XtGem Forum catalog
Đánh Cắp Tình Yêu

Đánh Cắp Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326122

Bình chọn: 7.5.00/10/612 lượt.

ty đồng ý

để tôi làm thì tốt quá!” Lý Duy mặt dày không ngừng cười ngặt nghẽo.

Khi nghe thấy mình sẽ phải

chụp hình với một anh chàng xa lạ, đầu Giản Tình trở nên đau nhức. Lúc

đầu cô tưởng rằng việc chụp áp-phích sẽ dễ dàng như mua bán hàng hoá,

chỉ cần đứng trước ống kính cười là được, không nghĩ là có chi tiết này, càng không ngờ là lại cùng người đàn ông khác diễn cảnh yêu đương. Việc này đối với người có tư tưởng bảo thủ như Giản Tình, thật sự khó mà

chấp nhận được.

Xảy ra chuyện này làm Giản

Tình cảm thấy có rất nhiều áp lực, vừa mới bắt đầu đứng trước ống kính,

cảm xúc của cô quả thật rất cứng nhắc, Lý Duy phải lập tức dừng việc

chụp hình lại.

“Chị gái à, có thể thả lỏng

người ra được không, cứ coi như là cô đang chụp ảnh bình thường đi. Cười không ra cười, khóc không ra khóc, ai nhìn thấy cô chắc chắn sẽ bị hù

chết mất!”

Giản Tình quả thật muốn khóc,

cô không nghĩ rằng việc chụp áp-phích lại khó như vậy. Thời tiết thì

lạnh, nhưng để việc chụp hình được tiến hành hiệu quả, quần áo trên

người cô rất mỏng không thể giữ ấm, lạnh run người thì làm sao thể hiện

tình cảm tốt được? Trong lòng bỗng thấy đồng cảm với giới nghệ sĩ, bọn

họ chắc cũng gặp rất nhiều khó khăn.

“Thôi, nghỉ ngơi một chút đi,

mau đưa áo khoác cho Giản Tình mặc.” Cố gắng nhiều lần vẫn không được,

Lý Duy không thể không tạm ngừng, rót một cốc cà phê đưa đến trước mặt

Giản Tình, “Cố lên đi, tôi thật sự đánh giá cao cô, có lẽ đây là lần đầu tiên chụp hình cho nên chưa quen thôi.”

Giản Tình nhận tách cà phê, dùng nó để

giữ ấm, gật rồi lại lắc đầu, giận dỗi nói: “Tôi cảm thấy mình không thể

tiếp tục làm công việc này.” Nghĩ đến phải thân mật với một người đàn

ông xa lạ, cô cảm thấy rất khó chịu, còn nghĩ rằng hành động này rất có

lỗi với Phương khiêm.

“Giản Tình, cô phải tin vào

con mắt của tôi, cô sinh ra là để làm ngôi sao.” Lý Duy cảm thấy ở trong xã hội chạy theo mốt này có một cô gái xinh đẹp như vậy, hiền lành như

vậy thật hiếm có. Có lẽ Giản Tình sẽ trở thành người mẫu hoàn mỹ nhất

hắn từng chụp, kiếm bộn tiền về cho hắn.

Khi hai người đang trao đổi công việc, đột nhiên các nhân viên xung quanh xôn xao hết cả lên.

“Sao vậy?” Lý Duy quay đầu hỏi.

“Dạ, Phương boss đến đây thăm quan” Có người hưng phấn đáp.

Lý Duy rõ ràng hoảng sợ, cúi đầu khẽ kêu một tiếng, “Trời ơi, người đàn ông tuyệt vời nhất trong lòng mình đến rồi.”

Giản Tình đứng bên cạnh Lý

Duy, lời nói thầm kia bị cô nghe thấy, vẻ mặt bỗng chốc trở nên xám xịt, chẳng lẽ tên này lại đem lòng yêu thương người đàn ông của cô.

Nhưng mà tại sao Phương Khiêm

lại đột nhiên đến đây, muốn nhìn cô thì cũng không nên thể hiện một cách lộ liễu như vậy. Hừm, hành động của anh càng ngày càng vô tư, trong khi cô thì lại rất cẩn thận.

“Phương boss, anh đến đây thật sự là vinh hạnh cho chúng tôi.” Lý Duy chen lách qua đám người, nhiệt

tình tiến lên nắm lấy tay anh, nhân cơ hội ăn đậu hũ.

Phương Khiêm khéo léo tránh né hành động của hắn,vẻ mặt khôi ngô lộ ra ý cười nhàn nhạt, nhìn Lý Duy

gật đầu, “Tôi tình cờ đi ngang qua, cậu chính là nhiếp ảnh gia Lý Duy?”

“Dạ vâng, Phương tổng vẫn còn nhớ tên tôi, thật là một vinh hạnh!”

Phương Khiêm cười tựa không

cười nhìn hắn, rồi xoay người quét một vòng, tầm mắt rất tự nhiên nhìn

vào Giản Tình, hỏi người bên cạnh: “Thế nào, việc chụp hình có thuận lợi không?”

Nhân viên bộ phận quan hệ xã

hội vội vàng chạy lên, “Phương tổng, mọi chuyện đều rất thuận lợi, hai

nhân vật chính cũng rất đẹp đôi, chỉ có điều Giản trưởng ban vẫn chưa

tập trung lắm, tôi tin rằng cô ấy chắc chắn sẽ làm tốt.”

“Hai nhân vật chính?” Phương

Khiêm nhíu mày, vẻ mặt quan tâm nhìn về phía người mẫu nam, tỉ mỉ quan

sát từ trên xuống dưới.

Lý Duy vội vàng giải thích:

“Anh ta là người mẫu nổi tiếng trong nước. Chúng tôi đã chọn lựa rất kỹ

càng mới quyết định để cho anh ấy đảm đương vai nam chính.”

Phương Khiêm trầm ngâm một

lát, thản nhiên cất lời: “Chụp ảnh cùng Giản trưởng ban à? Tôi đã từng

nghe qua, hình như là nói về một câu chuyện tình yêu.”

“Phương tổng, anh bận rộn như

vậy mà vẫn dành chút thời gian quan tâm đến việc chụp hình cho áp-phích, làm cho tôi rất cảm động.” Lý Duy vừa nhìn thấy Phương Khiêm, hai mắt

trở nên sáng rực.

Giản Tình đứng ở bên cạnh âm thầm giậm chân.

Sau đó mọi người nghe được

giọng nói trầm thấp dễ nghe của anh: “Nhiếp ảnh Lý, nói về người mẫu,

anh ta quả thật rất xuất sắc, nhưng tôi cho rằng, để cho người của

Phương thị làm là tốt nhất. Cậu thấy tôi nói có đúng không?”

Lý Duy gật đầu lia lịa, “Đúng thế, đúng thế, để người trong công ty làm là tốt nhất.”

Phương Khiêm nhếch môi cười,

hình ảnh này thật đúng là giết người không dao, anh thong thả mà tràn

đầy khí thế hỏi: “Nhiếp ảnh Lý cảm thấy tôi đảm đương vai nam chính có

được không?”

Cả trường quay bỗng lặng ngắt như tờ.

Lời nói của Phương boss như một quả bom

nguyên tử hỏa lực siêu cường, trong nháy mắt làm cho toàn thể nhân viên

có mặt tại đó hồn bay phách tán, thịt nát xương tan…

Lý Duy đứng gần nhất chính là người bị

chấn độn