Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình

Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322790

Bình chọn: 9.5.00/10/279 lượt.

an ngoãn bị người đàn ông này bảo vệ, cẩn thật nghĩ lại thì thấy cũng không có gì không tốt.

Hầu Mặc Khiêm ôm cô đi ra ngoài, anh để ý thấy ánh mắt Phương Tư Hàng hơi khác lạ, “Em sao vậy?”

Phương Tư Hàng quay đầu không lên tiếng, càng ngày cô càng không giống như trước kia nữa, cô bắt đầu có thói quen mặc váy, cũng có thói quen trang điểm trang nhã, nếu như cô chịu uất ức, Hầu Mặc Khiêm và mẹ Hầu đều sẽ ra mặt lấy lại công bằng cho cô, trong hoàn cảnh như vậy cô cũng không cần cậy mạnh, chỉ cần hưởng thụ cảm giác được bảo vệ này là tốt rồi.

Mẹ ruột của cô chưa bao giờ nói với cô, được người khác bảo vệ cũng là một loại hạnh phúc, cảm giác hạnh phúc này luôn tràn ngập trong trái tim.

Đang chờ thang máy, mắt Hầu Mặc Khiêm bỗng sáng lên, anh cúi đầu xuống nhìn thấy bàn tay nhỏ bé của cô chủ động nắm tay của anh, khóe miệng anh cong lên, nụ cười càng ngày càng rõ trên gương mặt anh tuấn.

Buổi tối, Phương Tư Hàng nhận được tin nhắn của A Kỳ, nói tác phẩm của cô đã trúng tuyển, muốn cô bắt đầu chuẩn bị, vòng hai của cuộc thi sẽ được tiến hành sau hai tuần nữa.

Phương Tư Hàng ngồi trên ghế, vốn dĩ cô nên bắt đầu suy nghĩ xem chất liệu gì thì thích hợp với trang phục của cuộc thi, nhưng hiện tại cô chưa muốn nghĩ đến chuyện này, cô đang nghĩ đến một vấn đề khác.

Cô rời khỏi phòng ngủ, vừa đúng lúc gặp được Hầu Mặc Khiêm vừa đi chạy bộ trở về, cô bước lên trước một bước, “Anh đi tắm trước đi, em đợi anh, em muốn thảo luận với anh về trang phục chú rể của anh.”

Hầu Mặc Khiêm đang dùng khăn lông lau mồ hôi trên mặt, kinh ngạc trước sự nôn nóng của cô, anh trêu chọc: “Sao lại nôn nóng như vậy? Không kịp đợi phải gả rồi hả?”

Phương Tư Hàng không thèm để ý đến anh nữa, lập tức xoay người đi về phòng, Hầu Mặc Khiêm tiến lên ôm eo của cô từ phía sau: “Gấp gì chứ? Anh đã là người của em rồi.”

Lời này khiến Phương Tư Hàng bất mãn, đầu cô nổi đầy vạch đen, có phải gần đây người đàn ông này xem quá nhiều phim truyền hình rồi không? Lời nói ra thật khiến người ta không chịu nổi.

“Em đang rất nghiêm túc, anh đừng làm loạn nữa.” Trang phục của bọn họ còn chưa chuẩn bị gì hết, thời gian còn lại cũng không còn nhiều, nếu không nhanh nhanh chuẩn bị thì bọn họ chưa chắc đã có lễ phục để mặc.

“Được rồi, được rồi mà, anh đi tắm trước.” Hầu Mặc Khiêm thích chạy bộ vào buổi tối, chạy đến khi người đầy mồ hôi, ban ngày anh không có thời gian rèn luyện thân thể, chỉ có buổi tối anh mới có thời gian chạy bộ, vận động một chút.

“Ừ, em ở phòng đọc sách đợi anh.”

“Được.” Mười phút sau, Hầu Mặc Khiêm mặc bộ quần áo ở nhà màu trắng đi vào phòng sách, Phương Tư Hàng đang xem tạp chí thời trang số mới nhất.

“Tư Tư.” Anh đi tới, ôm cô lên, đặt cô ngồi trên đùi mình.

Phương Tư Hàng nhìn cánh cửa khép chặt một cái, trong lòng không nhịn được oán thầm, trong phòng sách có nhiều ghế như vậy, tại sao lại muốn cô ngồi trên đùi anh?

“Tóc em nhanh dài thật đó.” Tay Hầu Mặc Khiêm vuốt vuốt đuôi tóc của cô, tóc của cô cũng đã dài đến bả vai rồi.

“Ừ, tóc em vẫn rất nhanh dài, trước kia khi còn để tóc ngắn, một tháng phải đi cắt hai lần.” Mặc dù bất mãn việc người đàn ông này coi mình như con rối ôm vào lòng, nhưng cô đã dần quen với việc bị anh ôm rồi.

“Để dài thêm một chút, sau khi kết hôn có thể đổi lại kiểu tóc.” Hầu Mặc Khiêm nói.

“Được.” Phương Tư Hàng trở lại vấn đề chính. “Đúng rồi, lễ phục của chúng ta… Anh muốn thiết kế như thế nào?”

“Hi hi.” Anh cười cười, “Em đoán xem.”

“Đừng quậy nữa, nếu không đến lúc đó anh không có đồ để mặc đâu đó.” Phương Tư Hàng uy hiếp anh, cảm thấy người đàn ông này rất thích đùa.

“Bà xã, chúng ta có nên đánh cược một lần không?” Hầu Mặc Khiêm tươi cười nhìn cô.

“Đánh cược cái gì?” Cô đang nói chuyện lễ phục, vậy mà anh lại nói muốn đánh cược với cô, có phải đề tài đã đi quá xa rồi không?

“Đánh cược trang phục chúng ta thiết kế có kết hợp hài hòa với nhau hay không.” Hầu Mặc Khiêm hôn lên khóe mắt của cô, “Em dám cược không?”

Động tác của anh chọc cho trái tim cô lại bắt đầu đập loạn lên, cô nhẹ nhàng thở ra, “Cược lớn như vậy, đến lúc đó xem anh xử lý hậu quả như thế nào.”

Đề nghị của anh khiến cô rục rịch ngóc đầu dậy, đánh cược này nhìn bề ngoài thì rất trẻ con, nhưng thật ra là đang khảo nghiệm sự ăn ý của hai người họ.

“Không sao cả, dù sao em cũng đã là bà xã của anh rồi, anh không sợ.” Hầu Mặc Khiêm không biết xấu hổ nói: “Em có dám cược không?”

Khóe mắt Phương Tư Hàng cảm nhận được một hơi thở nóng bỏng, người đàn ông này hành động quá tùy ý rồi, cô đỏ mặt đẩy miệng anh ra, anh làm như vậy khiến cô không suy nghĩ được chuyện gì cả.

“Sao nào?” Hầu Mặc Khiêm liếm liếm cánh môi, trong mắt đều là khiêu khích.

Sự kiêu ngạo ở chỗ sâu nhất trong trái tim Phương Tư Hàng bị người đàn ông này khơi lên, cô tuyệt đối không muốn tiếp nhận chiến thư của anh, nhưng người đàn ông này lại rất biết cách khơi dậy tật xấu của người khác.

(Chú thích: chiến thư: thư khiêu chiến.)

Đột nhiên cô đưa tay ôm lấy hai bên má của anh, đầu lưỡi quét qua cánh môi rồi từ từ tiến vào trong miệng anh, hôn anh triền


Lamborghini Huracán LP 610-4 t