
ông,
dù sao chủ nhiệm Cao cũng là cấp trên của em.”
Anh trả lời vô cùng bình tĩnh: “Anh và cô ấy đã là quá khứ,
không hề có quan hệ với hiện tại của chúng ta.”
Nghe xong lời anh nói, cô càng có cảm giác kiên định hơn.
Nhưng mà cảnh ngộ bên phía Đường Mạn lại hoàn toàn khách biệt
với anh, Trương Khải Hiên quang minh chính đại đến hẹn cô, thu hút rất nhiều
ánh mắt kinh ngạc của đồng nghiệp, ở trong mắt các đồng nghiệp, Cao Nhân Tuệ mới
là người được chọn thích hợp nhất với Trương Khải Hiên, mà Trương Khải Hiên này
lại không lấy trân châu mà chọn mắt cá, điều này khiến cho rất nhiều người nảy
sinh nghi ngờ, ở bên trong thảo luận rất sôi nổi.
Tiểu Tiết trong phòng Đường Mạn lại còn công khai trực tiếp
đặt câu hỏi với cô: “Đường Mạn, nhìn dáng vẻ của cô không phải là loại người đi
cám dỗ bạn trai người khác, không ngờ cô lại có thủ đoạn như vậy, mới đến công
ty vài ngày lại quyến rũ được giám đốc Trương ở trong tay, cô dùng thủ đoạn gì
vậy?”
Đường Mạn nhất thời tức giận xanh mặt, cô tức tối đáp trả lại:
“Chị Tiết, chị nói chuyện sao vậy, chị không biết trước giờ khuôn mặt của tôi
xinh đẹp sao? Tôi nghe nói chị cũng rất thích giám đốc Trương, có phải quả nho
này để cho tôi ăn trước, chị có chút không cam lòng phải không?”
Tiểu Tiết bị chế nhạo nhưng không nản lòng, chỉ nghe chị ta
cười lạnh: “Tôi không giống như cô, có bản lĩnh đi quyến rũ bạn trai người
khác.”
Đường Mạn tức giận đến nỗi nước mắt vòng quanh viền mắt, cô
ta lại có thể nói cô như vậy, cô sai cái gì chứ? Rõ ràng là Trương Khải Hiên chủ
động đến hẹn mình mà, vì sao ở trong mắt người khác, tất cả đều cho là mình quyến
rũ anh ấy?
Cô uất ức, một mình đứng đón gió trên tầng thượng tòa nhà
công ty và khóc, khóc một hồi, có người ở sau lưng cô hỏi: “Khóc xong rồi chưa,
cô ngốc.”
Không cần quay đầu lại, cô cũng nghe ra được là giọng nói của
Trương Khải Hiên, cô có chút oan ức: “Vì sao em và anh quen nhau lại có nhiều
tin đồn như vậy chứ? Chẳng lẽ em không thể thích anh sao?”
Trương Khải Hiên ôm lấy cô, “Cô ngốc ơi, em có biết vì sao
người khác sẽ có tin đồn nhảm như vậy không? Bởi vì em rất đáng yêu, các cô ấy
đang ganh tỵ với em.”
Trương Khải Hiên trở về văn phòng, lập tức gọi nữ cấp dưới
bà tám lên: “Lâm Lâm, cô lại đây.”
Nhân viên tên là Lâm Lâm kia không hiểu được ý định của giám
đốc Trương, Trương Khải Hiên xách cánh tay đang viết chữ của cô ta lên, kéo đến
trước mặt tất cả các đồng nghiệp, sau đó anh gằn từng tiếng một nói, “Lâm Lâm,
hiện tại cô nghe kỹ cho tôi, tôi nói một câu, cô lặp lại một câu cho tôi.”
Vẻ mặt Lâm Lâm biến sắc, cô biết Trương Khải Hiên bình thường
không bao giờ nổi giận, nhưng một khi nổi giận lên, ai ai cũng không dám trêu
chọc, hiện giờ nhìn thấy sắc mặt không được vui của giám đốc, cô chỉ có thể
khúm núm, gật đầu dạ thưa.
Trương Khải Hiên nói: “Cô nói theo tôi, Đường Mạn là bạn gái
của Trương Khải Hiên.”
Lâm Lâm lắp bắp, không nói nên lời, Trương Khải Hiên cười lạnh,
“Ngày thường là một nữ quan hệ công chúng miệng lưỡi lưu loát còn hơn cả hộp
đêm, bây giờ thì miệng lắp bắp hệt như dê kéo xe phân, khí thế ngất trời của cô
đâu?”
Lâm Lâm luống cuống ra sức giải thích: “Giám đốc Trương, tôi
chưa nói gì cả.”
Trương Khải Hiên quở mắng cô ta: “Tôi gặp gỡ ai, lên giường
với ai là tự do của tôi, cô lại say sưa đi tám chuyện của tôi, có phải cô cũng
muốn tiến vào trong chăn của tôi không?”
Lâm Lâm sợ đến nỗi nói luôn miệng: “Giám đốc Trương, tôi tuyệt
đối không có ý này.”
“Tốt lắm, cô lặp lại cho tôi, phải thật sinh động vào, nói
kiên quyết gấp trăm lần so với thường ngày.”
Lâm Lâm lập tức quét mắt qua tất cả mọi người, cô đành phải
nói theo lời của Trương Khải Hiên: “Đường Mạn là bạn gái của Trương Khải Hiên.”
Trương Khải Hiên đáp: “Tốt lắm, tiếp tục nói cho tôi, nói
liên tục 100 lần.”
Vẻ mặt của Lâm Lâm liền thảm thương, “Giám đốc Trương, xin lỗi,
sau này tôi sẽ không bao giờ nói chuyện của anh và Đường Mạn nữa.”
Trương Khải Hiên nhìn qua một lượt chỗ làm việc của các nhân
viên, ánh mắt anh đảo qua chỗ nào, tất cả mọi người đều sợ đến nỗi nhanh chóng
cúi đầu, không dám ngóc đầu lên nhìn nữa.
Trương Khải Hiên trừng trị Lâm Lâm xong, lập tức xuống lầu đến
bộ phân kiểm tra chất lượng, Đường Mạn đang photocopy một phần văn kiện, còn
chưa hỏi anh xuống đây để làm gì, anh lập tức ôm lấy cánh tay của Đường Mạn,
kéo cô đến trước mặt của Tiểu Tiết.
Tiểu Tiết vừa nhìn thấy Trương Khải Hiên thì lập tức nhanh
chóng đứng dậy, vẻ mặt tươi cười, “Giám đốc Trương.”
Trương Khải Hiên hỏi cô ta: “Cô ấy là ai?”
Tiểu Tiết không rõ nội tình lắm, “Đường Mạn.”
Trương Khải Hiên nhếch lông mày, gằn từng tiếng nói với cô
ta: “Tôi nói với cô một lần nữa, cô ấy tên là Đường Mạn, cô ấy là bạn gái của
tôi, là người phụ nữ của tôi, nếu cô có ý kiến gì về cô ấy, hay là có ý kiến gì
về tôi, con người tôi luôn luôn không thích người khác giở trò sau lưng tôi, nếu
cô có ý kiến gì, có thể trực tiếp góp ý trước mặt tôi, xin hỏi cô có ý kiến gì
với tôi sao?”
Tiểu Tiết nhanh chóng giải th