
không chịu để
cho anh độc thân, sớm hay muộn anh đều có thể bị buộc kết hôn, lần này
không cưới cô, một ngày nào đó, anh cũng sẽ bị buộc lấy cô gái khác, đến lúc đó, anh có lẽ sẽ lại càng không cam nguyện, không bằng nhân tiện
bây giờ cùng cô ấy kết hôn đi, cha mẹ cũng sẽ vui vẻ.
Về phần đôi bên có hay không có tình cảm, quan trọng sao? Anh chỉ là vì khiến cho
ba mẹ an tâm mới lấy cô, tương lai cô chỉ là vợ trên chứng từ của anh,
cô chỉ cần làm tốt trách nhiệm bổn phận của một người vợ thì tốt rồi,
cuộc sống của anh cũng không vì cùng cô kết hôn mà có sự thay đổi nào.
Hạ quyết tâm, Giang Thánh Tu nhìn cô một cái, cười như không cười mà nói:
“Con cũng không nói con không kết hôn.” Nói xong, anh xoay người, bước
lên lầu hai.
“A Tu đồng ý kết hôn rồi? Anh là đổi tính rồi sao?” Mỗi người đều hô to kỳ lạ nha.
Lục Tâm Đồng đúng là người kinh hãi nhất, nghĩ tới anh nhìn cô khi nãy, ánh mắt kia chắc chắn có thâm ý khác, không hiểu nổi anh rõ ràng là không
cam nguyên, vì cái gì đột nhiên thay đổi chủ ý, bằng lòng lấy cô đây?
Đêm nay ngủ lại nhà
họ Giang, nửa đêm Lục Tâm Đồng khát nước, nghĩ muốn xuống lầu uống một
ly nước. Cô ở trên giường nằm đã lâu nhưng vẫn không ngủ được, vẫn nghĩ
tới bữa tối khi chuyện xảy ra, thật muốn biết vì sao anh lại đồng ý lấy
cô...
Mà cô cũng không biết tại sao mình lại chọn trúng người đàn ông lạnh như băng kia? Vì cái gì vừa nhìn thấy anh, dường như cô bị anh điểm huyệt vậy, không thể dời đi ánh mắt của mình? Cô không biết a, anh phảng phất có loại ma lực làm cho người ta hãm sâu vào trong đó....
Lục Tâm Đồng mới bước vào phòng bếp, nhưng lại thấy người đàn ông quấy rối suy nghĩ cô cả đêm, giật mình đến nỗi há to miệng.
“Ách, thật có lỗi, em chỉ là muốn đến uống một ít nước...” Trực giác của cô
nghĩ muốn rời đi, lui lại mấy bước về sau, giống như anh là yêu ma quỉ
quái.
Giang Thánh Tu cũng khát nước mà xuống lầu tìm nước uống,
uống xong, đem ly rửa sạch rồi để lại chỗ cũ, sau đó lạnh lùng nhìn
khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hiện sự kích động, xấu hổ cùng lúng túng, hai
tay vòng ngực mà nói: “Không phải muốn uống nước sao, lại đây.”
Lục Tâm Đồng muốn chạy cũng chạy không được, không có biện pháp, cô thật sự rất sợ “thế lực Ác” nha.
Cô khẩn trương hướng anh đi tới, cho rằng anh sẽ rót cho một ly cho cô
uống, nhưng không có, anh chỉ là ung dung đứng ở bên cạnh bình nước
uống.
Cô lấy một cái ly rót nước, mà cảm giác sự hiện diện của
anh quá mạnh mẽ, mặc dù cách anh những hai bước chân dài, nhưng cô vẫn
là khẩn trương tay phát run. Rót nước xong, cô thầm nghĩ nhanh một chút
uống hết nước, sau đó, nhanh một chút đi, lại đột nhiên nhớ ra hình như
vừa rồi anh mới để cái ly này xuống, vậy cô không phải là gián tiếp hôn
môi sao? Nha, cô thật sự là suy nghĩ nhiều quá, cái ly kia đã rửa qua
rồi....Nhưng nếu cô không uống lại tỏ vẻ khác người, đành phải kiên trì
uống nước.
Giang Thánh Tu nhìn miệng nhỏ uống nước của cô, cũng
không chú ý cô đang dùng cái ly anh đã dùng qua, bên tai của cô có chút
hồng hồng, anh có thể thấy cô đang suy nghĩ về anh, thật là một cô gái
tâm tư trong sáng.
“Cha mẹ anh nói hi vọng chúng ta có thể kết
hôn trong trăm ngày, em không có vấn đề gì chứ?” Cha mẹ vốn là người có
quan niệm truyền thống, hy vọng có thể làm theo tập tục, hơn nữa anh
nghĩ, mẹ anh hẳn là vội muốn anh “báo ân”, hôn sự đương nhiên là càng
mau càng tốt.
“Dạ.” Sau bữa tối, dì Giang lén lút cùng cô nói qua rồi, nói cô bây giờ cần nhất là một gia đình, một người để dựa vào, hôn sự không nên kéo dài lâu, sớm một chút kết hôn cũng làm cho cha mẹ cô ở trên trời an tâm, còn bằng mọi cách cam đoan Giang Thánh Tu nhất định
sẽ đối đãi tốt với cô, muốn cô yên tâm làm con dâu nhà họ Giang.
“Nếu là đám cưới trong trăm ngày, hôn lễ phải nhất định đơn giản, cô cũng
không thể mặc đồ sa trắng...” Anh đánh giá kỹ vẻ mặt của cô khi nghe.
“Em biết rõ, không sao cả.” Lục Tâm Đồng trả lời thật sự nhanh, tuy nói là
lụa trắng vốn là giấc mộng của con gái, nhưng cô bây giờ căn bản không
có tâm tình đó.
“Vậy thì tốt rồi.” Bởi vì hết thảy mọi thứ đều đơn giản, dẫn đến anh cũng thoải mái.
Lục Tâm Đồng vụng trộm ngắm anh một cái, nghĩ thầm anh làm sao có thể nửa
đêm cùng cô thảo luận chi tiết chuyện hôn sự, thấy vẻ mặt của anh rất
chăm chú, không giống đang đùa giỡn.
Vì cái gì anh đột nhiên đáp ứng cùng cô kết hôn? Cô nghĩ như thế nào cũng không ra a....
Giang Thánh Tu lại nói tiếp: “Còn có anh không thích tốn thời gian chụp ảnh
cưới, chỉ cần chụp một bức ảnh theo yêu cầu là tốt rồi.”
“Được.”
Lục Tâm Đồng rốt cuộc đem ngụm nước cuối cùng uống xong, nhưng cô lại
không có dũng khí đem cái cốc đi rửa, bởi vì anh hình như còn muốn cùng
cô “thảo luận” nữa.
“Anh không rảnh mang em đi tuần trăng mặt.”
“Được.”
“Anh hi vọng chúng ta sẽ sinh một đứa nhỏ, là con trai hay con gái đều được, ít nhất phải sinh một đứa đã, cha mẹ bọn anh muốn ôm cháu.”
“Được...” Lục Tâm Đồng cúi khuôn mặt hồng xuống, bọn họ cũng không có gắn bó qua, liền nhảy vượt cấp thảo luận đến việc sinh con rồ