
y nhược…
An Ninh là giọt máu của Trình gia…Dù không thương, cũng không thể bỏ mặc nó…
20 năm dài, con bé lớn
lên như một cái bóng. Éo le thay, nó lại ngoan hiền, dịu dàng như nước,
giống hệt cô con dâu đã mất của ông…Nhìn nó, con trai ông không khỏi nhớ tới mối hận xưa, vừa thương vừa hận…
Tâm Ninh yếu ớt, từ nhỏ đã dựa vào Triển Văn, song duyên phận khó ép, người Triển Văn yêu lại là An Ninh…
Không ai ngờ…trong buổi họp mặt gia đình, người Triển Văn muốn kết hôn chính là An Ninh.
Tâm Ninh như bị giáng thêm một cú sốc nữa. Giống như mẹ, nó lao ra đường.
Không chết…nhưng suốt đời phải gắn liền với chiếc xe lăn…
Triển Văn chăm sóc Tâm Ninh…Nhưng lại không thể yêu thương nó…Tình yêu chỉ có một trên đời.
Ngay lúc đó phát sinh chuyện Hàn Hân – chị họ An Ninh bắt gặp hôn phu Phạm Vũ Thần của mình đang âu yếm An Ninh.
Hồ ly từ mẹ đến con…Trong cơn giận dữ, ông đã đuổi nó ra khỏi nhà.
-Nội ơi!
Tiếng kêu thê thiết đó trọn đời ông không thể quên.
Đã bao giờ ông xem nó là cháu nội?
Ba ơi!
Đã bao giờ…nó được thương yêu trong tình thương của một người cha?
Giận thì giận nhưng rồi
ông vẫn không thể vứt bỏ nó…Nghe tin An Ninh được ba nó mang gửi gắm ở
nhà Hướng Vân, ông cũng yên tâm. Dự định khi con bé hối hận sẽ mang nó
trở về.
Nhưng An Ninh đã bỏ đi…Không về nữa…
Những bản tin tìm người đăng không có hồi âm.
Không ai biết nó ở đâu…
Rồi nửa năm trước, một sự thật lại được phơi bày.
An Ninh không có làm
sai…Người đứng sau mọi chuyện là Tâm Ninh…Nó muốn chà đạp, muốn con bé
phải chịu đau đớn gấp trăm lần, muốn Triển Văn không còn thương yêu An
Ninh nữa.
Đời thật trớ trêu…
-Mẹ em…mẹ em không phải là hồ ly tinh…Không phải là hồ ly tinh đâu.
An Ninh gục trong lòng chồng…Nức nở…
Bao nhiêu nỗi lòng trong suốt thời gian qua dồn ép, bây giờ mới có cơ hội nói ra:
-Ừ…
Từ nhỏ An Ninh không có
mẹ…Cô cũng biết, ba không thương cô như Tâm Ninh…Đi qua một con đường
nước ngập, người được ba cõng trên vai luôn là Tâm Ninh, còn cô chỉ lẳng lặng theo sau…
Vú bảo là do cơ thể Tâm Ninh không tốt nên ba đặc biệt quan tâm em ấy hơn.
An Ninh cũng rất thương yêu em của mình. Những gì của mình, chỉ cần Tâm Ninh thích cô cũng cho.
Ở nhà, An Ninh gắn bó với vú Trương, chuyên chú vào vườn hoa nhỏ của riêng cô…Thỉnh thoảng khi
hoa nở, cô lại hái mang vào cắm trong nhà…Tuy rằng sau đó chỉ vài giờ sẽ bị thay bởi những bông hoa khác đắt tiền hơn.
Trong lớp học, An Ninh
chơi thân với Hướng Tình…Tiểu Tình tốt bụng, nhiệt tình, lại thường dẫn
cô về nhà ăn cơm. Bác gái dịu dàng, An Ninh từng nghĩ nếu mẹ còn sống có lẽ cũng sẽ dịu dàng như vậy.
Năm cô học cao trung, tình cờ biết được một sự thật.
An Ninh còn mẹ…Người mẹ cô hay ngắm trong phòng không phải là mẹ ruột. Bà là mẹ của Tâm Ninh…
Mẹ!
Bà là người thỉnh thoảng An Ninh nhìn thấy đứng bên một góc đường nhìn vào trường cô.
Bà là người mỉm cười với cô!
Bà là người thường hay lên chung xe buýt với An Ninh, len lén nhìn cô không chớp…
Là bà…
Bà có xấu xa, có thế nào đi nữa, bà cũng là mẹ của An Ninh.
Lần đầu trong đời, Tâm Ninh thích và muốn cây kẹp tóc của cô, An Ninh đã từ chối…
Vì đó là của mẹ cho cô…
Sáng hôm sau nó nằm trên sàn nhà lạnh lẽo…
Hỏng mất rồi…
Tâm Ninh nhìn cô, mỉm cười…
An Ninh lần đầu tiên vung mạnh tay…
-Bốp!
Sau đó là…
-Bốp! Bốp!
Cô có lỗi…Cô khiến Tâm
Ninh ngã quỵ…Nhưng An Ninh không hối hận…Cái gì cũng có thể cho, có thể
lấy duy có tình thương của mẹ, sự quan tâm của mẹ là không ai được đụng
đến nó…không ai được…Kể cả đó là ba…
Triển Văn là mối tình đầu.
Anh hơn cô 4 tuổi, là con trai một người bạn trong gia đình…An Ninh cũng chỉ là một thiếu nữ mới
lớn. Đối với mẫu người hoàn hảo như anh, cô không thể không ao ước…Cho
đến lúc Triển Văn tình nguyện kềm cặp An Ninh thi tốt nghiệp…Loài hoa
quỳnh trong vườn thêm rực rỡ, cũng nhờ thêm bàn tay chăm sóc của anh.
Nhưng Tâm Ninh cũng thích anh.
An Ninh không muốn tranh
giành gì cả…Cô muốn bỏ cuộc, đã từng tỏ ra lạnh lùng…Nhưng anh như ngọn
lửa.Anh thiêu đốt con tim khờ khạo của cô…
Anh muốn cưới An Ninh làm vợ…
Tâm Ninh đã lao ra đường .Đôi chân tật nguyền…
Ba đã khóc…
Triển Văn hối hận…
Là do An Ninh sao?
Tình yêu có lỗi sao?
An Ninh bỏ cuộc…Song Triển Văn lại chỉ yêu cô.
-Đợi anh một thời gian được không em? Nhất định Tâm Ninh sẽ hiểu…Tình cảm không thể miễn cưỡng mà.
Nhưng Tâm Ninh chưa hiểu mà anh đã mất lòng tin với cô rồi.
Tại sao anh không tin
ngày hôm đó là do Vũ Thần sắp đặt…Anh ta muốn cưỡng bức An Ninh…Đến khi
bị phát hiện lại đổ tất cả cho cô, cho là An Ninh quyến rũ anh ta?
Ba không tin
Ông nội không tin…
Nhưng bác Hướng và Tiểu
Tình tin cô mà…Họ hiểu An Ninh…Họ thương An Ninh…Họ mở rộng vòng tay che chở cô. Là họ mà không phải những người có cùng dòng máu. Ngay cả Triển Văn. Anh…
Anh là người cô thương yêu nhất lại có thể nghi ngờ và nói với An Ninh:
-Thật không? Chứng minh đi!
Anh muốn xem An Ninh có phải là xử nữ, có phải không hề quan hệ với người kia.
Cô không phải không thể cho anh.
Nếu là trước đây, An Ninh sẽ không ngần ngại…
Như