
rước, phụ tá bên cạnh liền lập tức tiến lên đưa nước và khăn
lông, ngay cả chủ biện Phương cũng phái người tới, trên mặt cung kính
nói chuyện với cô.
“Haiz, nhưng đáng tiếc quá.” Người đó
đang đứng gần bên người Trần Dĩnh , lớn tiếng nói , “Tài năng diễn xuất
của Trần Dĩnh ai cũng phải công nhận, tôi nghĩ lần này cô không nhận vai nữ chính trong
bản tốt hơn cho cô thôi”.
Anh ta vừa nói xong,mấy người trợ
lý xung quanh liền phụ họa theo, một người trong số đó thấy Phong Hạ
đang ở bên cạnh, cố ý cao giọng , “Đúng vậy. Kĩ thuật diễn của Lynn dĩ
nhiên không có ai phủ nhận, còn đoạt được giải Nữ diễn viên xuất sắc
nhất cơ mà, làm sao có thể đem mấy người không có chút danh tiếng gì ra
mà so sánh được.”
“Người dựa vào xì căng đan để được biết
đến thì có thể có tài năng gì?” Đang giúp đỡ Trần dĩnh sửa lại tóc, nhà
tạo mẫu tóc cười hai tiếng , “Nói không chừng đều đã vụng trộm ‘lăn
nhiều lần ‘, vượt qua thiên tân vạn khổ mới được nhận vai diễn, Lynn, cô ở thời điểm quay phim không nên biểu hiện quá xuất sắc , tránh cho đạo
diễn tạm thời muốn đổi nữ chính …Vậy thì sẽ làm tổn thương tâm hồn yếu
đuối của người khác đó.”
Nói xong, mọi người quanh đấy đều nhỏ giọng cười.
Lâu Dịch cau mày lại, vẻ mặt lập tức lạnh xuống, Phong Hạ thấy vậy liền đưa tay vỗ nhẹ lên chân của anh, lắc đầu một cái với anh ta .
Bên kia, Trần Dĩnh lúc này nhìn qua gương thấy Phong Hạ và Lâu Dịch ngồi
cách sau lưng mình không xa, liền vẫy tay ý bảo người bên cạnh mình lui
ra một chút, từ trên ghế đứng dậy đi tới trước mặt Phong Hạ, “Sum-mer”.
Vẻ mặt Phong Hạ không có chút gì thay đổi, cũng từ trên ghế đứng dậy lễ phép gật đầu một cái , “Lynn”.
Hai người đứng chiều cao xấp xỉ ngang bằng nhau, Trần Dĩnh nhìn cô, âm
thanh nghe như có vẻ rất hòa thuận, “Trước kia từng có vài lần xem cô
biểu diễn, cảm thấy cô làm khá tốt, rất có tiềm lực .”
“Cảm ơn.”Cô lễ phép trả lời .
“Nhưng, cô cũng biết rất nhiều người muốn được đóng phim chung với Tư Không
Cảnh một lần.” Trần Dĩnh nâng khóe môi lên, thì thào từng chữ, “Tôi
trước kia cũng từng hợp tác mấy lần với anh ấy nên tôi biết anh ấy có
yêu cầu vô cùng cao với bạn diễn, nếu diễn không tốt còn đặc biệt nhắc
nhở tại chỗ, cho nên nên nếu như cô có bị anh ấy chỉ ra chỗ chưa làm
được mà vẫn chưa hiểu, thì có thể tới hỏi tôi.”
Một phen nói
chuyện, nhìn qua thì hết sức thân thiết, trên thực tế cũng là nói cho cô biết, cô thực chất không xứng cùng diễn chung với Tư Không Cảnh, mà bản thân còn thích hợp diễn vai nữ chính hơn so với cô.
“Tôi sẽ ghi nhớ. Cám ơn chị đã nhắc nhở.” Cô nhìn Trần Dĩnh mỉm cười .
Trần Dĩnh cũng cười một tiếng, không tiếp tục nói thêm nữa, xoay người trở lại vị trí của mình.
Lâu Dịch nhìn theo bóng lưng của Trần Dĩnh, trên khuôn mặt anh tuấn xuất
hiện một vẻ biểu cảm vô cùng không đứng đắn, “ Này, cậu nói xem nếu cô
ta biết cậu và Tư Không Cảnh đã sớm yêu đương, hay còn từng ‘hợp
tác’ trên giường nhiều lần, cô ta sẽ có phản ứng gì nhỉ?”
Lâu Dịch nói với giọng mang theo ý vị vô cùng, Phong Hạ bật cười, nhún vai
một cái, căn bản không để chuyện vừa rồi trong lòng.
Sự kiêu ngạo trong lòng cô, tuyệt đối không để mấy chuyện vừa rồi kích thích mà dễ dàng suy sụp.
**
Buổi họp báo của
chính Tư Không Cảnh đến muộn vì kẹt xe, tất cả các diễn viên, đạo diễn
tham gia phim đều đã có mặt đầy đủ.
Mc rất biết cách làm nóng chương trình, sau màn giới thiệu mở đầu thân thiện liền tiến vào nội dung phỏng vấn.
Tư Không Cảnh không có ở đây, mọi câu hỏi của phóng viên đều tập trung vào đạo diễn và Trần Dĩnh. Phong Hạ ngồi bên cạnh Trần Dĩnh nghe cô ta khéo léo, uyển chuyển trả lời từng vấn đề một, trong lòng tự giễu nghĩ tới
bản thân mình đóng vai nữ chính thật ra còn không bằng diễn viên quần
chúng.
“ Tôi xin có một câu hỏi cho cô Phong Hạ.” Lúc này có một vị phóng viên đứng lên đưa ra câu hỏi, Phong Hạ nhìn về phía anh ta khẽ cười gật đầu, ý bảo anh ta tiếp tục.
“ Xin hỏi quan hệ
của cô và tiểu thiên vương là như thế nào. Đối với lần cùng diễn chung
với tiểu thiên vương trong
ra chuyện‘phim giả tình thật’ hay không?”
Toàn hội trường
lập tức thấp giọng xì xào thảo luận, mọi người trên sân khấu cũng đưa
mắt về phía cô. Phong Hạ lập tức ngẩn ra, không nhanh không chậm trả
lời, “Bởi vì trong ngày thường không có quá nhiều dịp tiếp xúc riêng
nên tôi chỉ biết Tư Không Cảnh là một nghệ sĩ vô cùng ưu tú, có thể
được hợp tác cùng anh ấy, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh, cũng mong rằng qua lần hợp tác trong
được nhiều điều.”
Khéo léo dẫn sang một con đường khác.
Vị phóng viên kia thấy cô không có chút biểu hiện nào của việc thẹn quá
hóa giận, ngược lại vô cùng bình tĩnh nên dù không muốn cũng đành im
lặng lui xuống.
Phong Hạ vốn tưởng rằng đề tài này sẽ kết
thúc ở đây, không ngờ liên tiếp hai vấn đề sau đó đều không một chút
liên quan đến