
tranh giành.
Tâm tình
không tốt, lại không thể du ngoạn, đối với nữ nhân mà nói, cách tiêu
khiển tốt nhất chính là mua sắm, cho dù bên ngoài phủ quận chúa gần đây
có không ít cái đầu lấp ló, hơn nữa thị vệ đổi đến mặt mũi xa lạ, làm
cho nàng cực kỳ không có cảm giác an toàn, nhưng miễn là nàng không bị
giam lỏng, có thể đi đến bất cứ nơi nào trong thành Kiến Khang.
“Quận chúa, bên ngoài đám người kia vẫn đi theo.” trong xe ngựa, Thanh Mai châm cho Từ Man chén trà, lo lắng nói.
Từ Man lại chẳng thèm quan tâm, thưởng thức trà, thư thái nhắm mắt nói:
“Chỉ cần người của chúng ta biết bọn họ đang đi theo là được, không cần
phí tâm tư cho rơi, ngược lại càng khiến chúng ngờ vực.”
Tình hình hiện nay thật sự rất bất lợi cho họ, Hoàng đế cữu cữu bất cứ lúc
nào cũng có thể nguy hiểm đến sinh mệnh, Hoàng hậu cữu mẫu cũng bị giam
lỏng trong Phượng Tê Cung. Điều này theo như Từ Man thấy thì quả thực là không có khả năng, dù sao trong cung Hoàng hậu có thế nào thì cũng có
người của mình, làm sao có thể rơi vào sự tình bị người ngáng chân, mưu
hại, thậm chí phải đưa con trai ruột chạy trối chết như vậy được. Huống
chi người nhà họ Hoàng không khỏi cũng động thủ quá nhanh, gần đây
Thượng thư ở Hộ bộ cũng bị Hữu tướng bắt tay vào thu thập, thay vào đó
đề xuất cha chồng của Thục Viện – Hộ bộ lang trung vừa được tấn chức
không bao lâu, ngồi lên vị trí Thượng thư bỏ không. Đương nhiên, chức
quan Đô úy Điển nông kia của Gia Cát tiểu thúc thoạt nhìn không mấy nổi
bật lại có ảnh hưởng rất lớn, cũng không tránh được, cho dù e ngại Tả
tướng và phủ công chúa, cùng lắm chỉ ‘giữ chức loại quyền’, kết quả là
việc trù bị quân trang lại một lần nữa trở về trong tay Đại tư nông,
chẳng qua nay Đại tư nông không còn là Từ gia đại bá, mà là một người
mới được đề bạt của Phái Bảo Thủ.
Đối với mọi hành
động lớn nhỏ của Đại hoàng tử, cũng không phải không có ai phản đối, hắn đi con đường hoàn toàn không phải là cải cách của Hoàng đế, ngược lại
càng nhìn như là hướng về chế độ cũ, nếu thực sự để cho Đại hoàng tử
thực hiện được, như vậy tất cả những điều Hoàng đế làm đều sẽ đi tong
hầu như không còn. Mà hàn môn lại một lần nữa quay về với đồng ruộng và
giới buôn bán, thế lực của thế gia sẽ càng vững chắc hơn tiền triều,
điều này không thể không khiến cho những con em hàn môn muốn ra làm
quan, sinh lòng sợ hãi. Thậm chí sắp tới Từ Man còn nghe nói có quần
thần can gián mà đụng đầu chết trên đại điện, chỉ tiếc được phúc đáp
cũng bất quá là an táng cẩn thận hơn mà thôi.
Xe ngựa đến gần con phố mới mà Từ Man muốn đến, đây là con phố buôn bán mới nổi lên vài năm gần đây, sau khi những cửa hàng cũ được xây lại, nơi này
nhanh chóng xuất hiện la liệt đủ loại cửa hàng, người buôn bán cũng
không còn quen thuộc với tên cửa hiệu nữa, ngược lại càng dung nhập vào
đặc sắc và thương phẩm của mỗi nơi hơn, cũng hấp dẫn không ít con mắt
của phu nhân thậm chí các nam nhân. Tiệm mà hôm nay Từ Man muốn đến,
chính là một cửa hàng giữ độc quyền về son phấn phái nữ, tiệm của nhà
này chẳng những có trang sức son phấn của phái nữ, còn có một ít kem
dưỡng da, tuy hiệu quả không bằng phương pháp trong cung, nhưng hơn ở
giá cả vừa phải, nữ tử gia đình trung đẳng đều có thể dùng đến, hơn nữa
hương liệu đặc hữu của tiệm này là mùi hương độc nhất vô nhị, rất hấp
dẫn mấy cô nàng thích trưng diện.
Từ Man yêu hương,
điều này trong cung không ít người đều biết, cho nên trạm mua sắm đầu
tiên của nàng ở tại cửa hàng này, cũng không có gì đáng ngờ, hơn nữa
tiệm này phần lớn là nữ tử, toán người theo đuôi sau Từ Man cũng không
dễ dàng theo vào, cho nên chờ sau khi Từ Man vào tiệm, bọn họ ngược lại
càng để ý đến xe ngựa và người đi theo Từ Man hơn. Bởi vì nếu như Gia
Cát Sơ Thanh xuất hiện, tất nhiên sẽ xen lẫn vào trong đó để thoát thân, hoặc là trở lại phủ quận chúa.
Hiển nhiên, Từ Man là khách quen của tiệm, vừa bước vào đã được tiểu nhị quen mặt tiếp đãi,
còn thử chút hương lá sen gần đây mới ra, động tác chậm rãi, không hề
vội vàng, nhưng cũng không nhanh chóng mua đồ rồi đi. Nhưng mà, người đã ra cửa, sẽ luôn gặp một vài chuyện xấu hổ, ngay tại lúc Từ Man xoay
người xem ít son phấn ở kệ bên cạnh, đuôi mắt Thanh Mai lập tức bắt gặp
một đốm đỏ tươi trên váy Từ Man, nàng vội kêu Hương Xuân dùng thân thể
ngăn trở, lại đỏ mặt ấp úng hỏi xin nhờ quản sự nương tử một chỗ trong
tiệm. Quản sự nương tử kia cũng là nữ tử, lập tức một lời liền đồng ý.
Bởi vì cửa hàng có hạn nên nơi thay quần áo không ở tầng một mà là ở tầng
hai, Từ Man cùng Thanh Mai lên lầu trước, Hương Xuân thì trở lại xe ngựa lấy y phục chuẩn bị sẵn, trong mắt những người trong tiệm, cũng bất quá chỉ là một sự cố nho nhỏ ngoài ý muốn.
Từ Man đi vào một căn phòng trên tầng hai, đợi Thanh Mai gật đầu xác định không có
người theo dõi, lúc này nàng mới thả lỏng, vẻ mặt lo lắng, chỉ dặn Thanh Mai canh giữ bên ngoài, rồi lập tức đẩy cửa mà vào.
Người vừa bước chân vào bậc cửa, cửa cũng vừa đóng lại, Từ Man liền cảm thấy
bị người một phen kéo qua, lại không đợi ki