
n Đường Mạn đến tìm
mình, nhớ lại thái độ kiêu căng của mình, thật ra chỉ là muốn khích cô một
chút, không ngờ đồ ngốc này lại thật sự thẳng thắn như vậy.
Anh hỏi: “Em vẫn chưa làm gì đúng không?”
“Chưa, em muốn làm không đau, nhưng không mang theo đủ tiền.”
“Đứng trước cổng chờ anh, anh đến đón em.” Hỏi cô địa chỉ rõ
ràng, anh lập tức gác máy.
15 phút sau, Trương Khải Hiên xuất hiện trong tầm mắt của
cô, Đường Mạn vừa oán giận vừa uất ức nhìn anh, thấy Đường Mạn, Trương Khải
Hiên đành thở dài nhẹ giọng.
Cuối cùng, anh đầu hàng trước, “Xin lỗi, đừng giận anh.”
Tính cách con gái của Đường Mạn giờ phút này biểu hiện ra hết,
cô rớt nước mắt, “Đi rồi thì đừng quay đầu lại, em sẽ không quay đầu lại đâu.”
“Tất cả đều là lỗi của anh.”
Đây là câu xin lỗi sao? Một chút thành ý cũng không có, Đường
Mạn càng thêm tức giận.
Cô hỏi anh: “Anh muốn làm thế nào?”
Trương Khải Hiên lập tức trả lời: “Anh sẽ không chối bỏ
trách nhiệm, có thì sinh ra đi. Anh sẽ kết hôn với em, cho nên em cứ quang minh
chính đại mà sinh con.”
Đường Mạn nhất thời mở to hai mắt: “Anh nói đơn giản như
ngày và đêm vậy, anh và em quen biết được bao lâu? Chúng ta qua lại chỉ mới 1
tháng.”
Trương Khải Hiên trả lời một cách rõ ràng: “Em nói rất đúng,
chúng ta làm đồng nghiệp biết nhau được 4 tháng, qua lại được 1 tháng, qua đêm
cùng một chỗ 21 ngày, hiện tại em có thai, anh không thể đổ trách nhiệm cho người
khác, nhất định phải sinh.”
Đường Mạn cười lạnh, “Anh đang đóng phim truyền hình à, hay
là nói đi đến nhà tắm rồi tắm rửa một cách dễ dàng như vậy, kết hôn là chuyện đại
sự liên quan đến hạnh phúc cả đời, nói kết liền kết sao?”
“Đường Mạn.” Thái độ của anh hòa hoãn lại, “Hoa nở thì cũng
có lúc hoa tàn, cho dù là tình yêu, trước sau gì cũng phải kết hôn, đây chẳng
qua chỉ là thời gian dài hay ngắn. Em hỏi anh có thích em hay không, anh nói
cho em biết, anh thích em, tuy rằng không nhiều như em thích anh, nhưng anh sẽ
cố gắng làm thật tốt, mà bởi vì em thích anh, nên sẽ toàn tâm toàn ý yêu anh,
em lương thiện lại rộng lượng, đáng yêu hồn nhiên, bởi vì cái này, anh quyết định
quen em, hiện tại em có thai, chẳng qua chỉ là rút ngắn lại quá trình anh lấy
em thôi mà.”
Đường Mạn vẫn cười lạnh như trước: “Cám ơn sự trình bày hùng
hồn của anh, thứ nhất, em không muốn kết hôn vội vàng, thứ hai, em không chấp
nhận được cách thức này của anh, thứ ba, em không muốn làm mẹ nhanh như vậy. Em
đã nói hết lời.”
Trương Khải Hiên bình tĩnh nhìn ánh mắt trong veo này, ánh mắt
kiên quyết của một cô gái, anh có chút bất đắc dĩ, nhưng lại rất tức giận, anh
hỏi: “Vậy bây giờ em muốn làm thế nào?”
Đường Mạn nói: “Em không cần đứa bé này, có lẽ bây giờ nó chỉ
là một chấm nhỏ, nhân lúc nó chưa có cảm giác, để cho nó rời đi, lương tâm của
em cũng dễ chịu hơn.”
“Em dám.”
“Ở trong cơ thể em, em có thể tự mình làm chủ.”
Anh cắn chặt răng, “Nếu như em dám động đến nó, anh và em lập
tức chia tay.”
Đường Mạn chớp mắt, đây là anh uy hiếp cô sao? Cô lập tức cười
khẩy, “Được, thử xem vậy, em tuyệt đối không cần, nếu anh muốn chia tay, cứ tự
nhiên, muốn làm gì cũng được.”
Trương Khải Hiên đột nhiên có một cảm giác, tính tình của cô
gái này thật sự rất cứng cỏi, lại có thể giống mình như vậy, đối chọi gay gắt,
không phân cao thấp.
Anh nhìn xung quanh, cuối cùng vẫn khuất phục, “Được rồi,
xin lỗi em mà, đều là lỗi của anh, chỉ cần em không động đến đứa bé, cái gì anh
cũng nghe theo em, được không?”
Đường Mạn lại nổi giận, “Không, em cũng có lỗi, là em tự bắt
đầu hết tất cả, quyết định vội vàng như vậy, bất luận thế nào em cũng không chấp
nhận, em nhất định không cần đứa bé này, em cũng phát hiện ra, thật sự chúng ra
không hợp nhau, hiện tại anh có thể đi khỏi đây rồi!”
Anh bị kích thích đến cắn chặt răng, lại có thể đuổi anh đi,
“Thật sự bảo anh đi?”
“Đúng.”
Anh bình tĩnh nhìn cô, một chút lưu luyến cô cũng không có,
trong cơn tức giận, anh quay đầu lại bước lên xe, hoàn toàn không liếc nhìn cô
lấy một cái.
Thần kinh cứng cỏi của Đường Mạn giờ phút này thả lỏng,
Trương Khải Hiên đi rồi, anh thật sự rất không thương tiếc lòng dạ của phụ nữ,
cô liền khóc lớn.
Khóc thật lâu, cô lau khô nước mắt, tự quay về công ty, mới
vừa về đến dưới khu nhà tập thể, cô ngây người.
Trương Khải Hiên ngồi trong xe, hai tay khoát sau đầu, nửa nằm
nửa ngồi ở ghế lái một cách lười biếng, thấy cô đến, trên mặt như cười như
không.
Trong lòng Đường Mạn uất ức thật muốn bước qua đó để đánh
anh, cái này gọi là cái gì, đến để chế nhạo cô hay là đến để lấy lòng cô?
Trương Khải Hiên cũng hết giận, cô gái này! Thật ra tính
cách thật của họ rất giống nhau, đều là bên ngoài cứng rắn, trong lòng như đồ sứ,
miệng cứng nhưng lòng mềm, nếu tranh cãi, không ai nhường ai, cuối cùng chỉ có
thể cả hai bên đều thiệt hại, nhưng mà, nếu như bạn muốn yêu một người, bạn nhất
định phải hòa tan khối cứng rắn đó trước tiên.
Đường Mạn đứng im tại chỗ, bước chân bất động, Trương Khải
Hiên không muốn mất thời cơ, xuống xe, ôm cô lại, không phân bua gì mà nh