
ưng tôi cứ có cảm giác cô ấy tuyệt đối sẽ không công mà hưởng lộc, một người rất có nguyên tắc, vì những anh chị em kia, không
hãi sợ quyền uy, không sợ chết, có tình có nghĩa, nếu là tôi, sợ rằng
không làm được!"
Sáu tuổi, sáu tuổi ông ta vẫn còn học ở trong nhà trẻ, đột nhiên cảm thấy đứa bé kia thật đáng thương.
Người trải qua sóng
to gió lớn mới biết quý trọng tình cảm không dễ đến, ông ta tin tưởng
Trình Thất gả cho hội trưởng, sẽ rất quan tâm, ông ta không nhìn lầm
người.
Về phần xứng hay không, đây không phải là cổ đại, không có môn đăng hộ đối, tiền, hội trưởng có thể kiếm, cô có thể cả đời không
xa không rời, chăm sóc hội trưởng là đủ rồi.
Lạc Viêm Hành cười
khẽ, không ngờ chú Tôn này là một người ‘tất cả đều say chỉ mình tôi
tỉnh’, trước kia không chú ý tới người này, trong lòng vốn lạnh lùng đột nhiên hiểu ra: "Đột nhiên phát hiện để chú làm ở đây đúng là tài lớn
dùng việc nhỏ, có nghĩ tới quản lý hay không?"
"Quản lý quá phức
tạp, hơn nữa cũng không yên tâm những người tuổi trẻ kia làm việc này,
tài xế thật không tệ!" Chú Tôn buồn cười, cứ nói đi? Hai người này khẳng định có hi vọng, cũng chỉ khen mấy câu, muốn thăng chức cho ông ta rồi.
Đối phương không chấp nhận, người đàn ông cũng không ép buộc, anh hãy nói
đi, Trình Thất nào có kém như vậy? Mất đi cha mẹ, cũng không phải là cô
mong muốn, vì vậy mới không được giáo dục tốt, là người hào phóng, không giống những con gái nhà quan kia, tư tưởng chỉ vây quanh chuyện làm mẹ, một khi được cô đồng ý, sẽ vô tư dâng hiến, đột nhiên có chút hâm mộ
những người đi theo cô.
Hơn nữa, bàn về đại não, bàn về năng lực, anh không cảm thấy cô thua kém người nào, có phải chuyện này mình làm
sai hay không? Thật ra trong tiềm thức cô tin tưởng mình, nếu không, sẽ
không thể không đề phòng anh, nếu không cũng sẽ không nhìn thấy mình tới thì căm tức như vậy, là mình không ngừng phá hủy niềm tin của cô sao?
Nhưng Phi Vân Bang cô muốn vĩnh viễn không gặp phải nguy hiểm, biện pháp duy
nhất chính là gia nhập vào Long Hổ của anh, cho dù xảy ra chuyện, Long
Hổ sẽ ra mặt giải quyết cũng là chuyện đương nhiên, có lẽ cô còn chưa
biết, hiện tại không ai xử lý cô, đó là bởi vì chưa có tiếng tăm gì, một khi có bản lĩnh đứng vững ở trên đường, các bang hội lớn sẽ đem đầu mâu nhắm vào cô.
Đến lúc đó, dĩ nhiên là khó lòng phòng bị, anh cũng không dám bảo đảm có thể luôn bảo vệ được.
"Hội trưởng, chuyện của các người, tôi cũng nghe nói ít nhiều, có lẽ tôi
đoán được nguyên nhân ngài vẫn chèn ép cô ấy là muốn bảo vệ cô ấy sao?"
"Đúng vậy, nhưng người ta không cảm ơn!"
Chú Tôn vui vẻ: "Ngài phải nhớ kỹ, ai có chí nấy, cô gái này tính tình rất
bướng bỉnh, chuyện gì cũng muốn dựa vào chính bản lĩnh của mình để hoàn
thành, đặc biệt là loại đứa bé trưởng thành như vậy, bọn họ kiêng kỵ
nhất chính là hai chữ bố thí, có lẽ khi còn bé thường bị người ta gọi là ăn xin, mặc kệ rất tham, cũng sẽ không tiếp nhận ý tốt của người khác,
mặc dù loại tính cách này có thể hiểu là tự phụ nhưng nó tồn tại giống
như một người trời sanh tàn tật sẽ ghét người khác lấy thiếu sót của anh ta ra đùa giỡn!"
Lạc Viêm Hành cau mày, vấn đề xuất hiện ở chỗ này sao?
"Cô ấy có thể lưu lạc từ sáu tuổi đạt đến địa vị hôm nay, cũng không phải
cá trong ao, đừng tưởng rằng phụ nữ không làm nên chuyện lớn, đây là ý
tưởng rất ngu xuẩn, nhìn lại Võ Tắc Thiên, Hoa Mộc Lan, những nhân vật
lịch sử này, sẽ không cần ngài tới bảo vệ, ngài càng làm như vậy, cô ấy
sẽ càng phản kháng, bởi vì ngài đang thử bẻ gảy cánh tay cô ấy, cuộc đời khó được mấy mươi năm, tại sao không để cho cô ấy được tự do một chút
lúc còn sống ?" Chú Tôn nói rất chu đáo, chuyện theo đuổi phụ nữ, ông ta không hiểu rõ, nhưng ban đầu theo đuổi vợ mình, sự thật là như thế.
Ông ta tự cho rằng mình mới có thể bảo vệ bà, chẳng những coi thường bà,
cũng đánh giá cao mình, mặc dù lúc đó xảy ra chuyện, con đường kia cũng
là do bà lựa chọn, có lẽ đi như vậy cũng sẽ mỉm cười mà chết, dù sao cảm thấy cuộc đời này sống có giá trị.
"Không phải phụ nữ đều nên ở nhà giúp chồng dạy con sao?"
"Không đúng, đây là tập tục cổ xưa, phụ nữ cổ đại không có phản đối đó là bởi
vì từ nhỏ bọn bọ đã bị loại giáo dục này, cảm thấy giúp chồng dạy con
chính là bổn phận của bọn họ, cả đời sống ở nhà, lớn lên từ nhà tù này
đi đến nhà tù khác, nhưng xã hội bây giờ đã khác, bọn họ nhìn thấy thế
giới rộng lớn, có lý tưởng của mình, mơ ước là ý nghĩa để cho con người
sống tiếp."
Lạc Viêm Hành như tỉnh mộng, anh muốn Trình Thất quan tâm anh, cho dù biết anh là người mù, tương lai không cách nào cho cô
bảo đảm cũng nguyện ý đi theo anh, khả năng này chỉ có tình yêu mới có
thể làm được, có lẽ thật sự sai lầm rồi, nếu không cũng sẽ không gặp mặt liền giương cung bạt kiếm, thật ra anh nghĩ, cô vẫn có cảm giác với
anh.
Tức giận có rất nhiều phương thức để giải quyết, cố tình là
lên giường, mặc dù bị hại vẫn là anh nhưng cô cũng không hài lòng, một
cô gái hào phóng đi nữa cũng sẽ không tìm người động dục, mà cô làm
chuyện lên giường với anh tù