Đâu Chỉ Riêng Mình Anh

Đâu Chỉ Riêng Mình Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321811

Bình chọn: 8.00/10/181 lượt.

anh có một thời gian mà em thấy nó galăng chưa. Nó học ở anh đấy .

- Anh tự khen mình galăng đấy à.

- Chứ gì nữa. Anh vừa đẹp trai, lịch lãm lại galăng. Không thì nó học của em chắc.

Khánh lùi lại để Lavin tiến lại gần Vic. Vic vẫn vênh mặt lên, ngẩng cao đầu, ưỡn ngực không thèm nhìn Lavin. Ánh mắt nó như muốn nói với con Lavin “ Tôi không thèm để ý đến anh đâu” .

Lavin thả củ cà rốt trước mặt Vic. Lấy mũi đẩy đẩy nó về phía Vic . Con bé nhìn Lavin dò chừng rồi nhìn củ cà rốt. Đúng là đồ chơi thiết kế cho chó nên chắc con bé cũng thích. Vic cúi xuống hít hít củ cà rốt rồi đưa một chân lên ấn vào bụng củ cà rốt.

- Chítttttttttttttt. – củ cà rốt kêu lên một tiếng. Vic giật mình . Lùi lại đằng sau.

Lavin thấy thế lại đem củ cà rốt đến gần, con bé lại lùi lại vài bước. Sau vài lần cứ đứa tiến đứa lùi như thế thì cảnh trong công viên bây giờ là một con Samoye trắng muốt mồm ngoạm củ cà rốt đuổi theo con Becgie đỏ hung . Mặt con Lavin có vẻ rất phấn khởi còn Vic thì không. Tuy nhiên hình như nó cũng thích chơi đuổi nhau với Lavin. Bằng chứng là chúng nó cứ đuổi nhau như thế mãi không chán, trong khi chỉ việc quay lại gầm ghè là con Lavin sẽ thôi không theo nó nữa.

- Như thế này… là chúng nó có quý nhau không anh . – Khánh nhìn chúng rồi hỏi Bảo, giọng có vẻ nghi ngờ.

- Anh cũng không rõ. Nhưng có lẽ là có. Có đấy . – Bảo toe toét.

- Em muốn ăn kem.

- Anh mua cho em nhé.

- Vâng.



- Tuần sau bố anh ra đấy. Em có muốn gặp không.

- Gặp nhỡ bố anh bắt cưới luôn thì sao. Anh già rồi còn gì. Bố anh chắc cũng muốn có cháu bế. Em sợ bố anh bảo lấy nhau đi lắm . – Khánh vừa nói vừa bóc cái ốc quế Bảo mới mua cho cô

- Anh mà già. Mà sao em chắc bố anh sẽ quý em mà đồng ý cho hai đứa lấy nhau.

- Thời buổi nam nữ độc thân ngày càng tăng, đến bố anh cũng đang độc thân. Thì kiếm được con dâu như em hiếm lắm đấy .

- Sao mà hiếm. – Bảo trêu Khánh.

- Nhan sắc ở mức khá nhé, công ăn việc làm thu nhập ổn định nhé, ăn nói lễ phép nhé, biết nấu ăn, biết quan tâm chăm sóc từ người cho đến chó… Như thế không phải đủ mà thừa tiêu chuẩn làm vợ luôn.

- Nói mới nhớ. Đứa bạn anh trước lúc đi lấy chồng phải đi học một khóa nấu ăn cấp tốc gần chục triệu. Nhưng cuối cùng lấy chồng rồi thỉnh thoảng nhà nó mới được ăn đồ do nó nấu. Còn toàn gọi đồ ăn sẵn. – Bảo nhăn mặt. – Anh không thích ăn đồ ăn sẵn hay đóng gói đóng hộp đâu .

- Con Lavin ăn suốt có kêu đâu.

- Anh có giống nó đâu.

