
lời hỏi thăm.
“ta kolàm vậy nàng có cao hứng không?” đích xác, hắn nếu nói miệng, nhất định ta sẽ ăn dấm chua.
Ta cười hắc hắc: “ hàn, ta phát hiện ngươi thực tốt lắm”
Một đường trở lại phi hà viên, Mục Ngữ Tâm cư nhiên vẫn lằng nhằng bám
theo. Da mặt của nàng cũng đủ dày, đáng tiếc so với ta thì còn kém xa.
“sư jy” ngt không phục truy lên, không biết sống chết ôm một tay Hàn. Hàn nói:
“ngươi làm gì? Buông ra”
“ không, vì cái gì nàng ta ôm được, ta lại không được?” nàng làm nũng ôm cánh tay hắn lay động.
Hàn lạnh như băng nói: “ nàng là thê tử, ngươi không phải” đối với tiểu sư
muội cũng bộ dáng này, xem ra hắn quả thực là bản tính như thế.
“huynh đáp ứng chiếu cố ta, tốt nhất chiếu cố chính là cưới ta về” nàng không
cam tâm nói: “ta không để ý làm vợ nhỏ” thật sự là tiện, đại khối băng
có thể chấp nhận hay không? Ta căm tức nhìn nàng:
“nhưng ta để ý”
“ta không để ý, đại tỉ” không biết xấu hổ, cư nhiên dám công khai muốn cùng chung một chồng?
“ta để ý” ta nóng giận nói, không chút khách khí đẩy nàng ra.
Mục Ngữ Tâm bị ta đẩy, ngồi xuống đất, cực kì sinh khí trừng mắt ta, lại
nghe Thủy Vũ Mị nói: “ Mộc Ngư muội, làm vợ nhỏ ngươi cũng không xứng,
cho dù làm nha hoàn cũng đừng mong”
Ta cũng nói:” Mục Ngữ Tâm, ta khuyên ngươi tốt nhất hảo hảo làm tiểu muội tử, ta cam đoan đối với tiểu muội rất tốt”
“ngươi đi chết”Mục Ngữ Tâm ngẩng đầu, ánh mắt hàm chứa sát khí, chợt tay phóng ra vô số châm, đối với ám kí, ta từng thấy trong tv, hiện tại căn bản
không biết đối phó thế nào, ngây ngốc đứng tại chỗ. Hàn cực nhanh ôm ta
vào ngực, dùng kiếm cản ám khí, tuy hắn thực nhanh nhưng vẫn không thể
cản hết, bỏi vì hắn ôn ta cho nên động tác bị cản trở rất nhiều, cuối
cùng có hai tiểu châm đã cắm vào tay ta. Nếu toàn bộ cắm trên người ta,
phỏng chừng biến thành nhím.
“tỉ tỉ…” Thủy Vũ Mị kinh hô.
Kiếm của hàn chớp mắt đã kề bên cổ Mục Ngữ Tâm, cực kì giận dữ nói: “ giải dược…”
Mục Ngữ Tâm cười lạnh: “ không có”
Ánh mắt hắn âm trầm lạnh lẽo, hàn khí ngày càng thịnh: “ giao ra”
“ không có”
Kiếm của hắn lập tức tiến lại càng gần:” ngươi còn ngoan cố ta liền giết ngươi!”
Mặt nàng trắng bệch, hẳn là thực thống khổ.
“tốt, cùng nangnf chết, đáng giá”
“giải dược, ta có thể không truy cứu chuyện hôm nay” ta nhìn Hàn, chính là
cảnh xưa tái hiện, khi đó Hàn đối ta đòi giải dược,bây giờ là hướng Mục
Ngữ Tâm uy hiếp.
Ta chỉ càm thấy toàn thân nóng ran, tri giác lập tức không còn… từa hồ mất đi ý thức.
Hắn tiếp cận điên cuồng, đối Mục Ngữ Tâm rống to: “ ta nói lần nữa, giải dược?”
