XtGem Forum catalog
Đặc Quyền Của Giáo Sư

Đặc Quyền Của Giáo Sư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322964

Bình chọn: 8.00/10/296 lượt.

hồng hợp pháp đấy.”

“Thì sao nào?”

Lục Tử Ngạn mím môi “Cố Thanh Vũ, em có tin là anh cưỡng bức em ngay tại đây không ?”

Lưu manh…Hết sức lưu manh !!!!

***

Ngày hôm sau, Lục giáo sư tinh thần thoải mái dậy sớm, tay kéo rèm cửa, đón

ánh nắng mặt trời, còn cười tươi nhìn cô "Thanh Vũ, hôm nay đẹp trời,

đi bơi nhé."

Cố Thanh Vũ nằm trên giường, nheo mắt lại, tên đáng

ghét. Rõ ràng hôm qua cô trả lời là "Tin." Vậy mà anh còn nhào tới, hại

cô bị ăn sạch sẽ, anh nghiêm túc cũng tốt nhưng ở trên giường việc đó

thật tai hại...

Ăn sáng xong, Lục Tử Ngạn nắm tay cô đi dạo quanh biển, hai người mặc áo đôi, đeo cùng cặp kính mát, Cố Thanh Vũ một tay

xách dép một tay nắm tay anh bước chậm trãi, cát rất mịn, gió biển lúc

sáng sớm cực kỳ mát. Lục Tử Ngạn cất tiếng, đọc thơ "Thiên nhiên lay

động lòng người,/Nữ nhân bên cạnh lại càng đẹp hơn."

Xem ra anh rất rãnh rỗi.

Anh cười tươi "Vợ, xuống tắm biển, đang vắng người này."

Cô viện cớ "Em không mang đồ bơi."

"Mặc thế này cũng được."

"Đồ ướt khó chịu lắm."

"Như thế mới quyến rũ."

"..."

Lục Tử Ngạn bế bổng cô lên, Cố Thanh Vũ giật mình, hét ầm ĩ "Này, anh làm gì thế. Em không đùa đâu nhé."

"Em đề nghị đi biển thì phải tắm biển chứ." Càng bước gần ra biển.

"Đừng, Ngạn tử, em không biết bơi, dừng lại."

Lục Tử Ngạn buông tay, nhưng cô lại giống như con bạch tuột bám lấy anh. "Mau đưa em ra khỏi đây."

Cảnh tượng lúc này rất tức cười, hai tay hai chân Cố Thanh Vũ ghì chặt cơ

thể anh. Lục Tử Ngạn bật cười "Em lo gì, nếu có chết đuối anh cũng cứu

kịp."

Lục Tử Ngạn dùng sức gỡ tay chân cô ra, "quăng" xuống

nước. Cố Thanh Vũ hoảng sợ trồi lên bấu víu lấy anh, cô gằn giọng "Về

resort, em sẽ giết anh. "

"Em đã quá tuổi vị thành niên, giết người sẽ 'bóc lịch' đấy."

Cố Thanh Vũ trừng mắt nhìn anh, ai đó không những không biết sợ, còn rất

tỉnh bơ nói tiếp "Cố Thanh Vũ, em cứ dính sát vào người anh như thế, số

đo hay mỡ thừa, anh đều biết hết đấy."

"Đồ biến thái." Cô lùi lại, mắng anh.

"Haha..." Kết thúc tuần trắng mật, Cố Thanh Vũ bắt đầu đi làm. Cô may mắn được Thẩm

Duy Thiên giới thiệu vào công ty của anh làm bộ phận nhân sự. Bạn bè Cố

Thanh Vũ cũng đi làm. Thụ là trưởng phòng maketting, Hiểu Ái vào làm

trong công ty Phương thị cùng Bạch Nha.

Làm được một tuần, trong công ty bắt đầu nhìn Cố Thanh Vũ bằng ánh mắt kì lạ. Ăn trưa cùng đồng

nghiệp trong phòng nhân sự, có người ậm ừ mãi mới chịu hỏi cô "Thanh Vũ, tớ hỏi thật nhé, cậu và phó tổng Thẩm có quan hệ gì vậy?"

