The Soda Pop
Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San

Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323371

Bình chọn: 7.00/10/337 lượt.

Vu!” Thái độ của Sở Lăng Thường cực kỳ kiên quyết.

Gương mặt Thanh Tụ tràn ngập vẻ khổ sở, lại đau lòng vì biết thân thể nàng không khỏe khi đang mang thai. Vừa muốn mở miệng, Thanh Tụ lại thấy Hoa Dương công chúa đi từ bên trong trướng ra, khóe môi cô ta nhếch lên đầy châm chọc, “Sở Lăng Thường, cô thật có nghị lực đó. Vào đi, Thiền Vu muốn gặp cô.”

Sở Lăng Thường hít sâu một hơi, dùng ánh mắt ra hiệu cho Thanh Tụ rời đi rồi theo Hoa Dương vào trong trướng.

Bên trong trướng, không khí cực kỳ ngột ngạt, Sở Lăng Thường có thể dễ dàng nhận ra tất cả cung nữ nơi này đều đã đổi thành những gương mặt hoàn toàn mới. Theo tấm màn cửa được hạ xuống, thế giới bên ngoài dường như đã hoàn toàn bị ngăn cách.

Rất nhanh chóng, Sở Lăng Thường có thể nhìn thấy Thiền Vu đang nằm trên giường bệnh. Ông ta được Yên thị đỡ ngồi dậy, phía bên kia là nhị vương tử Vu Đan mấy năm nay vẫn ở trong tình trạng uể oải nhưng hôm nay tinh thần hắn lại phấn chấn lạ thường.

Đợi Sở Lăng Thường vấn an xong, Thiền Vu Quân Thần mới khàn giọng lên tiếng, “Nghe cung nữ nói ngươi đã đợi bên ngoài trướng suốt hai canh giờ?”

“Vâng, Thiền Vu!” Sở Lăng Thường thấy sắc mặt ông ta tái nhợt, trong lòng cảm thấy cực kỳ hồ nghi. Chẳng qua chỉ không gặp mấy ngày, bệnh tình của ông ta sao có thể trầm trọng như vậy?

“Lăng Thường hôm nay tới là bởi có chuyện quan trọng muốn bẩm với Thiền Vu!”

Thiền Vu Quân Thần khẽ gật đầu, chưa kịp mở miệng nói chuyện thì lại tiếp tục ho khan, xem tình hình thì không phải mới ngày một ngày hai.

Sở Lăng Thường thực sự kinh ngạc, vội lên tiếng, “Thiền Vu, xin để cho Lăng Thường chẩn mạch cho người.”

Thiền Vu yếu ớt đưa tay ra, dáng vẻ trông cực kỳ thống khổ, không biết ông ta đang muốn biểu đạt ý gì. Yên thị ở một bên vội vàng đưa mắt ra hiệu cho nhị vương tử, Vu Đan lập tức tiến lên giữ lấy ông ta.

Yên thị nhìn về phía Sở Lăng Thường, giọng nói trở nên bén nhọn, “Sở Lăng Thường, ngươi muốn giả vờ đến khi nào? Thiền Vu nếu không phải dùng cái thần đan diệu dược của các ngươi thì đâu có biến thành bộ dạng như vậy? Thiền Vu tính tình nhân hậu nên mới không trị tội các ngươi nhưng ta cho ngươi biết, nếu bệnh tình của Thiền Vu không có chuyển biến, ta nhất định không tha cho các ngươi đâu.”

Sở Lăng Thường nghe mà cảm thấy có chút mơ hồ, “Đan dược đó thực sự có hiệu quả đối với căn bệnh nhức đầu của Thiền Vu, tuyệt đối sẽ không khiến bệnh tình nặng thêm. Trong chuyện này nhất định có nguyên nhân!”

“Đương nhiên ngươi sẽ nói như vậy! Sở Lăng Thường, ngươi luôn làm những việc kỳ quái, hành động quỷ dị, ai biết được ngươi cùng sư huynh mình đã dở trò gì với đan dược của Thiền Vu.” Giọng nói lạnh lùng của Hoa Dương liền vang lên.

“Đủ rồi, đừng tranh cãi nữa!” Thiền Vu Quân Thần bị thanh âm ồn ào khuấy động bên tai khiến đầu càng thêm đau đớn, vô lực phất tay một cái, “Lăng Thường, ngự y đã tới xem rồi, nói nghỉ ngơi mấy ngày sẽ không sao. Ngươi có thể yên tâm rồi. Tìm ta có chuyện gì vậy?”

Sở Lăng Thường nghe vậy tuy trong lòng vẫn tràn ngập âu lo nhưng cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ hít sâu một hơi rồi lên tiếng, “Thiền Vu, mấy ngày gần đây thiên tượng có chuyển biến khác thường, tuyết không ngừng rơi dày đặc. Lăng Thường bởi lo lắng nên đêm qua đã gieo một quẻ, ai ngờ quẻ tượng biểu hiện điềm dữ, điều này có nghĩa là trời đất sắp có sự biến động lớn.”

“Vậy sao?” Thiền Vu nghe vậy, trên gương mặt thoáng hiện lên nét lo âu.

Hoa Dương ở một bên thấy vậy liền vội vàng nói, “Thiền Vu chớ nghe những lời nói xằng của Sở Lăng Thường. Bắc quốc vào thời gian này luôn có tuyết rơi dày, đâu có gì kỳ quái chứ? Có người nào không biết từ trước tới giờ cô ta không bao giờ để lộ thiên cơ. Còn có lời đồn đại rằng cô ta không hề đoán được tương lai, số mạng. Theo thần thiếp thấy, cô ta bất quá là có mục đích khác thôi.”

“Thiên địa có sự khác thường, cho dù không cách nào suy đoán được tương lai thì cũng có thể căn cứ vào sự biến đổi đó để phòng ngừa tai họa. Các động vật đều đang di cư chứng tỏ sắp có đại nạn phát sinh. Thiền Vu, Hung Nô vào lúc này cần nhất là phải tích trữ lương thảo, xin hãy lệnh cho thái tử đem binh mã lập tức trở về, lúc này vạn lần không thích hợp phát động chiến tranh.”

“Sở Lăng Thường, thì ra ngươi cố tình làm ra nhiều chuyện như vậy là vì không muốn thái tử tấn công Vu Điền.” Nhị vương tử lạnh lùng lên tiếng rồi nhìn về phía Thiền Vu nhẹ giọng nói, “Phụ vương, đất Vu Điền càng lúc càng phách lối, nếu như không xuất binh trấn áp, sợ rằng sẽ đại biến. Lại nói, thái tử dẫn binh xuất chinh mới có mấy ngày, nếu điều trở về sẽ khiến tâm tư binh sỹ đại loạn, lúc đó ngoại tộc sẽ coi người Hung Nô ta ra thế nào đây? Nhi thần thấy đây là chuyện không thể làm!”

Gương mặt Thiền Vu lộ ra vẻ chần chừ, tuy rằng bệnh tật khiến dung mạo tiều tụy nhưng có thể thấy mi tâm ông ta đang nhíu lại suy tính.

Sở Lăng Thường có chút buồn bã nhìn Thiền Vu Quân Thần. Nàng cũng không phải chỉ vì an nguy của Hách Liên Ngự Thuấn mà nói vậy. Thiên tượng mấy ngày nay thật sự khác thường, đêm qua còn có sự biến đổi kỳ dị, tuy rằng không khô