80s toys - Atari. I still have
Đại Thanh Tửu Vương

Đại Thanh Tửu Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322932

Bình chọn: 10.00/10/293 lượt.

c chính mình đã không còn đường trốn.

“Không cần đem ta giao cho hắn.” Nàng cầu xin.

Tay hắn nắm lấy cằm nàng, nâng khuôn mặt thanh tú lên, làm cho hắn có thể cẩn thận thưởng thức vẻ con mồi đang sợ hãi. Hắn có một đôi mắt

đẹp, trong bóng đêm càng thêm trong suốt xa xăm, giống như một đôi dạ

minh châu, lấp loáng ánh sáng ngọc. “Ngươi không phải nói, nếu thua,

ngươi mặc cho ta xử trí.”

“Ta… Đúng là nói như vậy, nhưng là… “

“Ngươi nghĩ tới việc đổi ý?” Nàng hít sâu một hơi, không nói gì mà chống đỡ, chỉ cắn chặt môi.

Khi hai ngươi tiếp cận, trong người nàng dính hương thơm của rượu, cũng truyền vào mũi hắn.

Nhìn đôi môi đỏ tươi mỏng manh trên khuôn mặt trắng bệch, cùng với bị răng cắn càng trở nên đỏ bừng ướt át, làm người hắn dâng lên một cỗ

nóng. dẫn dắt hắn dục vọng.

Hắn xử trí nàng, chính là lấy môi hắn, đoạt lấy môi của nàng.

Tràn đầy nhiệt năng chiếm lấy đôi môi mềm mại, doạ nàng choáng váng.

Ngọn lửa nóng xam nhập, giống như rươụ trắng nhập vào hầu nàng, dây

dưa cùng cái lưỡi đinh hương của nàng, cố tình làm bậy, làm nàng trở tay không kịp.

“Ngô…… Ngô……”

Môi bị che lại, không kịp kêu cứu, mà cho dù có kêu được, chưa chắc đã có người nghe thấy.

Hay tay nhỏ bé bối rối, muốn đem hắn quái vật lớn lập tức đẩy ra, nhưng

trong ngực hắn như tường đồng vách sắt, áp vào trước bộ ngực no đủ của

nàng.

Thậm chí, một bàn tay không khách khí bao lại bộ ngực đẫy đà của nàng tuỳ ý vuốt ve đùa giỡn.

Bàn tay nhỏ bé nắm chặt thành quyền, kháng nghị đánh hắn, nhưng chẳng những không ngăn cản được hắn đoạt lấy, ngược lại càng làm hắn không kiêng nể gì hôn nàng, sờ nàng, làm nàng giãy dụa chẳng những không có hiệu quả,

dường như lại giống như đang lấy lòng hắn.

Hôn nàng, là ý nghĩ nhất thời dấy lên, mang một chút trừng phạt, nhưng

Khương Thế Dung lại ngoài ý muốn phát hiện, chính mình dường như rất

thích hương vị này, trong cơ thể bị dục hoả thiêu đốt.

Đôi tay cách xiêm y mỏng tinh tế thăm dò đường cong của nàng, nha đầu kia

so với hắn tưởng tượng càng có phần thêm mỏng manh, cũng không như bề

ngoài thoạt nhìn tinh tế.

Hắn hôn, tay hắn, đều tính xâm lược nàng, giống thổi quét mang đến phong

vân, làm trong tâm nàng cơ hồ nhấc lên cơn sóng gió động trời, làm nàng

sợ hãi.

Ông trời! Hắn hắn hắn — đại chưởng làm càn thế nhưng vói vào trong cái yếm của nàng sờ loạn –

Không! Không thể!

Nàng dùng sức đẩy ra hắn, cũng sử dụng hết khí lực bình sinh có được chạy ra bên ngoài, thoát đi hắc ám! Thoát đi hắn!

Nàng chạy thật nhanh tìm chỗ trốn, giống như đằng sau có quái thú ăn thịt

người truy đuổi. Chạy thoát ra khỏi kho rượu, ra khỏi lâm viên, lướt qua khúc kiều, rốt cục chạy đến khi chính mình không còn khí lực, nàng mới

dừng lại cước bộ, cả người nóng như than, quỳ xuống bên một gốc đại thụ

bên một hồ nước thở hồng hộc.

Gương mặt lạnh lùng kia, đã khắc sâu vào tâm trí nàng, muốn quên cũng không

được, nhưng nụ hôn của hắn, có chút gì đó không lạnh, giống như vậy nóng rực cường hãn, làm nàng vô cũng sợ hãi. Đến bây giờ, lòng nàng vẫn đang nhảy lên thật nhanh, không thể bình tĩnh trở lại.

Nhìn ảnh trong nước phản chiếu, chiếu rọi đôi môi đỏ tươi sưng vù hắn vừa hôn, làm nàng tâm hoảng ý loạn.

May mắn là nam nhân kia không đuổi theo, nếu không nàng thực không biết nên làm cái gì bây giờ.

Dùng nước ao rửa mặt, làm cho chính mình bình tĩnh một chút, nhìn xem thời điểm cũng không sớm,

nàng đã đi lâu rồi, mau chút trở về mới được, may mắn nàng trí nhớ tốt,

còn nhớ được đường trở về.

Nàng đứng lên, sửa sang lại trong phục cùng dung nhan, hít sâu vài hơi, hướng nhân phòng đi đến.

Vừa vào cửa, Bình Nhi cùng Ngọc Điệp lập tức đi tới chỗ nàng.

“Tử Vi, ngươi vừa đi nơi nào vậy? Như thế nào lâu như vậy mới trở về, làm cho người ta lo lắng gần chết.”

“Chúng ta hai người còn lo lắng ngươi lạc đường đâu.”

Nàng áy náy cười.” Bởi vì bụng có điểm đau, cho nên……”

“Đau bụng? Ngươi có khỏe không?”

“Hiện tại không có việc gì.” Tử Vi nhìn một cái bốn phía, thấp giọng hỏi:” Má Lưu phát hiện sao?”

“Má còn không có đến.”

Tử Vi nhẹ nhàng thở ra.” Vậy là tốt rồi, di? Các ngươi dáng vẻ giống như thật khẩn trương.”

“Đương nhiên khẩn trương nha, đợi lát nữa rồi chúng ta phải phân phối đi hầu hạ chủ tử, không biết chính mình sẽ bị phân phối cho ai? Khẩn

trương muốn chết.”

Ngọc Điệp hai tay tạo thành chữ thập, chờ đợi nói:” Hy vọng ta có cơ hội hầu hạ nhị thiếu gia.”

Bình Nhi lại khẩn cầu trời xanh.” Ta lại hy vọng chính mình có thể chờ hầu hạ tam thiếu gia..”

“Tử Vi, ngươi thì sao? Ngươi hy vọng hầu hạ ai?”

Nàng nhún nhún vai.” Đều giống nhau cả.”

“Không giống với!”

Tử Vi vẻ mặt kỳ quái thay phiên nhìn các nàng hai người, kích động như vậy làm chi?

“Như thế nào lại không giống với nhau?”

“Nhị thiếu gia nhã nhặn nho nhã, ôn nhu săn sóc, nếu có thể hầu hạ hắn, nhưng là kiếp trước đã tu luyện có phúc.”

“Tam thiếu gia mới tốt đâu, tính tình hào sảng, đối hạ nhân đều rất tốt.”

Hai người nói tới vị thiếu gia chính mình yêu quý có vẻ tốt lắm, làm

Tử Vi cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười, bất quá nhưng th