XtGem Forum catalog
Copy Mối Tình Đầu

Copy Mối Tình Đầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324713

Bình chọn: 9.5.00/10/471 lượt.


ngừng tuôn rơi: "Anh đừng nói nữa, tôi xin lỗi…". Sao có thể không

tin những gì mắt thấy tai nghe chứ? Cô lục lọi ngăn tủ đựng quần áo một lúc rồi

lấy ra tờ chi phiếu, đưa cho anh: "Tôi trả lại anh tờ chi phiếu năm mươi

ngàn này. Bây giờ, anh đã là nhân viên của B&G, anh muốn đi đâu mà chẳng

được. Anh ở đây hơn hai tháng, mọi chi phí ăn ở, điện nước, anh đều trả hết

rồi, giờ thì mời anh đi cho! Xin anh giữ lại cho tôi chút tự tôn còn sót lại,

tôi không muốn cuối cùng chính tôi cũng phải khinh thường tôi."

Hàng ngày, giây phút cô hạnh phúc nhất là lúc tan làm,

được trở về bên anh. Cô chỉ hận không thể bay ngay đến để ôm chầm lấy anh. Thế

nhưng thời gian trôi nhanh như dòng nước, những khoảnh khắc vui vẻ đó chẳng là

mãi mãi. Mới qua có vài ngày mà mọi chuyện đều đã thay đổi, một giây trước còn

ở bên anh, người lâng lâng hạnh phúc như đang ở trên tận mây xanh, nhưng vừa

chớp mắt một cái, nỗi đau khổ vô biên đã ngự trị cả tâm hồn. Người cô giống như

bị ném từ trên cao xuống rồi vỡ thành trăm ngàn mảnh vụn.

Tiểu Thất biết có nói nữa cũng vô dụng, dù van nài

hàng ngàn hàng vạn lời thì vẫn chẳng thể thay đổi được quyết định của Hàn Tú.

Trước giờ, cô luôn thiếu cảm giác an toàn, khó khăn lắm mới dám yêu lại từ đầu,

và rồi chỉ vì sự hiểu lầm khó lòng giải thích này, cô đã quay lại với vỏ ốc năm

xưa. Anh bèn bỏ tay ra khỏi vai cô, nhẹ nhàng nói: "Hàn Tú, sau này ra

khỏi cửa, em phải chú ý xung quanh nhé! Không nên nói chuyện với những người

không quen biết! Nhận được những thứ có lai lịch bất minh thì cũng đừng tò mò

mở ra xem!"

Mâu thuẫn trong lòng anh vẫn chưa được giải tỏa. Đáng

lẽ anh nên ra đi từ lâu, nhưng anh vẫn ích kỷ nghĩ rằng, dẫu chỉ được ở bên

cạnh cô thêm một giây phút nữa thôi, anh cũng cam lòng. Anh không biết

"món quà thứ ba" sẽ là gì và được gửi tới lúc nào. Nếu đó là cái chết

thì hãy để cho anh chịu đựng chứ đừng là Hàn Tú. Bây giờ, điều duy nhất mà anh

hi vọng chính là cô được bình an vô sự.

"Xin lỗi, tôi muốn được yên tĩnh một mình!".

Cô gật đầu rồi chỉ tay về phía cửa ra vào, ngầm bảo anh hãy ra ngoài.

Anh quay người bước đi, nhưng khi tới cửa, anh không

kiềm chế được mà dừng lại, hít một hơi thật sâu rồi nói: "Hàn Tú, xin em

hãy nhớ, tên anh là 074! Em hiểu là "cô chết đi" hay là 074 cũng

được, chỉ cần em biết rằng anh chưa bao giờ lừa dối em."

Cô đứng quay lưng với anh, tay ôm chặt miệng, cố gắng

kìm nén sự đau khổ trong giây phút biệt li, nhưng rồi chẳng thể đứng vững nữa,

cô đành ngồi phịch xuống sàn nhà, những giọt lệ lăn dài trên má, sau cùng nấc

lên thành tiếng.

Tiểu Thất đóng cửa lại, đứng trước cửa phòng, lặng

nghe tiếng khóc của cô, đôi mày nhíu lại, đong đầy trong mắt là nỗi chua xót

không thốt nên lời. Anh không biết mình đã đứng chôn chân như thế trong bao lâu

nữa, mãi cho tới khi không còn nghe thấy tiếng khóc của cô, anh mới khẽ thở dài

một tiếng rồi bước đi.

Sam Sam đẩy cửa bước vào, thấy Hàn Tú nằm trên sàn,

thổn thức từng hồi liền bước lại gần, an ủi bạn: "Đừng khóc nữa! Chẳng qua

chỉ là một người đàn ông thôi mà!"

"Sam Sam, cậu biết không, đối với anh ta, mình

mãi mãi chỉ là một thứ dự phòng thôi, có cũng được, không có cũng chẳng sao, dù

gì cũng còn bao nhiêu cô gái không hề tệ ở bên anh ta mà". Hàn Tú khóc lóc

thảm thiết.

"Cậu đừng như thế mà!" Sam Sam chẳng biết

nên khuyên giải thế nào, bởi vì với kẻ thất tình, người ngoài cuộc có nói gì

cũng vô ích. Trước kia, mỗi lần bị như vậy, cô lại kéo Hàn Tú đi uống rượu giải

sầu. Cô đã yêu rồi chia tay, chia tay rồi yêu không biết bao nhiêu lần, dù đau

khổ đến thế nào thì cuối cùng vẫn vượt qua được, thấy đó là chuyện bình thường.

Thế nhưng bây giờ, nhìn thấy cô bạn thân lâm vào tình cảnh này, Sam Sam thực sự

rất khó chịu, cảm thấy ông trời thật quá bất công với Hàn Tú.

Con nha đầu này trước nay chỉ biết đến mỗi Đường Trạch

Tề thôi. Sau chuyện bốn năm trước, cô đã kéo Hàn Tú đi xem mặt một lần, nhưng

lần nào cô ấy cũng ngây ngô, ngốc nghếch, khiến đối tượng mất hết hứng thú, đâm

ra chẳng có mối quan hệ nào kéo dài được quá cái đuôi thỏ và kết thúc một cách

cực kỳ vô vị. Ai ngờ bốn năm sau, Hàn Tú lại hội ngộ Đường Trạch Tề. Cô thực sự

không thể nào hiểu được rốt cuộc anh ta đã nghĩ gì mà một mặt thì nói yêu Hàn

Tú, quan tâm, chăm sóc từng li từng tí, mặt khác lại tiếp tục làm cô ấy tổn

thương. Anh đâu thuộc cung Song Tử, sao có thể hành xử như kẻ hai mặt vậy? Một

người phụ nữ dung mạo không đến nỗi tệ, biết quan tâm đến mọi người, làm việc

nhà cũng được, cộng thêm có tiền như Hàn Tú, sao Đường Trạch Tề nỡ làm thế với

cô ấy chứ? Anh muốn tìm một người phụ nữ như thế nào thì mới chịu thỏa mãn đây?

"Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa! Mình sẽ tìm một

người đàn ông thật tốt cho cậu". Sam Sam không ngừng vỗ vỗ vào lưng Hàn

Tú, nhẹ nhàng an ủi bạn.

Hàn Tú tựa vào người Sam Sam khóc nức nở.



Tiểu Thất đi rồi. Người con gái tên Tiểu Cửu cũng biến

mất theo anh. Thế giới của Hàn Tú bỗng chốc trở nên băng giá, không chút sinh

khí.

Không những cô đã quay lại quãng thời gia