Teya Salat
Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328540

Bình chọn: 9.00/10/854 lượt.

tôi cũng không ép!” Đợi họ về cả rồi, Lưu Huệ Anh

liền nói: “Hay là tối nay Nhã Vận về nhà chị ngủ đi, ở đây chắc là không có chỗ ngủ rồi!”

Trần Dĩnh nói: “Không cần đi xa thế dâu, thuê

một phòng cho con bé ở nhà nghỉ bên cạnh cũng được mà!”, sau đó nói với

Nhã Vận: “Trong nhà vẫn còn quần áo của em, hay là em tắm rửa đi rồi hãy ra nhà nghỉ, chị sợ tắm rửa ở nhà nghỉ không được sạch sẽ!”

Nhã Vận tắm rửa xong, Trần Dĩnh liền đưa Nhã Vận đi thuê phòng. Lưu Huệ Anh cũng xuống nhà theo. Sau khi ra ngoài, Trần Dĩnh nói với Lưu Huệ Anh:

“Uống chút bia đó không sao chứ?”

Lưu Huệ Anh nói: “Không sao đâu!”

Trần Dĩnh liền bảo: “Vậy tớ đưa Nhã Vận đi thuê phòng, không tiễn cậu nữa nhé!”

2.

Nhã Vận đi theo Trần Dĩnh vào trong nhà nghỉ, vừa mới vào trong đã không

nén được hỏi: “Ở đây một đêm chắc tốn không ít tiền nhỉ?”

Trần Dĩnh cười cười: “Cũng không nhiều lắm!”

“Biết sớm thế này em đã đi về nhà ngủ với chị Lưu Huệ Anh rồi! Em còn tưởng là một cái phòng đơn giản thôi chứ!”

“Không sao đâu, dù sao cũng không phải ở trong thời gian dài!”

Trần Dĩnh ngồi trên ghế hỏi Nhã Vận đang ngồi trên giường: “Đi học đại học đã quen chưa?”

“Mọi thứ vẫn ổn ạ!”

Trần Dĩnh trầm ngâm một lát rồi lại hỏi: “Bố mẹ vẫn khỏe cả chứ?”

“Bố mẹ đều khỏe, nhưng mà nhớ em bé, nói là anh chị lâu lắm không cho cháu về nhà chơi!”

Trần Dĩnh nói: “Đều tại chị, dạo này chị bận quá, không có thời gian!”

Nhã Vận không nén được hỏi: “Chị đang làm cái gì thế?”

“Chị mở một cửa hàng hoa, ngày mai nếu không có việc gì em cứ qua đó chơi!”

Nhã Vận mau mắn đáp: “Vâng ạ!”

Trần Dĩnh lại nói: “Nếu ngày mai em dậy sớm thì về nhà ăn sáng, nếu mệt thì

ngủ thêm một lúc, chị đã dặn lễ tân rồi, chỉ cần chưa bảo trả phòng thì

em cứ tiếp tục ở lại đây!”

Trần Dĩnh ngồi thêm một lúc rồi đứng dậy nói: “Em ngủ sớm đi!”

Trần Dĩnh đi rồi, Nhã Vận liền bật ti vi lên xem, nhìn thấy trong phòng còn

có cả máy tính, vốn định bật máy tính chơi nhưng nghĩ sao lại thôi. Lần

đầu tiên ở trong nhà nghỉ, Nhã Vận thấy có chút mới mẻ, nằm trên giường

xem ti vi mà mãi không ngủ được. Nhã Vận lẩm bẩm: “Có tiền vẫn hơn!”

3.

Kỉ Oanh nằm trên giường, đột nhiên quay người lại hỏi Lí Dương Uy: “Trương Hoa và Trần Dĩnh hiện nay là quan hệ gì vậy?”

Lí Dương Uy nói: “Có thể là quan hệ gì chứ? Quan hệ sống chung với nhau vì sau khi ly hôn có con!”

