
đến khi nàng cho là mình sẽ
hít thở không thông, hắn mới buông nàng ra. Hai tròng mắt có lửa
nhìn chằm chằm gò má phiếm hồng….
Vì che dấu tình triều, hắn đẩy mạnh nàng ra, lấy lại thanh âm lạnh
lùng nghiêm nghị nói: “Hai ngày sau là ngày ta và nàng thành thân,
nàng đừng mơ tưởng muốn chuồn ra phủ đi, nếu không ta thề nhất định sẽ đem nàng trói lại, cho dù trói nàng bái đường thành thân, ta cũng
không có ý kiến, đến lúc đó người mất mặt là nàng!”
Quẳng xuống lời cảnh cáo, Trường Tôn Kiệt sắc mặt trầm xuống đứng
dậy, lạnh lùng nhìn nàng chăm chú hồi lâu, cuối cùng mới bước ra ngoài.
Sở Mộng Sanh chờ hắn đi rồi, liền nẩy mầm lại các ý tưởng mới,
sợ hãi hoảng hốt lúc nãy tất cả đều trở thành hư không. Muốn nàng
ngoan ngoãn chờ làm tân nương, nàng làm không được! Chỉ cần có cơ hội,
nàng vẫn là xuất phủ đào hôn.
Chính là, nàng trăm triệu lần không nghĩ tới, Trường Tôn Kiệt sớm
đã có vạn toàn chuẩn bị, sau lần đào hôn thứ hai thất bại ngay sau
đó, hắn cuối cùng không còn tính nhẫn nại, quả thực đem nàng trói gô , giam cầm trong phòng, cho đến thành thân. . . . . .
Ngày thành thân.
Đại sảnh Sở gia trang, trang hoàng rực rỡ, nến đỏ thắp cháy, ở giữa có chữ hỉ to rộng.
Trên mặt hai phu thê Sở Nguyên Thành là vui sướng cùng yên tâm
mỉm cười, trong lòng muốn từ nay về sau, nữ nhi bảo bối như củ khoai
lang nóng này cứ giao cho Trường Tôn Kiệt đi hao tổn tâm trí, bọn họ rốt cục có thể buông lỏng một hơi, hảo hảo hưởng phúc rồi.(TN: cha mẹ
nào cũng thế sao)
Nữ nhi lập gia đình khó tránh khỏi có điểm luyến tiếc, nhưng tổng so
với nữ nhi cả đời không ai thèm lấy thì còn tốt hơn! Dù sao từ
trước đến nay trừ bỏ Trường Tôn Kiệt, không còn có nam nhân khác dám
thú nàng.
Có lẽ là nữ nhi có thể gả ra ngoài, làm cho nhị lão Sở gia thật cao
hứng, thế cho nên tân nương tử bị người trói gô bái đường thành thân,
tuyệt không để ý, ngay cả hạ nhân trong trang cũng không có ý kiến khoái trá ở một bên xem lễ.(TN: ngược a, nữ chính là đang bị ngược đó…. Vịt : Cô hãy im lặng và beta ='>'>'> )
Trong đại sảnh mọi người tất cả đều là vui vẻ , duy chỉ có Sở Mộng
Sanh vừa tức vừa buồn. Có ai gặp qua tân nương tử bị người ta buộc như buộc con vịt ép buộc bái đường thành thân, nàng thật sự là mất mặt
muốn chết, may mà hôn lễ này không thỉnh ngoại nhân đến dự, nếu
không nàng không cho người cười hở răng hàm mới là lạ!
Bị đưa vào động phòng, nàng vẫn chưa thể tự do, phải đợi đến sau khi Trường Tôn Kiệt trở về phòng mới có thể thoải mái .
Thừa dịp không có người ở đây, Sở Mộng Sanh cũng nhịn không được
nữa, bắt đầu nghiến răng nghiến lợi mắng Trường Tôn Kiệt, phát tiết hờn dỗi tích tụ lâu ngày.
Mắng đến miệng đắng lưỡi khô nàng mới dừng lại , tâm tình cũng tốt
hơn nhiều, nhưng mà, hảo tâm tình không được bao lâu, nàng phút chốc
nhớ tới một việc, cả người bắt đầu lo lắng.
Nguy rồi! Tối nay là đêm động phòng hoa chúc của nàng cùng Trường
Tôn Kiệt, nàng như thế nào đem chuyện trọng yếu như vậy quên đi? Nàng
không thể cùng hắn động phòng, cũng không muốn cùng hắn động phòng, một khi bọn họ thành phu thê chân chính, kia nàng với Trầm đại ca liền
thật sự hết hi vọng a.(TN: xin tỉ, quăng tên trầm thấp gì đó sang một
bên đi.Trọng điểm là động phòng sắp tới kìa, hehe)
Nàng bất an đứng dậy, lo lắng đi qua đi lại trong phòng, vắt hết óc
suy nghĩ, nàng nên như thế nào mới tránh được một đêm này.
Hiện tại, chỉ cần có thể tránh được đêm nay, nàng liền tranh thủ
thêm một ít thời gian, chuyện sau này để sau này tính tiếp, giờ
khắc này, nàng phải nhanh chóng nghĩ ra phương pháp an toàn, hảo
tránh thoát ma trảo của Trường Tôn Kiệt .
Khi tầm mắt nàng liếc về các món vĩ vị trên bàn,còn có nữ nhi hồng , trong lòng nàng nhất thời có chủ ý, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh
đẹp phấn nộn sáng bừng, linh động thủy mâu lóe quang mang giảo hoạt.
Hắc hắc, có rượu, hết thảy sự tình đều được giải quyết! Tửu lượng
của nàng cực kỳ hảo, có bản lĩnh không say, ngay cả phụ thân cũng
không phải đối thủ của nàng, vì chuyện này, phụ thân còn đặc biệt dặn
nàng giữ bí mật, trăm ngàn lần không được để người ta biết, sợ
càng không có người dám tới cửa cầu hôn.
Đêm nay, chỉ cần nàng có thể đem Trường Tôn Kiệt quá chén, liền có
thể bình yên vượt qua a,quyết định, nàng hướng Tiểu Tước đứng ở cửa phòng trông coi nàng kêu: “Tiểu Tước, kêu phòng bếp đem cho ta thêm
vài hũ rượu , hôm nay đặc biệt là ngày ta thành thân, ta muốn vui vẻ
uống nhiều một chút.”
Tiểu Tước xanh lớn mắt, không dám tin thò đầu vào. Nàng có nghe lầm
hay không a? Hay là tiểu thư có trò gì mới? Buổi sáng còn nói
không muốn bái đường thành thân, nhưng bây giờ lại cao hứng đến uống
rượu!
Dù không dám tin, nàng vẫn là tuân mệnh phân phó đi xuống, dù sao
tính tình tiểu thư nói gió là gió, nói mưa là mưa, cũng không xác
định, nàng thật sự không cần ngạc nhiên.
Lát sau hạ nhân mang 2 vò rượu nữ