XtGem Forum catalog
Đen Ăn Đen

Đen Ăn Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323165

Bình chọn: 7.5.00/10/316 lượt.

ọng nói: “Dám theo tôi uống say túy lúy không?”.

Mạc Ninh híp híp mắt, không có do dự bao lâu, gật đầu nói: “Có gì không dám?!”.

Mạc Ninh ở tại tiểu khu bên cạnh đài truyền hình, bên ngoài tiểu khu có vài tòa nhà rất cao tầng, mấy tòa nhà xung quanh có các loại khách sạn và

nhà hàng, nhà hàng lúc này rất nhiều khách, có ý đồ thuận tiện cùng mau

lẹ, hai người trực tiếp đi tới khách sạn cách đó không xa.

Kỳ thật từ khi biết tin Cố Chuẩn đến Bắc Kinh, trong đầu Mạc Ninh rất

nhiều lần dự đoán hoàn cảnh khi hai người gặp mặt. Dựa theo hiểu biết

của cô về Cố Chuẩn, anh nhất định sẽ không chào hỏi trước với cô, cô

nghĩ tới khả năng tệ nhất chính là anh làm như không thấy cô. Nếu anh

thực như vậy, Mạc Ninh ngược lại cảm thấy thực tế, dù sao, anh còn không có cách nào đem cô thành một người bạn bè bình thường.

Cô thật không có nghĩ tới tình huống xảy ra thực sự sẽ là như vậy.

Anh thấy cô.

Ánh mắt chỉ dừng lại trên người cô có vài giây, Mạc Ninh biết rõ ràng. Cô

đứng bên cạnh Khâu Tuân, không biết trong lòng nghĩ thế nào, cô có chút

chột dạ không dám nhìn anh lần nữa. Thế nhưng phản ứng này cũng là tự

nhiên thôi, cách gần nửa năm không gặp, đêm khuya trễ như vậy, cô lại

đứng cạnh một người đàn ông xa lại, cô đương nhiên biết việc này sẽ tạo

ra nhiều hiểu lầm.

Tựa như đã không có lập trường đi lôi kéo giải thích với anh. Lần trước đã

hỏi máy tính ba mươi sáu cách phản ứng sau khi gặp lại đến giờ vì bất

ngờ mà chẳng nghĩ được gì. Mạc Ninh còn chưa ổn định lại cảm xúc, Cố

Chuẩn đã cùng đoàn người bên cạnh anh rời đi.

Giọng nói Khâu Tuân ý tứ hàm xúc không rõ từ đỉnh đầu truyền đến: “Thật là một cuộc gặp hỏng bét”.

Mạc Ninh lúc này mới phát hiện vốn dĩ chính mình vẫn cúi đầu. Có chút ảo

não khí thế cam đảm của bản thân lại đi kém nhiều như vậy. Trong tận đáy lòng, cô lại sợ hãi gặp mặt anh… Cô thử nghĩ tình huống lúc nãy đáng lý ra phải là cô hăng hái, hào phóng, cởi mở đứng đến trước mặt anh, cùng

anh nắm tay; Hẳn là khi cô ngẫu nhiên nhìn thấy anh, hướng anh mỉm cười, nói với anh xin chào; Hẳn là thời điểm khi anh thấy cô dùng một cái nụ

cười nhàn nhạt, sau đó lạnh nhạt bỏ đi…

Tóm lại, cũng không phải cái bộ dáng uất ức như vừa rồi.

Tóm lại xong, Mạc Ninh rất nhanh ra một quyết định: “Đi nơi khác uống đi, chỗ này hôm nay không hợp với tôi”.

Khâu Tuân nhìn cô xoay người rời đi, vẻ mặt đấu chuyển, cuối cùng chính là

hít một hơi dài, cầm lấy ví tiền đút vào túi, đuổi theo.

Hai người đều lười, lại rượu hưng quá, vì thế vẫn là tìm nhà hàng ở gần đó.

Sau khi người bán hàng bưng rượu tới, Khâu Tuân ngửa đầu uống một ngụm, hai khuỷu tay chống ở trên bàn, hắn một tay cầm cốc rượu, cúi đầu nhìn chất lỏng màu vàng, thở dài dường như nói: “Cô ấy trở về tìm tôi”.

Mạc Ninh tâm tình cũng rất tệ, sau buổi tối ăn cơm cùng Chu Nhất Nặc, Tô Dã Nghị cô vẫn không nâng dậy được cảm xúc của mình, buổi tối sau khi gặp

Cố Chuẩn, lòng cô đã lâu chưa từng gợn sóng trong cùng một ngày bị đẩy

xuống đáy vực.

Rượu là thứ tốt, khi

tất yếu có thể gạt người, tỷ như giờ phút này, Mạc Ninh há miệng uống,

nghĩ mình cũng cho phép mình say, liền càng cố gắng uống. “Anh nói ai?”.

“Tôn Ninh”.

Mạc Ninh ngạc nhiên một cái, rất nhanh kịp phản ứng: “Cô ấy không phải đã kết hôn, còn béo, còn sống rất tốt?”.

“Cô ấy đã kết hôn, béo… Có điều cô ấy sống cũng không tốt”.

“Như thế nào không tốt?”.

“Cô ấy bị chồng ngược đãi”.

Mạc Ninh kinh sợ, thật lâu sau mới phản ứng lại kịp lời Khâu Tuân nói, sau

đó cô nói: “Giọng của anh thực bình tĩnh, biết việc này khi nào?”.

“Hai giờ trước”. Khâu Tuân đem cốc rượu lớn uống hết, “Trước khi đến nhà cô

tôi đem cô ấy đuổi về nhà. Cô ấy lấy một người đàn ông Canada, lúc ấy

kết hôn với anh ta bởi vì nhất thời yêu nhau. Đại khái trước kia tôi rất lơ là cô ấy… Tóm lại, ít nhất thời điểm ở kết hôn, cô ấy sống rất tốt”.

Nói xong lời này, Khâu Tuân lại uống thêm vài chén rượi, uống như trước,

thi thoảng sẽ nói một câu: “Tôi hình như mấy ngày này chưa có uống như

trâu như vậy. Trời lạnh như thế này uống rượu là tuyệt nhất trần đời”.

Nói xong liền cùng Mạc Ninh cụng chén.

Mạc Ninh có chút đăm chiêu nhìn hắn, nói: “Cô ấy muốn quay lại?”.

Khâu Tuân lắc đầu: “Cô ấy là một người con gái kiêu ngạo”.

“Người con gái kiêu ngạo sẽ không cùng người cùng cô ấy thật lâu trước kia yêu nhau nói ra những bất hạnh của mình… Có lẽ, trước kia cô ấy thực kiêu

ngạo, vài năm gần đây cuộc sống khổ sở cũng làm cho cô ấy… Nói như thế

nào nhỉ, không thể không hạ thấp phong độ đi”. Nói tới đây, Mạc Ninh

không khỏi liên tưởng đến chính mình. Người con gái kiêu ngạo, càng dễ

dàng bị tổn thương, cho dù là bị người khác làm thương tổn như nhau, tác dụng chậm cũng so với người bình thường tới càng sâu hơn, cần thời gian để hồi phục lâu hơn.

Thật giống như

cô, tuy rằng cũng không lâu lắm, nhưng nghĩ đến tối hôm đó cô kéo hành

lý rời đi, cảnh tượng Cố Chuẩn lại dứt khoát kiên quyết không quay đầu

lại, lòng của cô liền đau đến thắt lại. Một mặt hối hận bản thân quá cự

tuyệt không để đường lui cho chính mình, mặt k