XtGem Forum catalog
Cung - Mê Tâm Ký

Cung - Mê Tâm Ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325861

Bình chọn: 9.00/10/586 lượt.

ứ!

Nhưng hắn bây giờ không muốn như vậy. Hắn không làm là do hắn không muốn dùng tình cảm của mình làm vật đổi chác. Chấp nhận lòng trung thành của nàng, đồng thời cũng hứa hẹn với nàng. Nàng phải vì lời hứa này mà phấn đấu, có cái gì mà buông tay?

Trong lòng nàng nghĩ đến một cảnh tượng. Nàng vào cung học múa, khổ sở học

hơn một năm, nhưng về sau cũng bỏ phí. Mấy tháng qua nàng lại bắt đầu

kéo gân cốt lần nữa, tuy rằng rất đau nhưng nàng có thể nhịn. Nàng không thiếu nhất chính là sự nhẫn nại và kiên trì.

Cho tới bây giờ nàng đều không sợ tranh đấu! Trước kia nàng không muốn

tranh là vì nàng không dám, mà cũng không cho là nó hữu dụng. Nhưng bây

giờ thấy Vân Hi bận rộn trên triều như vậy, hắn có thể buông lỏng hết

thảy thể xác và tinh thần cũng không giống như những chuyện mà nàng từng trải qua. Bọn họ vĩnh viễn giúp đỡ và mang ơn lẫn nhau. Ở trong cung

này sống nương tựa vào nhau!

Vân Hi vẫn đang nhìn nàng. Hắn muốn khóc, càng muốn ôm nàng! Mấy tháng

trước, lúc nàng trở về nói phải cất một vò rượu, nàng đã cho hắn một sự

ngạc nhiên lớn. Cuối cùng nàng cũng khiến hắn kinh hỉ, cho dù lúc này

nàng phải ngụy trang để thoát khỏi hình ảnh hư hỏng ăn sâu bén rễ trong

lòng thái hậu. Không chỉ vì chính nàng mà cũng vì chính hắn! Nàng luôn

luôn đặt hắn ở trên nàng! Với thái độ xử sự cẩn trọng kín đáo của nàng,

nhất định nàng có thể nghĩ đến tất cả mà làm. Hắn có thể cảm nhận được

tâm tình nàng thế nào. Hắn muốn đền ơn chỗ nào, nàng sẽ càng vì hắn gấp

bội!

Kết thúc khúc nhạc, Phi Tâm mặt đỏ như máu. Thật ra thì dù cho chỉ biễu

diễn trước mặt Vân Hi, trống ngực nàng vẫn đập như điên, tứ chi nàng

cũng bắt đầu ngứa ran. Nhưng nàng chính là như vậy, thực chất nàng cũng

giống như Vân Hi, hai người đều cực kỳ hiếu chiến! Hắn luôn khiêu chiến

cực hạn của nàng, bây giờ nàng bố trí cái cửa ải khó khăn này, cũng

chính là cực hạn của nàng!

Lúc này mấy tên nô tài tấu nhạc ngoài điện mới dám đi vào, quỳ gối sau lưng Phi Tâm. Đằng sau đúng là Thường Phúc và Tú Linh, Thường Phúc vẫn cầm

một chiếc áo khoác dài dự định phủ thêm cho Phi Tâm! Phi Tâm cảm thấy

dưới chân như là đang giẫm lên bông vải vậy, gương mặt nóng ran đau

nhức, không biết là do rượu uống vào ban nãy xộc lên đầu hay là nàng

xoay nhiều vòng quá mà có phần choáng váng. Đang lúc bừng tỉnh lại, thấy hắn đưa tay về phía nàng, nàng vừa định đi qua đón lấy, đột nhiên cảm

thấy trước mắt trời nghiêng đất ngả!

Vân Hi ôm lấy nàng, bất chợt Phi Tâm cảm thấy trên đỉnh đầu và trong ngực

có cơn nóng từ cổ họng trào ra, pha lẫn mùi rượu khiến nàng buồn nôn.

Vân Hi phát giác được sự khác thường của nàng, vội vàng vỗ lưng nàng:

“Chỗ nào không thoải mái? Đau đầu sao?”

Phi Tâm thấy ấm áp trong lòng, nhìn long bào ánh kim hắn mặc hôm nay thật

chói mắt khiến người ta mê say. Nàng giương mắt, nhìn thấy con ngươi của hắn cũng đổi thành màu tím sậm động lòng người. Nàng cười một tiếng, đè mạnh cơn buồn nôn xuống. Vừa định mở miệng thì bất thình lình có sức

mạnh từ đâu xông tới, nàng vùng vằng muốn đẩy hắn, hắn vừa thấy thì lập

tức kéo nàng ngồi xuống đối diện: “Gọi Phùng Ý Xương qua đây!”

××××××××××××

Thái hậu nghe thái giám tấu trình xong thì hất mày hoa mắt cười rộ lên: “Chả trách gần đây tham ăn như vậy, vừa rồi uống có mấy chén thì đã say. Ai

gia còn nghĩ Phi Tâm bây giờ tính tình khác trước, nhưng tóm lại cũng

không có gì to tát, hóa ra là có thật!” Bà vừa nói vừa cười cong mắt,

vịn vào Mạc Thành Dũng rời khỏi Liễm Diễm Điện, ngồi liễn tới Cúc Tuệ

Cung. Quý Phi bây giờ mọi thứ đều hợp ý bà, chỉ có cái bụng là chả có

động tĩnh gì, khiến bà có phần chán nản.

Năm ngoái Phi Tâm cũng mệt nhọc, kết quả đứa bé khó khăn lắm mới có được

lại không giữ nổi. Việc này Tinh Hoa nhớ tới vẫn còn cảm thán mấy lần.

Nhưng bây giờ ngay cả sự chán chường này cũng mất, lễ Trung thu vừa rồi

thật sự là hả lòng hả dạ!

Phi Tâm và Vân Hi nhìn nhau, cả hai ai cũng không lên tiếng. Có! Thật sự

có! Vân Hi thật sự là vừa kích động vừa sợ! Vừa rồi Phi Tâm uống mấy

chén, lại còn tung chân nhảy một điệu. Hắn muốn ôm nàng cũng phải thận

trọng, giống như nàng là món đồ sứ dễ vỡ vậy! Lại mắng Phùng Ý Xương một trận, ngày nào cũng bắt mạch, có hỉ cũng không biết? Phùng Ý Xương có

khổ khó nói, hỉ mạch này lộ lúc nào hắn cũng không biết. Kinh nguyệt trì hoãn không hẳn là có, cần phải có hỉ mạch lộ ra thì mới chính xác được. Nhỡ đâu nói bậy, hoàng thượng không vui thì chả phải là muốn lấy đầu

hắn? Nhưng dù sao Vân Hi vẫn mừng rỡ như điên, không làm càn là được

rồi, cho nên mắng chửi đôi câu cũng không sao, Phùng Ý Xương nghe vậy

rồi thôi. Vân Hi vuốt nhẹ tay nàng, vừa rồi nàng nhảy múa hắn đã muốn

khóc, bây giờ nghe xong chuyện này mắt hắn lại càng khó chịu.

Sau đó Tinh Hoa dẫn người lại đây xem, vừa thấy hai người thì không khỏi tự trách: “Chao ôi, cũng là ai gia không cẩn thận. Thấy con bé ăn uống là

lạ như vậy, nguyệt sự cũng không có! Thật là…” Vừa nói, bà vừa ngồi bên

mép giường nhìn Phi Tâm cười.

Thấy Phi Tâm mím môi, lệ ở vành mắt nén không được, tháng trướ