Thủy Vũ Mị núc này đã chạy đến bắt mạch cho ta, đưa vào miệng ta một viên thuốc, rồi rất nhanh nói:
“tỉ phu, trước ngăn chặn độc tính công tâm, mang nàng vào phòng”
“Vân nhi” hàn ôn nhu mang theo lo lắng ôm ta vào phòng, nhưng ta ta đã rất
mệt mỏi, không thể trì trụ thêm, cuối cùng trực tiếp mất đi tri giác. Cánh tay thực đau, ta có phải bị thương? Có thể?
Không biết cái gì đang đè lên tay ta, dù sao đau đớn chậm rãi biến mất.
Lạnh, giống như rơi vào hầm băng, máu muốn đông lại, da thịt muốn đứt ra. vì cái gì lạnh như vậy?
Mơ mơ màng màng, ta nghe được Thủy Vũ Mị lo lắng nói: “ ta thực không hiểu tại sao, ta nghĩ chỉ cần ăn băng thiềm, là có thể giải được độc tính,
nhưng là vì sao ăn vào rồi, tỉ tỉ lại phát ra hàn khí lớn như vậy?”
“không trách ngươi”
Ta chậm rãi mở mắt, mê hồ hỏi: “ các ngươi đang nói cái gì?”
Hàn khóe miệng chậm rãi lộ ra ý cười ôn nhu: “ Vân nhi, Nàng đã tỉnh, còn khó chịu không?”
Ta toàn thân lạnh run: “ thực lạnh”
Thủy Vũ Mị vội nói: “ tỉ tỉ, ta cho ngươi ăn con băng thiềm, chẳng những
giải độc, còn có thể bách độc bất xâm, nhưng không hiểu sao cơ thể của
ngươi lại tích tụ hàn khí, nếu biết, ta không dám cho tỉ tỉ ăn loạn”
Ta không rừng run rẩy, tiếng nói cũng khó khăn: “ ngươi nói cái gì? Mục
Ngữ Tâm đâu, nàng có giải dược, cho ta ăn băng thiềm làm gì?”
Thủy Vũ Mị hổ thẹn nói: “ Mục Ngữ Tâm thừa dịp tỉ phu phong bế huyệt đạo cho tỉ tỉ thì chạy, băng thiềm là trấn môn chi bảo của Đường môn, độc là
giải được rồi, nhưng… băng thiềm tích tụ hàn khí, ta không có biết”
“như thế nào… ta lạnh… muốn chết” vô cùng rét lạnh, giống như ở giữa bắc cực mà không mặc quần áo đi hóng cuồng phong?
“Vũ mị, hay dùng nội công bức hàn khí ra?” Hàn nhẹ giọng hỏi.
“không biết,tốt nhất đừng loạn, ta đem Cố mộng tình tra hỏi” nàng nỏi xong trực tiếp chạy ra ngoài.
“tìm nàng ta có việc gì?” tìm Cố Mộng Tình làm gì, không bằng tìm Y DỤc Thành?
“băng thiềm là Thủy Vũ Mị ăn trộm của Cố mộng tình” Hàn ôn nhu đáp, thì ra là Thủy Vũ Mị ăn trộm. Ta vội muốn ngồi dậy, nhưng toàn thân đau đến không thể nhúc nhíc:
“hàn, ta lạnh, gọi họ Y đến, chính là Y dục Thành…”
“đừng sợ, Vũ mị sẽ có biện pháp”
“đúng rồi,t a trúng độc, Phượng Thanh Hà có biết không?” mấy cấp dưới kia, biết được nhất định lo lắng muốn chết.
“trừ bỏ ta cùng Vũ Mị, ai cũng không biết, còn luận võ, không thể để ngoại nhân biết ngươi bị thương”
Ánh trăng thản nhiên chiếu vào qua cửa sổ, mông lung mà xinh đẹp, ta run lạnh nói: “ trời đã tối rồi