Polaroid
Đã Lâu Không Gặp

Đã Lâu Không Gặp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326090

Bình chọn: 7.00/10/609 lượt.

hoàn hảo.” Cô ôn hòa nói.

“Dĩ nhiên, nếu như Summer thật sự làm ca sĩ, còn có Lâu Dịch hỗ trợ! Có Quỷ tài và Vũ vương giúp đỡ, có thể đoán trước cô sẽ có những người dẫn

đường rất tốt!” Lúc này vẻ mặt MC có chút mập

mờ.

“Chỉ cần cậu ấy không ngại tôi hát quá tệ, động tác quá cứng nhắc.” Cô đối mặt với lời trêu chọc, vẻ mặt vẫn tự nhiên như cũ.

Lúc này, MC nhìn tấm thẻ trên tay, đột nhiên chuyển một cái. “Nói đến

chuyện diễn viên lấn sân sang làm ca sĩ, cũng giống với Thiên Vương Tư

Không Cảnh không gì không làm được, cái gì cũng đều rất thành công,

Summer, năm nay, cô đóng bộ phim ‘Hồng Trần’ với Tư Không Cảnh khiến

người hâm mộ hoài nghi hai người là người yêu, nhưng sau đó cũng không

có thêm lần hợp tác nào nữa, cô có muốn anh ấy hướng dẫn mình trên con

đường trở thành ca sĩ hay không?”

Lời nói của MC vừa dứt, rất

nhiều mê điện ảnh liền kích động hét ầm lên, Phong Hạ khẽ hạ tròng mắt

xuống, hồi lâu sau, chỉ cười. “Uranus rất bận rộn, nếu như có thể mời

được anh ấy coi như cũng là một vinh hạnh.”

Trả lời những lời này xong, trên cơ bản buổi họp báo đã kết thúc, sau đó cụp hình chung với

toàn bộ đoàn làm phim, cô liền được hai trở lý bảo vệ đưa xuống khán đài rời đi.

Sau khi ra tới sau hội trường, Tưởng Nghi cũng ba chân

bốn cẳng chạy tới, đưa tay vỗ vai cô, rời khỏi hội quán rồi lên xe cùng

cô.

“Hạ Hạ.” Lên xe, Tưởng Nghi thả lỏng cơ thể, lười nhác tựa

lên vai cô. “Lúc này, lúc cậu trả lời vấn để cuối cùng, giọng nói có

chút trốn tránh.”

Cô ngẩn người, vén tóc ra sau tai. “Hả? Thảo

nào gần đây mình cảm thấy tiếng Trung của cậu ngày càng tốt, thì ra là

mình kém đi.”

Tưởng Nghi lớn lên ở Mĩ, tiếng phổ thông cực kỳ

kém, lúc này lại bị cô nói cho ngẩn người, liền giận dữ hừ một tiếng.

“Không nói chuyện với cậu… mình chỉ nói thật, suy nghĩ một chút liền cảm thấy kỳ lạ.”

“Gì vậy?”

“Cậu nghĩ xe, ban đầu lúc cậu đóng bộ phim ‘Hồng Trần’ đó, người hâm mộ của Tư Không Cảnh đã ghét cậu vô

cùng? Còn hắt nước, sau đó cậu càng ngày càng may mắn, trong tất cả các

ngôi sao nữ hợp tác với Tư Không Cảnh, nhìn qua một vòng, vẫn thấy cậu

là tốt nhất.” Tưởng Nghi liên tiếp nói. “Ah, đúng rồi, gần đây cậu có

liên lạc với anh ấy không?”

Phong Hạ đưa tay hạ cửa xe xuống. “Không, không liên lạc hơn mấy tháng rồi.”

Cách lần cô đạt được giải thưởng vào năm ngoái, đã một năm.

Một năm nay, thật ra thì cô cũng không gặp anh mấy lần, bình thường cũng hiếm khi có tin nhắn.

Thậm chí ngay cả Sharon, đều cho rằng cô đã chia tay với anh rồi.

“Vậy… rốt cuộc đây là chuyện gì?” Tưởng Nghi khoát tay. “Cậu đừng nói với

mình gì mà chia tay vui vẻ, mình không tin, cuối cùng thì hai người đã

chia tay chưa?”

Cô cắn môi, hồi lâu sau, khuôn mặt nhẫn nhịn lắc đầu. “Cũng không tính như vậy, mình không biết.”

Một năm nay, cô hối hả ngược xuôi, bận quay phim, bận luyện tập, thậm chí

ngay cả nhà, cũng rất ít khi trở về, có mấy lần trực tiếp ngủ lại công

ty, ngày hôm sau tiếp tục làm việc.

Về phần anh, cô có thể biết,

chính là mức độ nổi tiếng của anh như sấm nổ bên tai, mọi lĩnh vực đều

có anh tham gia, chỉ cần tên anh xuất hiện, tất nhiên là nơi được tập

trung cao nhất.

Đêm giành được giải thưởng đó, sau khi khó thở ôm lấy tuyệt vọng, hai người cũng không biết tiếp theo nên làm gì, cũng

không hẹn mà cùng chọn cách này.

Tất cả giống như lúc đầu, tiếp tục làm công việc của mình.

Cô nhắm mắt lại, nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt lóe lên.

**

Bởi vì năm ngoái biểu hiện của Tưởng Nghi trong bộ phim điện Ảnh của

William vô cùng xuất sắc, được Mục Hi chọn trúng, vào đầu năm nay đã ký

hợp đồng với Live, sau buổi họp báo hai người cùng nhau trở về công ty,

trực tiếp đi lên tầng cao nhất, đi vào phòng họp của Mục Hi.

Còn

chưa vào phòng họp,từ bên ngoài đã nghe thấy giọng nói khá cao của một

người đàn ông, Phong Hạ vừa nghiêng tai nghe, phát hiện giọng nói có

chút quen thuộc, gõ cửa, liền nắm tay cầm mở ra.

“Tôi biết rõ khả năng của anh trong lĩnh vực ca hát, huống hồ tôi cũng viết vài bài hát

để dự phòng, Live có một đội ngũ âm nhạc vô cùng chuyên nghiệp, cần gì

phải nói mình không có khả năng?”

Trong phòng họp, Lâu Dịch đang đứng trước chỗ ngồi, hai nắm đấm đặt lên bàn, cau mày nhìn Mục Hi. “Tôi không cần biết sẽ chuẩn bị cho album lần này, nhưng tôi nghĩ mình đã

nói rõ, tôi tuyệt đối có năng lực giúp Summer hoàn thành xong album

này.”

Chờ anh nói xong, mới phát hiện Phong hạ và Tưởng Nghi đang đứng trước cửa, anh ngẩn ra, liền ngồi xuống ghế, hai tay khoanh trước

ngực, trên mặt lại bộ dạng không quan tấm như thường ngày.

“Bất

kể cậu có năng lực hay không,” Mục Hi ngồi yên tại chỗ, vẻ mặt không

chút thay đổi nói. “Quản lý tốt chính cậu là được rồi.”

Trong phòng họp trừ Lâu Dịch và Mục Hi, còn có mấy nghệ sĩ, lúc này lại không dám nói dù chỉ một câu.

Phong Hạ đi lại vị trí của mình ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi Lâu Dịch bên cạnh. “Chuyện gì vậy?”

“Bước đầu chuẩn bị cho album mới của cậu đã tiến hành rồi.” Lâu Dịch nhìn cô, sắc mặt khá khó coi. “Mời ca khúc solo, tuy nhiên các bài hát lại không p