Đánh Cắp Tình Yêu

Đánh Cắp Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325215

Bình chọn: 9.5.00/10/521 lượt.

đây, bèn bảo ba Giản Tình sẽ ở lại một thời gian.

Đến tận ngày 28 Phương Khiêm mới đến nơi, nhiều ngày không gặp vợ

con, anh nhớ đến phát điên mất rồi. Ôm hôn vợ yêu và con gái xong, hỏi

ra biết được hai thằng con trai đi mò cá, anh thấy rất hứng thú nên cũng đi ra xem sao.

Thế là mãi đến hoàng hôn, ba bố con mới thủng thẳng về nhà. Giản Tình nhìn thấy, suýt nữa té xỉu. Ba người lúc đi khoác toàn quần áo hàng

hiệu, thế mà nay đã lấm lem bùn đất, nhìn chẳng ra nổi nữa rồi.

Đêm ba mươi, Giản Tình nhận được điện thoại của Tần Tiểu Ý, cô ấy khoe mình đang mang thai.

Hai năm trước, Tần Tiểu Ý vội vã kết hôn, đối tượng là một người

tiếng tăm lừng lẫy ở thành phố S, đại ca xã hội đen – Vu Hạo Viễn.

Giản Tình nghĩ với tính cách của Tần Tiểu Ý thì cuộc hôn nhân không

tình yêu này sẽ nhanh chóng tan vỡ, nhưng không ngờ cô ấy lại duy trì

đến tận hai năm, chẳng những thế lại còn mang thai!

“Tiểu Ý, chúc mừng cậu”. Thật ra cô muốn hỏi Tần Tiểu Ý tại sao lại muốn có con.

Ở đầu kia, Tần Tiểu Ý phá lên cười một hồi, rồi nói: “Hi vọng mình quyết định đúng”.

Con người ta khi còn sống luôn phải đối mặt với các lựa chọn. Có

người may mắn chọn đúng thì sẽ được đi trên một con đường bằng phẳng.

Còn những người nhất thời chọn sai sẽ mất công đi đường vòng vài lần rồi mới có thể tìm ra phương hướng chính xác. Giờ cô đang rất hạnh phúc,

bởi vậy từ đáy lòng, cô mong tất cả mọi người đều có thể hạnh phúc giống mình.

Phương Khiêm tắm rửa xong, nhìn thấy vẻ mặt hơi hốt hoảng của vợ yêu, bèn dang tay ôm cô vào lòng, khẽ dỗ dành: “Sao vậy?”.

“Điện thoại của Tiểu Ý”.

Phương Khiêm lập tức hiểu ra cô đang lo lắng chuyện gì, anh mỉm cười, an ủi cô: “Em cũng biết Tần Tiểu Ý là người như thế nào, chuyện của cô

ấy còn cần người ngoài phải lo lắng sao? Yên tâm đi, cô ấy biết rõ bản

thân mình muốn gì”.

“Vậy ư?”. Giản Tình nằm trong lòng anh, hỏi một cách không chắc chắn.

“Đúng vậy, em phải tin anh…”.

Giản Tình gật đầu, cô hoàn toàn tin tưởng anh, không một khắc do dự.

huyện xảy ra khi Giản Tình vừa trở thành bạn gái của Phương boss không lâu…

Tuy rằng trước đây Phương boss luôn nói mình không dư

thừa tinh lực để đi dỗ dành bạn gái, nhưng từ sau khi Giản Tình trở

thành bạn gái anh, cô không hề cảm thấy như vậy. Chỉ cần có thời gian ở

bên nhau, Phương boss luôn phong độ, nhẹ nhàng, nho nhã, lịch sự. Khi

cùng ăn cơm, anh luôn thân mật hỏi cô thích ăn gì, ngoài ra còn gợi ý

những món ăn ngon cho cô thưởng thức.

Còn nhớ lần đầu tiên hẹn hò là ngày Phương boss đi công

tác về nước. Lúc ấy Giản Tình đang chuẩn bị tan tầm thì nhận được tin

nhắn của boss, “Buổi tối cùng đi ăn cơm nhé”.

Đọc xong tin nhắn, mặt Giản Tình lập tức đỏ bừng lên như quả cà chua. Mấy ngày hôm trước hai người vừa mới xác định quan hệ qua

tin nhắn, hôm nay anh đã hẹn cô đi ăn cơm. Đây là bước tiến triển đầu

tiên của họ sau khi bắt đầu hẹn hò.

Cứ nghĩ đến việc người đàn ông ấy đã là bạn trai của mình, Giản Tình lại cảm thấy không chân thực.

Sau khi tan tầm, Giản Tình mau chóng về nhà, làm dáng

trước gương cả một buổi, mặc quần áo gì cũng thấy không hợp, cứ mặc lại

cởi, cởi rồi lại mặc. Cô chán nản, bực bội, sớm biết thế này thì hôm nọ

lúc Tần Tiểu Ý kéo cô đi dạo phố, cô đã mua nhiều đồ hơn.

Không biết lát nữa Phương boss sẽ đưa cô đến đâu ăn cơm, không biết có yêu cầu gì về quần áo hay không.

Luống cuống một lúc, Giản Tình ngồi xuống giường, hít

thở sâu vài lần để bản thân từ từ bình tĩnh lại. Cô thích Phương Khiêm,

thật lòng muốn qua lại với anh, nếu cứ phải nghĩ xem nên thay đổi thế

nào cho hợp ý anh thì cô có gì khác với những cô gái khác? Nếu Phương

boss muốn qua lại với cô thì cô càng phải để anh thấy được một Giản Tình chân thật nhất chứ không phải là một kẻ xảo trá.

Vì thế, sau một phen đấu tranh tư tưởng, Giản Tình quyết định mặc một bộ váy giản dị tự nhiên nhất, trang điểm nhẹ nhàng rồi

cười nói với cô gái trong gương: “Giản Tình, cố lên…”.

Từ chối lời đề nghị đến nhà đón của Phương boss, Giản

Tình lái xe tới chỗ hẹn. Chỗ hẹn của hai người là một nhà hàng Tây cao

cấp, có điều phần lớn những người bên trong đều ăn mặc khá đơn giản nên

Giản Tình cảm thấy hơi lo lắng.

Lúc nhìn thấy người đàn ông vừa quen thuộc lại vừa xa lạ ấy, tim Giản Tình không kìm được đập nhanh thình thịch. Người đàn ông

vốn chỉ luôn tồn tại trong tin nhắn nay lại ngồi ở trước mặt mình chân

thực đến vậy, hơn nữa còn dùng ánh mắt dịu dàng gần gũi nhìn cô. Tình

cảnh này trước đây cô chưa bao giờ nghĩ tới.

Suốt bữa cơm, Phương boss chỉ tán gẫu với cô vài chuyện

lặt vặt, chẳng hề nhắc tới chuyện tình cảm lấy nửa câu. Giản Tình ăn cơm nhưng đầu óc không thể tập trung, bởi ngồi tâm sự với boss thế này làm

cô quá xúc động. Hình như mặt cô từ lúc vừa thấy anh vẫn cứ ở trong

trạng thái nóng bừng lên suốt, may mà đèn ở nhà hàng hơi tối nên chắc

anh không nhìn rõ tình trạng lúng túng, khó xử này của cô.

Dùng cơm xong, boss không mời cô đi đâu nữa mà đưa cô về nhà luôn.

Ngay lúc cô sắp lên lầu, Phương boss đột nhiên gọi lại, cười khẽ hỏi: “Tình, khô


Ring ring