Đánh Mất Tình Yêu

Đánh Mất Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326674

Bình chọn: 10.00/10/667 lượt.

ùng cô so đo nhiều như vậy, xoay người ra khỏi phòng tắm.

Tịch Thịnh lúc về đến nhà đã quá 7 giờ, có mẫu xe mới muốn đưa ra thị trường trong nước, mấy ngày nay ngày ngày làm thêm giờ, Chủ nhật cũng không ngừng nghỉ, vốn muốn về đến nhà có sẵn ấm trà cùng trái cây, nhưng không ngờ trong nhà lại không có một bóng người.

Tịch Thịnh gõ cửa hồi lâu cũng không có người ra mở, không thể làm gì khác hơn là tự mình cầm cái chìa khóa mở cửa, vào phòng mới phát hiện bên trong nhà tối lửa tắt đèn, chỉ có cửa trước đèn cảm ứng bởi vì tiếng chìa khóa chợt sáng lên.

Tịch Thịnh không có lo lắng đổi giày, ngay lúc này lấy ra điện thoại di động gọi điện thoại, Thì Nhan ngược lại rất là mau bắt máy, "Alo?"

"Thế nào còn chưa có về nhà?" Theo như lệ thường, lúc này tiểu quỷ nhỏ có tiết mục ti vi muốn xem, toàn bộ nữ nhân cũng đều phải đồng loạt ngồi ở trước tivi cùng xem.

"Đang trên xe, lập tức về nhà." Đầu bên kia, Thì Nhan vừa nói xong, không khỏi lườm người bên cạnh đang lái xe Trì Thành. Cô đúng là trên xe, chỉ là, là ở trên xe của ai đó, đánh chết cũng không nói.

Cục cưng ở trong lòng cô lại thật hưng phấn muốn nhào qua cướp điện thoại thay cô nói, Thì Nhan đem một đôi tay nhỏ bé của cục cưng thu nạp vào lòng bàn tay, tránh cho nó lộn xộn. Điện thoại cứ như vậy qua loa cắt đứt, đường truyền TV chen vào quảng cáo cũng tại lúc này kết thúc, tiết mục tiểu tử này thích nhất đã bắt đầu, liền rất nhanh không nghe thấy tín hiệu, Thì Nhan thở phào một cái, ánh mắt vô ý đảo qua, liền chống lại tầm mắt Trì Thành.

Anh nương theo gương soi trong xe nhìn cô, may mà cô ngồi ở ghế sau, miễn trừ khỏi vắt óc tìm đề tài phiền não. Có điều khác là Tiểu Đan lại là một người nói nhảm, có cô bé ở đây, Thì Nhan ngay cả nói chuyện cũng tiết kiệm.

Hôm nay tiểu quỷ nhỏ cả ngày chơi được có chút hí hửng, cũng may đều là do Trì Thành ôm, bằng không với cánh tay của cô chắc đã gãy rồi. Cho nên lúc xuống xe, Thì Nhan một mực suy nghĩ có nên phải nói câu cám ơn hay không.

Cục cưng đã sớm có thể đi bộ, chỉ là không có bạn cùng lứa tuổi cùng chơi mà thôi, tướng đi xiu vẹo tựa như chim cánh cụt, học đi cũng không quá tốt, liền thích chạy, Thì Nhan bình thường khích lệ nó xuống đất, lúc này không tránh khỏi phiền toái, tự hạ xe nâng vẫn ôm nó, bên trong bãi đỗ xe có gió mát rót vào, lạnh đến nỗi cô khẽ run rẩy mới đem cục cưng chuyển giao đến trong tay Tiểu Đan, vội vàng khoác thêm áo khoác, một lúc sau, Thì Nhan ngước mắt lần nữa, phát hiện cục cưng lại chuyển đến trong tay Trì Thành

Tiểu quỷ nhỏ phát huy thân thể tăng cường chức năng keo dán, làm thế nào cũng không chịu từ trong ngực Trì Thành buông ra. Mặc cho lúc buổi chiều Trì Thành mới vừa mua áo choàng nhỏ cho nó, nó liền giống dây leo giắt dưới cổ Trì Thành.

Làm thế nào cũng không hiệu quả, gấp đến độ Thì Nhan cơ hồ muốn giơ chân, Trì Thành nâng cái ót cục cưng, đem khuôn mặt nhỏ nhắn đội lên phía trên, tránh cho Thì Nhan nhìn thấy nụ cười rực rỡ vô cùng của đứa nhỏ. Nếu nhìn thấy, đoán chừng thật muốn không để ý đến hình tượng mà đạp người.

"Anh tiễn em lên nhà."

"Không được."

Giọng cô quả quyết làm lông mày Trì Thành đầu hàng, buổi chiều trôi qua vui vẻ như thế, giờ cô lại vẫn muốn tìm cơ hội trở mặt, đột nhiên suy nghĩ này quanh quẩn cơ hồ muốn phá hủy hết cả ngày cố gắng của Trì Thành, lúc này, cô bổ sung: "Tịch Thịnh ở đây."

Thì Nhan cũng coi như muốn hòa giải, cả một buổi chiều mua đồ nhét đầy cóp sau, có anh làm lao động miễn phí cung cấp, sao lại không làm? Cố tình Tịch Thịnh đột nhiên về nhà, hai người đàn ông này nếu vào lúc này đụng phải, không chừng sinh ra cái việc gì cũng không dám chắc.

Trì Thành ngẩn người, lĩnh ngộ: "Không có việc gì, nhiều lắm là đánh một trận."

Anh không phải cái loại đàn ông đó không biết nhượng bộ, lúc này tính tình càng muốn cố chấp, Thì Nhan không có cách nào mềm mỏng cầu xin, rốt cuộc định cường ngạnh: "Tất cả nói không được!"

Tiểu Đan một người vội vàng giơ cóp sau lấy gì đó, thấy không có người nào giúp một tay, dứt khoát cũng không mang, từ đuôi xe lộ ra cái đầu nhìn hai người giằng co như thế nào, lúc này rốt cuộc không nhịn được chen vào nói: "Chưa tới hai tuần lễ bảo bảo phải đi bệnh viện vô máu, Trì tiên sinh có rãnh rỗi tới đón chúng ta không?”

Trì Thành bị tiểu cô nương này một câu nói đánh thức, ánh mắt không khỏi lần nữa hướng tới Thì Nhan.

Kia cần chờ tới hai tuần lễ? Đây là giai đoạn nguy hiểm của người phụ nữ thẳng thắn này, hai người cứ cách khoảng 2 ngày thì phải đụng đầu nhau, thời điểm gặp mặt ở khách sạn tuy khó mở miệng nhưng nếu có thể như hôm nay đổi lấy thời gian người một nhà được gặp nhau, cũng coi như đáng giá.

Tiểu Đan không biết nội tình, vẫn còn ở lo lắng Trì tiên sinh này không chịu nhượng bộ, lúc này Trì Thành cũng đã đổi thái độ, lui về phía sau một chút, cho Thì Nhan cảm giác khoảng cách: "Đến lúc đó anh đón em ở cửa đi bệnh viện."

Nói thế rõ ràng là nói cho Tiểu Đan nghe, Thì Nhan luôn có cảm giác mình làm cái gì cũng cẩu thả, cũng không muốn hòa nhau, trực tiếp lướt qua Trì Thành đem tầm mắt hướng tớ


XtGem Forum catalog