- Cùng là thú nuôi còn gì nữa. – Khánh cười phá lên trêu Bảo.

- Mà sao anh lại đặt tên cho con Vic là Vic.

- Em không thấy lông nó giống màu tóc của Victoria Beckham à . Anh đặt cho nó giống người nổi tiếng

Tiếp tục

- Em nghe anh.

- Đang ở đâu thế em?

- Em ngồi uống nước với bạn thôi. Anh gọi em có việc gì không? – Hà đáp khi thực ra đang tay trong tay, ngồi trong lòng anh chàng mới quen . Kém Hà 1 tuổi. Cả hai đang ngồi uống bia với một đám bạn.

- Tối nay anh đi họp về muộn chưa ăn gì. Em có muốn đi ăn không.

- Em có. Anh ở đâu. Em đến ngay.

Hà tắt điện thoại rồi đứng phắt dậy.

- Anh họ tao gọi nhà có việc gấp. Tao đi trước. Good bye baby . – Đưa tay lên hôn gió cậu phi công vừa mới quen được một buổi tối.

Mặt cậu ta lộ rõ vẻ ngơ ngác và tiếc nuối . Thì tiếc quá còn gì nữa. Cứ tưởng có buổi tối tuyệt vời cùng người đẹp mà chưa ngồi ấm lòng thì người đẹp đã đi… đến với một anh chàng khác.

Hà đẩy cái cửa kính nặng nề bước vào nhà hàng. Phong ngồi một mình, trước mặt là ly rượu vang. Vẫn chưa gọi đồ ăn. Chắc anh đợi cô.

- Anh chờ lâu không? Sao không gọi đồ trước đi.

- Anh chờ em. – Phong nhìn Hà. – Em mặc như thế này đi uống nước với bạn à ? – Câu nói nửa đùa nửa khiêu khích.

Hà nhìn lại. Cô mặc áo cúp ngực ren đỏ đen, chân váy đen ngắn. Nhìn thấy những thứ rất là... tự nhiên . Bình thường đi với bạn Hà thấy như thế là bình thường. Nhưng với Phong thì...

- À. Mặc như này kể cũng lạnh nhỉ. – Hà cười đánh trống lảng.

Phong đứng dậy bỏ áo khoác khoác cho Hà. Nhẹ nhàng. Có lẽ tính cách của Phong như thế. Nhưng hôm nay Hà mới thấy. Hà thò tay mặc hẳn cái áo chứ không khoác hờ nó như những cô gái trên phim ảnh ngại ngùng khi có người con trai khoác áo lên vai cho . Mặc thì mặc luôn cho lành, hờ hững giả bộ.

Áo anh rộng và dài, Hà phải kéo nó lên mới thò được tay ra khỏi ống tay áo. Cười tít mắt khi cuối cùng cũng thò được tay ra để cầm dĩa xiên thịt bò. Hà ăn ngon lành .

Phong ăn vài miếng rồi ngồi hút thuốc uống rượu vang nhìn Hà. Anh thấy hành động của cô lúc này giống đứa trẻ hơn là quý cô sexy ngồi trước mặt anh lúc này.

- Tối em chưa ăn gì à?:

- Em có ăn linh tinh rồi đi uống với bạn?

- Ngày nào cũng thế à? – Phong vẩy điếu thuốc vào cái gạt tàn thủy tinh.

- Không thường xuyên nhưng cũng đều đặn.

- Đi nhiều như thế em không chán à?

- Cũng thỉnh thoảng. Khi nào chán thì em lại về nhà. Ở nhà đọc sách nghe nhạc vài ngày. Tự nấu ăn. Đi dạo. Những cũng được đôi bữa là lại chán thôi .

- Sao không đi học hay đi làm cho đỡ chán. Chơi nhiều chán thì làm. Hay em không xin được việc. – Phong trêu cô.

- Cũng không hẳn. Em khôn


80s toys - Atari. I still have