XtGem Forum catalog
Cực Phẩm Khí Phụ

Cực Phẩm Khí Phụ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327224

Bình chọn: 9.00/10/722 lượt.

t thêm một câu:

“Hàn, ta thực yêu chàng, thực yêu chàng”

Bờ môi của hắn ở trên người ta tùy ý hôn: “ ngươi là của ta chỉ có thể là của ta” khí tức cùng rên rỉ tràn ngập

khắp nơi, không khí chung quanh cũng trở lên vài phần ái muội.

….

Ta mệt mỏi, ngủ quên mất, đến khi mở mắt,

mệt mỏi trên người vẫn chưa hề tan biến. Càng huống chi thương thế cảu

ta chưa lành, hiện tại thực muốn cắn hắn một cái. Nhưng là, đầu óc ta

hoàn toàn thanh tỉnh, vừa rồi xảy ra cái gì ta đều biết. Nghĩ muốn xoay

người, thân mình căn bản không có khí lực để động đậy. Kì thực chủ yếu

chính là vận động quá nhiều, còn có nguyên nhân là ta bị người ta ôm vào lòng, hơn nữa ôm rất chặt, ta không có đủ khí lực để thoát ra. nhưng…

chúng ta ngủ ở đâu? Hoang dã a, hơn nữa… hơn nữa là… trần truồng. Tuy

nhiên, trên người vẫn đắp một chút quần áo tứ tung lộn xộn… quả thực bộ

dáng cực kì khó xem, nếu người khác nhìn thấy hẳn sẽ đem ta cắt tóc bôi

vôi cạo đầu bỏ trôi sông giống thị Kính a? đây… hơn nữa là lần đầu tiên, tuy không phải khách sạn năm sao cao cấp, nhưng đến cả giường cũng

không có, chỉ có thể nằm đây nhìn khách sạn ngàn sao?

Trong tình huống không động đậy, ta trợn to mắt trừng mắt hắn. Ta còn tưởng rằng hắn chính nhân quân tử, không nghĩ hắn thừa dịp lâm nguy, cháy nhà hôi của, tuy việc này sớm muộn cũng

tới, nhưng nghĩ thế nào cũng có điểm cường bạo, hức, ta nhớ lần này, để

sau này ta khỏe lại, đem hắn cường bạo đến chết (Hoa: ối… em sợ chị Vân

quá… vừa khóc vừa chạy mất)

“ta có nhọ trên mặt sao? Nhìn cái gì?” đột

nhiên hắn mở to mắt, ta hoảng sợ, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú, ta thực

muốn hôn một ngụm. Đẹp trai như vậy làm gì, quả thực là câu dẫn nhân

phạm tội.

Ta trừng mắt liếc hắn một cái, cúi đầu không nói.

“Vân nhi, nàng sinh khí?”

Ta miệng ngậm chặt không nói, quyết không nói.

“Vân nhi?” hắn ôn nhu kêu tên của ta, thuận tiện đem tay tiếp tục chiếm tiện nghi… lại ăn đậu hũ của ta, bình

thường không nghĩ hắn thực háo sắc.

“đừng nói chuyện với ta, cháy nhà hôi của, thừa dịp ta bị thương, ngươi dám làm vậy với ta” ta thực tức giận nói.

“vân nhi, không cần sinh khí, đối mặt với

nàng, ta không thể kiềm chế chính mình. Không có quan hệ, nàng sớm muộn

cũng là người của nhà họ Mục” quả thực không thể tự kiềm chế, nếu không

sẽ không thành như vậy. Kì thật cũng không thể trách hắn, nữ nhân yêu

thích lại nằm trong lòng ngực, bất luận nam nhân nào cũng sẽ có ý tưởng

này. Chủ yếu là, hai người đều không mặc quần áo, lại ở suối nước nóng

là một địa phương tối dụ hoặc kích thích.

“ai nói ta phải gả cho ngươi?” đều chưa có cầu hôn.

“tâm cùng thân đều là của ta, trừ bỏ ta, nàng còn có thể cùng ai?”

“ta sẽ không cưới ngươi”

“ nàng dám nghĩ đến nam nhân khác, ta diệt môn nhà hắn” ách, bá đạo?

“có phải đem ta giết chung?”

Hắn cúi đầu, đem môi ta hôn thật sâu, cười

nói: “ ta thương nàng còn không kịp, như thế nào giết nàng?” mắt ta muốn nổ đom đóm, lời này nhất định không phải người khác dạy hắn, hắn như

thế nào có thể tự nói ra lời ngon tiếng ngọt?

“hừ, không nghĩ nói chuyện với ngươi” cũng không biết là thẹn thùng hay sinh khí, chính là đem đầu giấu vào ngực hắn.

Hắn đột nhiên ái muội cười: “ Vân nhi, ngày đó ở sơn động, chúng ta quả thực cái gì cũng chưa có phát sinh” đối với nụ cười của hắn, ta có điểm thực không quen, vừa đẹp trai lại cười kiểu hàn quốc… ách… ta bị hắn mê chết mất… ta mạnh mẽ nuốt nước bọt.

Ta trợn mắt: “ vốn sẽ không có, ngươi hiện tại mới biết?”

“nếu không phải tối qua … ta nghĩ sẽ tiếc nuối”

“tiếc nuối cái gì?”

Hàn tay chợt mạnh mẽ ôm ta cười nói: “ tiếc nuối mĩ nhân mà phí hoài, nhuyễn ngọc ôn hương mà ta lại để phí”

“hiện tại thì sao?” nếu ta chưa có bị ngu ngốc, thì hiện tại là bị ai đó ôm. Hắn cười tủm.

“hiện tại… nàng chính là ở trong lòng ta”

khụ… đối với biểu tình của hắn ta thập phần không thể tiêu hóa.đều đã

quen hắn lạnh như băng, đột nhiên hắn biến đổi như vậy, ta thực muốn đem mắt móc ra, đem tai cắt ra.

Ta than thở nói: “ hôm qua… chàng là thanh tỉnh?”

“ân”

“nếu thanh tỉnh, nếu biết ta là tấm thân xử nữ, chàng như vậy… vì sao mạnh mẽ như vậy… có ý tứ gì?” lời nói này sao lại có vài phần ái muội đâu, nhưng là, ta thực bi thảm, toàn thân đau

nhức không thể động đậy. Đối với miêu tả đau đớn trong tiểu thuyết ta

vẫn thực hoài nghi, hôm qua thực sự đã trải nghiệm.

Đối với lời nói của ta, Hàn tuyệt không có

điểm áy náy, mà ôn nhu cười nói: “ nàng không hi vọng ta như vậy sao?”

ách, đúng , ta không có…hi vọng ngươi như vậy đâu?

Ta quệt miệng: “ đi tìm chết, ta hiện tại

giống như tàn phế, nghĩ muốn tẩy sạch sẽ vết máu trên người, căn bản

không thể động đậy” lời nói thực mất mặt.

“ta giúp nàng” nói xong không để ý phản ứng của ta, đem ta ôm lấy, kì thực ta không thể phản kháng, cơ bản không có thể lực.

Ta bị đặt vào suối nước, Hàn lại chăm chú

nhìn ta, một chút ý tứ rời đi cũng không có, chẳng nhẽ ta thực hảo xem

sao? Đúng rồi, đợi lát nữa hắn còn phải ôm ta trở về.

Ta một bên tẩy đi vết máu nơi hạ thể, một

bên trừng mắt hắn. Hung tợn nói một câu: “ c