

Bộ dáng mê gái lập tức bị Mộc Mộc đả kích: "Thần

tượng cái rắm, hắn bị mẹ hắn ép mới tùy tiện tìm con gái kết hôn."

Bình Phàm yên lặng, xem ra, trên người Trang công tử

không thể nào phát sinh đồng thoại, chỉ có thể phát sinh thần thoại.

Nhưng mà, chuyện của mình cũng còn một đống lớn,

chuyện Mộc Mộc tạm thời giải quyết sau.

Bây giờ ngay trước mắt, việc cấp bách của Bình Phàm

chính là chuẩn bị tất cả mọi chuyện cho hôn lễ.

Đúng vậy, cô và Doãn Việt muốn kết hôn, có khi ban đêm

tỉnh lại, chính mình cảm thấy chuyện này phát triển quá thuận lợi.

Cầu hôn hình như là có, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì

cũng không quá lãng mạn, chẳng qua vào một ngày nào đó sau khi ăn xong, hai

người đi dạo phố. Đi ngang qua quảng trường, nhìn mọi người hạnh phúc, có gia

đình sau khi ăn cơm xong thì đi tản bộ với nhau, loại không khí này tự nhiên

lây nhiễm hai người.

Ông chú gánh mứt quả đi dọc theo con đường rao hàng,

Doãn Việt mua cho Bình Phàm một chuỗi. Nếm thử, quả thật không tệ, mơ trên núi,

chua ngọt ngon miệng, Bình Phàm ăn rất vui vẻ.

Tính cách Bình Phàm chính là thế, ngoài miệng thỏa mãn

thì trong lòng cũng vui mừng. Thật vui vẻ một bên gặm mứt quả một bên kéo tay

Doãn Việt đi về phía trước.

Đang híp mắt, cười đến giống như đóa hoa thì bỗng

nhiên nghe Doãn Việt nói: "Chúng ta kết hôn đi."

Bình Phàm lập tức đáp ừ, trả lời