Pair of Vintage Old School Fru
Đen Ăn Đen

Đen Ăn Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322971

Bình chọn: 10.00/10/297 lượt.

hó tin nói.“Khâu

Tuân là bạn em, em hiểu anh ta hơn anh. Anh ta thích người khác, cũng

không hợp với em”.

“Anh là đàn ông, anh hiểu đàn ông hơn em”.

Mạc Ninh cười lạnh.“Nếu như em cho anh biết, anh ta có tình cảm chân thành với cô gái khác, anh còn nghĩ thế sao?”.

Cố Chuẩn không lập tức đáp lại, qua hơn một phút anh mới nói “Có”. Anh

hoàn toàn tự tin vào mắt mình, Khâu Tuân đối với Mạc Ninh, tuyệt đối

không chỉ đơn thuần là một “khuê mật” như cô nghĩ.

Vì phản ứng này của Cố Chuẩn, Mạc Ninh tức giận, cô gật đầu, châm chọc

cười nói “Được, được… theo như ý anh, vậy em nên làm thế nào?”.

Cố Chuẩn không nói thêm gì nữa.

Tức giận của Mạc Ninh bị bỏ lơ, cô không chút không chế hạ giọng nói.“Em

không ngại nói cho anh biết, trong mắt và trong lòng em, Khâu Tuân, Tô

Dã Nghi và Chu Nhất Nặc là giống nhau, em cũng không ngại nói cho anh

biết, em rất sợ anh sẽ hiểu lầm em, sợ anh giận, em cũng không ngại nói

cho anh biết, Mạc Ninh em cho đến giờ vẫn không thể quên được anh… Em

quan tâm chính là, em chưa bao giờ hoài nghi anh cùng cô gái bên cạnh

mình có gì gút mắc, cho dù bên cạnh anh thỉnh thoảng lại nhảy ra một cô

nàng triệu phú nào đó nói cho em biết em không xứng với anh, dù là đêm

hôm đó anh cùng Tạ Linh… em vẫn tin tưởng, tin tưởng với anh em là duy

nhất… đây cũng là nguyên nhân em vờ ngớ ngẩn đợi chờ anh đến tìn em… thế nhưng em giờ mới biết… anh căn bản không tin em. Cố Chuẩn, anh có tư

cách gì không tin em?”.

Lời nói đến đây, Mạc Ninh cũng không còn muốn ngồi trong xe nữa, nhanh chóng mở cửa bước xuống.

Mặc dù tối, tay Cố Chuẩn cũng rất nhanh, chính xác kéo cô lại. Cô nhanh

chóng rơi vào ngực anh, bắt đầu dãy dụa, nước mắt không ngừng rơi xuống, mang theo giọng nức nở nói.“Vì sao anh lại đối với em như thế? Vì sao

anh khiến em cảm thấy khó khăn như vậy? Anh biết không? Nhiều khi em đã

nghĩ, có phải là đổi người khác, đổi người có thể thông cảm cho em, bao

dung em, em sẽ không tốt hơn… anh thật sự…”.

Cố Chuẩn ôm chặt cô, không đợi cô nói xong, chính xác hôn lên môi cô.

Cô đẩy anh ra, nước mắt vẫn rơi trên mặt, vừa khóc vừa nói.“Mỗi lần anh đều dùng chiêu này, anh…”.

Cố Chuẩn cố định tay cô đang đánh loạn, lần nữa hôn cô, đến khi cô không

ngừng “ô ô” phản kháng, anh hôn nước mắt của cô, cô lại bắt đầu nói

anh.“Anh bỏ em ra…”.

Sau đó, Cố Chuẩn lập tức xâm chiếm cô, anh đem nước mắt đưa đến miệng cô, tàn sát bừa

bãi trong miệng cô càn quét, đổi theo chiếc lưỡi vô lực của cô, phóng

túng dây dưa.

Cho đến khi tiếng nức nở nghẹn ngào của cô đã đi xa.

Cho đến khi hai người đều không còn không khí, Cố Chuẩn mới buông môi cô ra, dán môi lên tai cô nói.“Anh xin lỗi”.

“Lần sau không cần phải lạnh lùng rời đi như thế. Mỗi lần em đi như vậy, anh sẽ cảm thấy em rời xa anh rất dễ dàng. Thế nhưng, anh nghĩ là một người đàn ông, nếu nhưng đối với hành động người phụ nữ của mình che chở

trước đàn ông khác trước mặt mình mà không làm mưa làm gió, anh nghĩ anh ta nhất định không phải đàn ông… hoặc là, người đó không đủ yêu em”.

“Mà anh, là đàn ông. Hơn nữa, người đàn ông này còn rất yêu em”.

“…Cho nên, anh không thể nhắm mắt làm ngơ, dù anh tin em sẽ không phản bội anh, dù anh biết rõ anh ta sẽ không thành công”.

HOÀN