Cố Thanh Vũ đang ăn cơm, cô giật mình, ngẩn người "Gì cơ?"

"Cả công ty đang đồn cậu và anh ấy đang yêu nhau đấy."

Cô lắc đầu lia lịa "Không phải, tớ và anh ấy chỉ là bạn bình thường. Không như cậu nghĩ đâu." Sao bọn họ có thể tung tin như vậy, anh là bạn của

Lục Tử Ngạn, bọn họ cũng có thể coi là quen biết. Chỉ là lúc vào đây, cô hay hỏi Thẩm Duy Thiên về mấy chuyện lặt vặt. Chắc không phải vì vậy mà bị hiểu lầm??

Đồng nghiệp cảm thán "Thôi đi, đừng giấu. Tớ thấy anh ấy rất quan tâm cậu."

"Anh ấy là bạn của chồng tớ."

"Gì cơ?!" Đồng nghiệp ngồi ăn cùng bạn sững người hét lên, cô cảm thấy việc này rất bình thường, sao bọn họ lại ngạc nhiên. Một đồng nghiệp nữ hỏi “Thanh Vũ, cậu bao nhiêu tuổi ?”

“24.”

“Kết hôn năm bao nhiêu?”

Cô ngước mặt lên, nhìn bọn họ “21.”

“Kết hôn khi còn là sinh viên?”

Một đồng nghiệp khác xen vào “Là ai vậy? Có đẹp trai không?”

“Thanh Vũ, cậu may mắn thật đấy, mới 21 tuổi đã có thể kết hôn.”

“Này, này, hôm nào giới thiệu với chúng tớ nhé.”

Cố Thanh Vũ hai bên tai lùng bùng, họ hỏi dồn dập như thế khiến cô không

thể trả lời, may mắn? Cuộc đời cô thật may mắn khi gặp được anh…Nói cho

cùng thì cô chỉ trả lời qua loa với bọn họ “Chồng tớ bình thường, phẩm

chất bình thường, gia thế cũng bình thường, nói chung anh ấy với tớ gắn

liền hai chữ “bình thương”.” Vế sau nói thầm “Còn vừa lưu manh lại bị

ổi và mặt dày.”

Chiều tan sở, Cố Thanh Vũ nhanh chóng rời khỏi

công ty về nhà chuẩn bị cơm tối, Thẩm Duy Thiên đột nhiên xuất hiện

trước cửa công ty, anh cười nói “Lục phu nhân, anh có chuyện nhờ em. Đây là chuyện rất hệ trọng, liên quan đến sinh mạng đấy.”

Cô ngẩn ngơ, hỏi “Chuyện gì thế?”

“Anh nghe người trong công ty đồn em và anh đang yêu nhau, anh biết đó chỉ

là tin đồn, nhưng mong em đừng kể lại cho tên nhóc Tử Ngạn nghe. Cậu ta

mà biết, sẽ băm anh thành từng mảnh đấy.”

“Đúng vậy” Một giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy đe dọa vang lên sau lưng Thẩm Duy Thiên.

Cố Thanh Vũ cười gượng, lau mồ hôi “Anh ấy đứng từ nãy đến giờ ở đằng

kia…” Cô đang định đi đến thì Thẩm Duy Thiên xuất hiện mới dừng lại, Lục Tử Ngạn thấy thế mới bước đến đây.

Anh quay lại, Lục Tử Ngạn

nhếch miệng cười, trán nổi ba vạch đen “Nếu tôi biết được tôi sẽ không

băm cậu thành trăm mảnh, mà chặt từng khúc ném mỗi thứ một nơi, và..bây

giờ tôi đã biết rồi.”

Nói chuyện thật bạo lực.

Sau đó, Thẩm Duy Thiên cười tươi, vội vàng chạy thẳng vào công ty. Cố Thanh Vũ vươn tay kéo anh “Về thôi. Em làm cơm cho anh.”

Vào trong xe, anh kêu ca “Vợ, sao em lại để người khác nghĩ nh