
huần
thục, nâng tay tạo ra đường cong tuyệt đẹp trong không trung, sau đó đeo tiếp bên kia, trên mặt Kỉ Dĩ Ninh không có một chút biểu tình không
thích hợp nào, buông mái tóc dài xuống, sửa sang lại một chút rồi xoay
người cho anh nhìn:“Nhìn có đẹp không?”
Ánh mắt của Đường Dịch lập tức mơ màng, đây là ánh mắt muốn xâm chiếm tuyệt đối của đàn ông đối với phụ nữ.
Những người ở đó cũng phải sợ hãi than. Thưởng thức của Đường Dịch,
quả nhiên không giống người thường, tùy tay chọn mà cũng có thể hợp với
cô như vậy. Không quá rực rỡ, không quá cầu kỳ, dưới ánh sáng của ngọn
đèn, vành tai cô lóe ra vầng sáng làm cả người cô giống như đang chìm
trong luồng sáng chói mắt.
Đường Dịch chậm rãi đi đến, đứng trước mặt cô, không nói gì, chỉ bỗng nhiên nâng tay muốn vuốt ve vành tai cô.
Kỉ Dĩ Ninh nghiêng mặt cô, theo bản năng liền né tránh tay anh.
Tâm tình của Đường Dịch vừa mới chuyển tốt hơn giờ lại trầm xuống,
ngay lập tức giữ chặt thắt lưng cô, giọng nói lạnh lùng:“Không thích anh chạm vào?”
Kỉ Dĩ Ninh lảng tránh:“Không phải……”
Đường Dịch giận dữ, dùng sức kéo thân thể cô vào lòng mình, nâng tay
xoa vành tai tinh xảo của cô, không cho cô nửa phần phản kháng.
Một giây sau, đầu ngón tay chạm đến da thịt sau vành tai cô, Đường Dịch nhất thời sửng sốt.
Đầu ngón tay có xúc cảm hơi dấp dính, hơi hơi lộ ra mùi, là xúc cảm quá quen thuộc với anh.
Máu.
Kỉ Dĩ Ninh rốt cục đau đến kêu rên một tiếng.
Đường Dịch nhanh tay vén mái tóc dài của cô ra, cúi người xuống nhìn
cô. Dưới ánh đèn, bấy giờ anh mới thấy được cô đang giấu giếm điều gì.
Cô gái đứng bên kia yếu ớt cất lời nói cho anh biết: “Bình thường Kỉ
tiểu thư cũng không đeo khuyên tai, vừa rồi lại đeo thử quá nhiều, cho
nên mới bị thương……”
Một câu, chỉ làm cho Đường Dịch cảm thấy trong lòng mình như bị đâm một đao, tất cả đạo đức lý trí đều đã trở lại.
Nhớ tới biểu tình ẩn nhẫn của cô vừa rồi, không có một phản kháng
nào, bỗng nhiên Đường Dịch không thể nói câu gì, chỉ có thể cúi đầu hôn
cô, môi anh đặt trên môi cô đau lòng hối hận:“Vì sao không nói, vì sao
cái gì em cũng không nói……”
Kỉ Dĩ Ninh hạ ánh mắt, biểu tình thực bất đắc dĩ không có cách nào:
“Nói anh có thể nghe sao, nói có tác dụng gì chứ. Muốn làm không tốt, có thể anh lại cho là em cố ý không nghe lời chọc anh tức giân……. Em chỉ
muốn, anh không tức giận thì tốt rồi, một chút cũng không đau. Nếu ngay
cả một chút đau đớn này mà cũng không thể chịu được thì năm đó những
người kia để cho em những chuyện đấy, em làm sao có khả năng chống đỡ
lại đây……”
Trong lòng Đường Dịch hung hăng căng thẳng, anh ôm chặt cô, quả thực
như là muốn đem cô nhập vào người mình, anh thấp giọng hỏi bên tai
cô:“Em so sánh anh với bọn đã làm em cửa nát nhà tan sao……?”
Kỉ Dĩ Ninh bị anh đè nén, bị bắt chôn ở trước ngực anh. Thật lâu sau, Đường Dịch nghe thấy giọng nói đau xót của cô truyền ra.
“Những người đó, đã làm cho em từ nay về sau không có bố mẹ; Mà anh, lại làm cho em từ nay về sau không có bạn bè……”
Vì thế vào cái đêm gà bay chó sủa đó, có một người thực phẫn nộ.
Không phải Đường Dịch cũng không phải Kỉ Dĩ Ninh, mà lại là bác sĩ Thiệu cứu người của chúng ta.
Giữa đêm hôm khuya khoắt vào lúc rạng sáng hai giờ, Đường Dịch quỷ dị gọi điện thoại đến nhà Thiệu Kì Hiên, Thiệu Kì Hiên chỉ nghe thấy giọng của Đường Dịch ở đầu dây bên kia thực tiêu cực, chỉ nghe thấy Đường
Dịch ở bên kia đầu dây nói cái gì mà ‘Anh…… Lại đây nhìn Dĩ Ninh một
chút đi……’, câu thức thường dùng ở nhà xác trong bệnh viện như thế lập
tức khiến bác sĩ Thiệu kinh hãi, liền nghĩ đến chuyện kiểu như ‘Cô ấy
không được……’ gì đó. Bác sĩ Thiệu cố nén nhịn bất đắc dĩ buông người vợ
tương lai trong lòng ra, rời khỏi mái nhà thân yêu, gấp gáp phóng xe đến nhà Đường Dịch.
Khi đến đó, Đường Dịch đang ở phòng khách hút thuốc, cả người hãm sâu trong sô pha, cũng không bật đèn, toàn bộ không gian lâm vào một mảnh
tăm tối mờ mịt, Thiệu Kì Hiên chỉ nhìn thấy trên tay anh có điểm lúc
sáng lúc tối, còn có khói thuốc từ từ bốc lên.
“Cô ấy ở trên lầu phòng ngủ.”
Đường Dịch nói với anh, cũng không nhìn anh, tùy tay cầm lấy một điếu thuốc nữa, lại tiếp tục hút.
Trong lòng Kì Hiên trầm xuống, nghĩ rằng có phải tên Đường Dịch biến thái này lại dùng bạo lực gia đình gì với Kỉ Dĩ Ninh không?
Đường Kính dậy bảo Tiểu Miêu tốt xấu gì cũng chỉ đánh mông cô ấy,
Đường Kính học sinh vật học tốt, biết rõ bộ phận nào trên cơ thể con
người là không dễ tổn thương, cho nên khi hai người có đùa nghịch gì thì Đường Kính cũng không đánh đau Tiểu Miêu, cuối cùng Đường Kính đánh
xong liền hết giận, hết giận thì lại lần nữa cảm thấy Tiểu Miêu thế nào
cũng đều đáng yêu cả, cho nên tuyệt sẽ không xuất hiện sự cố thương tích nào.
Tuy nhiên Đường Dịch sẽ không giống vậy. Người này tuy rằng cũng hiểu biết về sinh vật học, nhưng hiển nhiên sẽ không giống như Đường Kính có thể học và cũng có thể dùng, cơn giận bốc lên liền hướng đến bộ phận
yếu ớt nhất trên người Kỉ Dĩ Ninh mà xuống tay, một khi hai người này mà náo loạn [ nói đúng ra là một khi Đườ