pacman, rainbows, and roller s
Đen Trắng

Đen Trắng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326652

Bình chọn: 7.5.00/10/665 lượt.

rằng cô không dám nói mình tin

tưởng Đường Dịch được bao nhiêu, nhưng cũng may mắn định lực của người

bình thường không thể so sánh với Kỉ Dĩ Ninh được, mỗi khi Kỉ Dĩ Ninh ở

nhà một mình hoảng hốt bàng hoàng, thì cô lại đi xem sách tiếng Đức

tiếng Pháp tiếng Mauritius [1'>, tất cả đều đọc qua một lần. Có đôi khi

nghe được những tin đồn về Đường Dịch, khi một mình bất lực, Kỉ Dĩ Ninh

cũng sẽ đi luyện thư pháp, dùng lối viết chữ thảo chữ hành, [2'> vậy mà

cũng khiến cô vui vẻ viết được vài tờ. Người bên ngoài nhìn vào, chỉ cảm thấy Đường Dịch không phải là cưới được một thục nữ, mà rõ ràng là cưới được một tiên nữ, vì thế mọi người từ trên xuống dưới ở Đường gia lại

càng coi trọng Kỉ Dĩ Ninh hơn, lại càng kính sợ cô thêm mười phần.

[1'> Mauritius – quốc gia phía đông Madagascar, gồm các đảo Mauritius, Rodrigues và quần đảo Agalega. Đảo Mauritius có nguồn gốc núi lửa.

Các ngôn ngữ chính, tiếng Anh ( chính thức), Creol, Pháp, Hindi, Urdu, Khacca.(Tiểu Dương: Tiếng nước này mà cũng đọc được sao??? Haizzz!!!)

[2'> Chữ hành (hành thư) là

dạng viết nhanh của chữ khải, được dùng trong các giấy tờ thân mật (như

thư từ) và đề tranh. Chữ hành bắt đầu phổ biến vào thế kỷ 2. Khi được viết nhanh, chữ khải có thể được giản lược đi một hai nét để tạo thành một thư thể gọi là hành khải (行楷). Cũng tương tự như vậy, chữ hành sẽ biến thành hành thảo (行草).

Chữ thảo (thảo thư) là thư

thể được viết nhanh nhất, bút pháp phóng khoáng. Có chữ Hán khi viết

bình thường theo lối chữ khải thì phải viết rất nhiều nét nhưng với thảo thư thì có thể viết bằng một nét. Nhiều chữ có thể viết liên miên nối

tiếp nhau chỉ bằng một nét, thí dụ như cuồng thảo (狂草)

Thành thật mà nói thì, phương thức giải sầu này là có vẻ tự thương

hại mình, vì nếu như người mình thầm thương mến nhìn không ra, nghĩ

không hiểu, vậy thì không thể nghi ngờ đó chính là tự ngược, tinh thần

tự thương hại mình, quan trọng hơn thân thể. Cho nên cuộc sống từ trước

đến giờ của Kỉ Dĩ Ninh không chỉ có một lần may mắn, mà hoàn hảo, hoàn

hảo cô gả được cho người đàn ông đó, chứ không phải là người không hiểu

phong tình. [3'>

[3'> Phong tình là tình cảm lãng mạn giữa trai và gái.

Tuy rằng cô không biết bắt đầu từ khi nào anh phát hiện ra cô để ý

đến chuyện cả đêm anh không về, nhưng Kỉ Dĩ Ninh chỉ nhớ bắt đầu từ một

đêm, anh luôn trở về nhà, nếu thật sự không thể trở về, anh sẽ bảo người đón cô tới đó, sắp xếp cho cô ở phòng khách sạn của anh, dù có muộn đến đâu vẫn muốn ngày nào cô cũng có thể ngủ trong vòng tay anh.

Sau đó, dần dần Kỉ Dĩ Ninh cũng thấy ngượng ngùng, anh bận rộn như

vậy mà còn quan tâm đến cô như thế, đó không phải vác thêm phiền toái

cho anh thì là cái gì đây? Vì thế sau đó Kỉ Dĩ Ninh uyển chuyển nói với

anh không cần làm vậy, anh thì ngay cả mắt cũng không nâng: ‘Anh nói thế nào thì cứ làm như thế đi, chuyện này em không phải lo’.

Rất lâu sau đó, Kỉ Dĩ Ninh mới biết được, anh vì cô mà bỏ đi rất

nhiều lợi ích, Đường Kính từng nói cho cô biết, đàn ông giao dịch đàm

phán với nhau, làm sao có thể không sống về đêm chứ, đấy là còn chưa nói đến Đường gia vốn là sống trong thế giới màu đen.

Kỉ Dĩ Ninh xấu hổ cúi đầu:“Lúc đầu anh ấy còn sống về đêm, sau này thì càng ngày càng ít đi……”

Đường Kính nhất thời liền nở nụ cười, trong tiếng cười có sự nghiền ngẫm khắc sâu.

“Anh ấy có sống về đêm sao?” Đường Kính cười lắc lắc đầu:“Kỉ Dĩ Ninh, nếu em gặp qua bộ dáng của Đường Dịch khi còn độc thân thì em sẽ không

thể nghĩ như vậy được đâu. Nếu đã từng gặp Đường Dịch của trước kia, em

sẽ biết, cái gì mới gọi là ‘Anh ấy có sống về đêm’.”

Anh thành khẩn nói cho cô:“Có biết Đường Dịch đi chơi là thế nào

không? Có thân phận, có bối cảnh, lại là một người đàn ông tuấn mỹ như

vậy, ánh mắt khủng hoảng vô cùng, lại chưa bao giờ ôm một cô gái nào làm chuyện tình một đêm. Người như anh ấy, nếu muốn sống một cuộc sống về

đêm thì em không thể tưởng tượng được đâu.”

“Có biết ban đêm trên phố lưu truyền một câu nói gì không?” Đường

Kính cười nói cho cô:“Những ông chủ của câu lạc bộ đêm đều thở dài, từ

sau khi Đường Dịch không đến chơi nữa, tiền lãi hàng năm của bọn họ lập

tức giảm một nửa……”

Kỉ Dĩ Ninh yên lặng lắng nghe, nghe được câu cuối cũng không biết tại sao, trong lòng lại dậy lên một trận bão biển kinh sợ.

Cô vẫn không biết, kỳ thật, bắt đầu từ khi anh có được cô, anh vẫn

đều nhân nhượng cô. Dựa vào khả năng của anh, luôn nhân nhượng cô.

Đường Dịch có thể tạo ra cảm tình ôn nhu nhất trên đời này, tựa như lửa sẽ tạo ra ánh sáng.

……

Nói đến cũng khéo, tối hôm nay, Kỉ Dĩ Ninh cũng có hoạt động. Đó là

hoạt động thường xuyên của quán mỹ thuật tạo hình, tổ chức vào mỗi tối

thứ năm, mọi người có thể tổ chức vũ hội. Bởi vì đã hứa với Đường Dịch,

trước sáu giờ nhất định phải về nhà, thế nên Kỉ Dĩ Ninh rất ít tham gia, nhưng cuối tuần này mọi người lại ồn ào muốn cô đền bù sinh nhật, Kỉ Dĩ Ninh thật sự không thể tránh được, chỉ có thể gọi điện thoại nói cho

Đường Dịch.

Ở đầu dây bên kia, Đường Dịch gật đầu đồng ý, nói với cô sau khi vũ hộ