
ịnh rất
đau, nàng nhịn không được lo lắng, chẳng lẽ hắn không đau sao?
“Ngươi chưa ăn cơm sao? Một chút khí lực cũng không có.”
Hắn lãnh đạm trào phúng nói, làm nàng vành mắt toát ra đại khí giận, cắn chặt răng, tức giận tăng thêm khí lực.
Đáng giận! Muốn dùng lực đi? Nàng sẽ không khách khí — xoát xoát xoát! Tốt nhất xoát hắn da tróc thịt bong, oa oa ở kêu.
“Không sai, cuối cùng cũng giống được đôi chút.”
Hắn bày ra bộ dáng hưởng thụ, còn điều ra cái thoải mái tư thế, cuối
cùng cư nhiên xoay người lại, làm nàng sợ tới mức lại muốn chạy thoát. (Tỷ lúc nãy hung dữ lắm cơ mà!)
Hắn tấm tựa bạch ngọc thạch, thoải mái nằm ra sau, hai cánh tay bình thản bỏ sau đầu, hai chân khai khai (mở ra), tuyệt không sợ nàng xem.(Eo eo! Việc phi lễ chớ nhìn. Tỷ dám em không dám nhìn đâu. Hjx)
“Tiếp tục xoát.” Hắn mệnh lệnh, sau đó liền nhắm mắt lại, nhắm mắt dưỡng thần.
Nàng vừa thẹn lại vừa hoảng, cuối cùng bị bất đắc dĩ, đành phải cưỡng chế tâm trang xúc động muốn chạy trốn, lấy mao xoát dùng sức xoát trên
ngực hắn, mà một đôi tròng mắt tuyệt không tùy tiện nhìn loạn.
Nếu hắn không thèm để ý, nàng cần gì phải để ý, cố tình một lòng
không không chịu thua kém trước sự khiêu khích của hắn mà chà xát càng
mạnh.
Nàng vì đệ muội tẩy quá tắm, lại không giúp một đại nam nhân tẩy quá, hơn nữa, hắn lại là dương cương cường tráng nam nhân, mỗi một khối rối
rắm hữu lực cơ bắp, đều làm cho người ta khiếp sợ uy lực của nó.
May mắn hắn hiện tại nhắm mắt dưỡng thần, bằng không nàng nhất định ngượng ngùng không biết làm như thế nào cho phải.
Cặp mắt kia nguyên bản nhắm lại con ngươi, không biết khi nào lặng
yên mở ra một ít, nhìn nàng, động tác ngốc nghếch vì hắn lau thân mình,
khuôn mặt thẹn thùng đỏ tươi, làm cho dung nhan trắng nõn của nàng càng
động lòng người.
Ánh mắt sắc bén, dừng ở trên vạt áo bị bắn nước tung toé ẩm ướt của
nàng, y phục của nàng sũng nước, dán sát vào da thịt, làm cho trước ngực nàng đường cong rất tròn quyến rũ động lòng người càng thêm hiện ra,
cũng châmlên dục hoả trong con ngươi đen của hắn.
Trước mắt món ngon nhắc nhở hắn, hắn đã muốn thật lâu không chạm vào nữ nhân.
Nàng rốt cục phát hiện hắn đang nhìn chính mình, không khỏi sửng sốt, lập tức cảnh giác ánh mắt kia để lộ ra ý đồ, trái tim cả kinh, muốn lui ra phía sau, nhưng nhanh hơn một khắc, đại chưởng bắt lấy cổ tay trắng
nõn kiều diễm của nàng, tiền lôi kéo, làm cả người nàng ngã vào trong
lòng của hắn.
“Nha –”
Nàng bị nhốt trong cánh tay hữu lực của hắn, Khương Thế Dung ôm nàng, đứng lên.
“Buông! Mau buông ra –”
Nguyên bản trước sự cố sống cố chết giãy dụa của nàng , càng hiện hắn đứng ở trên to như vậy như biển cả, của nàng phía dưới là nước ao, liền không dám lộn xộn, kinh nghi trừng mắt nhìn hắn trong mắt không có hảo ý tà cười.
Nàng khó khăn nuốt nước miếng.” Ngươi muốn làm gì?”
Hắn cười lạnh không nói, ngay sau đó, kết cục của nàng chính là bị
ném vào bể nước tắm của hắn . Sự tình tới đột nhiên, nàng ngay cả cơ hội nói không thể đều không có, kích động tay chân vung loạn, cảm thấy
chính mình sắp chết đuối.
Hữu lực cánh tay vòng qua thắt lưng của nàng kéo nàng lên, mặt nàng
như vậy mới có thể trồi lên trên mặt nước, bởi vì uống lên mấy ngụm
nước, nàng liên tục khụ, mà hai cánh tay bối rối cũng theo bản năng ôm
lấy đối phương, rất sợ lại .chìm vào trong nước.
Sau đó nàng phát hiện chính mình cư nhiên đem bản thân đẫy đà, dán
tại trong ngực này nam nhân trần trụi rắn chắc, nàng lập tức xấu hổ muốn chạy trốn, nhưng nhanh hơn, đôi môi như ngọn lửa của hắn vồ lấy môi của nàng.
“Không — ngô — không cần –”
Tay nàng nắm chặt thành quyền, sống chết đánh hắn, mỗi một quyền, đều giống đánh vào thiết bản (tấm sắt), không làm đau hắn, lại đau chính mình.
Nàng sợ hãi sức lực của nam nhân này, càng sợ hãi một cỗ lửa nóng khó hiểu của hắn, từ trong cơ thể thiêu đốt ra bên ngoài, dương như muốn
cắn nuốt cả người nàng.
Đến khi thương thức tạm thời vừa lòng tư vị của nàng xong, hắn tạm
thời buông tha môi của nàng , Tử Vi mới có cơ hội một lần nữa hô hấp đến không khí, đôi môi sưng đỏ giống như tô son, toàn bộ đều là kiệt tác
của hắn.
“Ngươi không thể đối với như ta vậy.”
“Đương nhiên có thể.” Đại chưởng cầm lấy cằm của nàng, dùng đầu ngón
tay thô ráp, chà xát non mềm da thịt của nàng, nói:” Ngươi có thể đã
quên, ta lại không thể quên, lần cá cược kia, ngươi đã thua ta. Chắc hắn ngươi phải nhớ mình đặt cược cái gì?”
Nàng hô hấp cứng lại, trừng mắt nhìn hắn.
Hắn lần nữa hạ mặt xuống, lại muốn nhấm nháp hương vị của nàng, nàng
nghĩ tới né tránh, mới vừa quằn quại, bên hông cánh tay sắt ôm nàng càng nhanh, không cho nàng có cơ hội né ra.
“Có người nói, nếu thua cuộc, sẽ tuỳ theo ta xử trí.” Bên tai nhiệt khí, thô ách nhắc nhở nàng.
“Kia, đó là……”
“Ở địa bàn của ta, ngươi có thể bỏ chạy sao?”
Nàng đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ.” Nguyên lai, ngươi đã sớm tính kế lừa ta!”
Thực là ngốc! Nàng sớm nên nghĩ đến, từ khi nàng từ kho rượu trốn ra
tới bây giờ, nam nhân này liền quyết định thu nàng làm nha hoàn, hảo
phương t