Kỉ Oanh nói: “Có con rồi sao còn chưa phục hôn? Em thấy Trần Dĩnh cũng

không tồi, tính tình cởi mở, lại hiền hòa, ăn cơm xong còn rửa bát cùng

người giúp việc!”

Lí Dương Uy nói: “Giày có vừa chân không chỉ có người đi mới biết, người ngoài nhìn làm sao biết được?”

Kỉ Oanh thở dài: “Chỉ có điều thái độ của Trương Hoa đối với Cổ Vân Vân có chút mơ hồ, hôm qua Cổ Vân Vân lúc đi cùng với em còn nói sắp mua nhà,

để sau này cưới Trương Hoa sẽ dùng đến!”

Lí Dương Uy nói: “Bọn

họ hoàn toàn không phù hợp, cho dù Trương Hoa không phục hôn thì cũng

không thể chung sống với Cổ Vân Vân!”

Kỉ Oanh nói: “Ai bảo không thể nào, có đôi khi em không thể hiểu nổi rốt cuộc Vân Vân đang muốn

cái gì, thích cái gì? Có lẽ vì từ nhỏ cô ấy đã chẳng thiếu thứ gì, vì

vậy mới không biết là đời này rốt cuộc mình đang theo đuổi cái gì nữa!”

Lí Dương Uy nói: “Anh dám nói, giả sử Trương Hoa và Cổ Vân Vân có quan hệ

tình cảm từ hồi còn học đại học thì bọn họ đã tan từ lâu rồi!”

“Tại sao?”

“Cổ Vân Vân thích Trương Hoa là bởi vì cái cảm giác giành giật mãi mà không được. Cô ấy là một người có tính chiếm hữu rất lớn, giả sử cô ấy có

người yêu hoặc có chồng rồi, nếu đối phương hoàn toàn nghe theo lời cô

ấy, cố ấy chắc chắn sẽ mất hết hứng thú, thậm chí cảm thấy người đàn ông ấy chẳng có chút sức hút nào. Còn nếu đối phương không nghe lời cô ấy,

chắc chắn cô ấy cũng không đồng ý!”

“Theo như anh nói cả đời này cô ấy không thể có bạn trai hoặc lấy chồng?”

“Anh không có ý đó, có thể chư được đối tượng thích hợp hoặc trong thời điểm hiện tại cô ấy chưa muốn đi tìm, vì vậy mới coi Trương Hoa là mục tiêu

của mình, đang tiếc Trương Hoa tuyệt đối không phải là đối tượng lí

tưởng nhất của Cổ Vân Vân!”

“Em không thể hiểu hết lí lẽ của

anh!” – Nói rồi liền vòng tay ôm lấy Lí Dương Uy, sau đó hỏi: “Thế đối

tượng lựa chọn lí tưởng nhất của anh có phải là em không?”



Dương Uy giả bộ thở dài nói: “Không phải đối tượng lựa chọn lí tưởng

cũng đâu còn cách nào khác, không thể lại hủy hôn lần hai được!”

Kỉ Oanh tức tối nói: “Đồ chim lợn, không được nói bậy!”

Trương Hoa nằm trên giường, ngắm khuôn mặt của Trần Dĩnh: “Em uống bia có một lần mà đã nghiện rồi à?”

Trần Dĩnh nói: “Em đâu có thích uống, chỉ có điều bạn học của anh đến, em muốn uống với họ cho có không khí thôi!”

“Sao đột nhiên em lại muốn anh mời bạn học đến nhà ăn cơm?”

“Cũng không có gì, chỉ cảm thấy con người ngoài việc kiếm tiền cũng nên

thường xuyên tụ tập bạn bè, người thân. Còn nữa, người một nhà cũng nên

dành thời gian ở bên nhau, cho dù công việc rất bận rộn thì cũng nên bớt chút thời gian cùng nhau ra ngoài vui chơi!”

Trương Hoa lại nhìn Trần Dĩnh hồi lâu. Trần Dĩnh nói: “Sao lại nh