
hấy cô vẻ mặt xấu hổ, nhịn không được cười ra tiếng,“Tôi luôn luôn là người thích hỏi nhiều như thế, không có ác ý gì.”
“Không sao.” Cô đương nhiên là muốn biểu hiện ra bộ dáng không thèm để ý.
“Bất quá A Bang trước kia cũng rất dễ dàng, thường hay đem đến một người bạn gái, luôn luôn không đến hai ba ngày là thay đổi bạn gái trên giường.” Hoàng Tú Cúc điểm điểm ngón tay, “Ở cùng với anh ấy cảm giác tuyệt lắm phải không?”
Đào Xán Xán chớp đôi mắt to, trầm mặc mà chống đỡ.
“Nhớ ngày đó tôi cũng là một trong những bạn gái của anh ấy, công phu trên giường của anh ấy tuyệt nhất so với những người đàn ông mà tôi quen.” Hoàng Tú Cúc giống như đã đi lạc vào quá khứ. “Anh ấy là mối tình đầu của tôi, cho nên vừa mới gặp lại anh ấy, tôi vẫn giống như trước kia, làm sống lại cảm giác mạnh mẽ với anh ấy.”
Đào Xán Xán không biết nên mở miệng như thế nào, chỉ có thể mím môi, nghe Hoàng Tú Cúc nói một ít chuyện cũ trước kia làm cô không thoải mái.
“À, cô không cần để ý!” Hoàng Tú Cúc phục hồi tinh thần lại, nhìn cô cười.“Đều là chuyện quá khứ rồi, hiện tại cô là bạn gái của anh ấy, tôi không nên cùng cô nói việc này.”
“Không sao, tôi không thèm để ý.” Cô vẫn là biểu hiện hào phóng nói.
Hoàng Tú Cúc thấy cô không hỏi cũng không tức giận, có chút tự thấy mất mặt, vì thế liên tục chải tóc, liên tục hút thuốc.
Sau một lúc lâu, từ trong căn nhà cũ kĩ đi ra ba người đàn ông, trong đó một người bước chân lảo đảo.
Hoàng Tú Cúc vừa thấy chồng cô ta đến, vứt bỏ điếu thuốc trên tay, giống như đứa bé làm sai, co rúm thân mình lại đứng ở bên cạnh chiếc xe.
“ A Tài.” Cô ta từ trong lòng sợ hãi chồng của mình. Trần Thanh Tài vừa thấy đến cô, lập tức chửi ầm lên,“×, Cô muốn đi tìm viện binh đến...... Nha......” Anh ta xoa xoa cái gáy bị đánh, đau đến nói không nên lời nói.
“Đau không?” Ngao Húc Bang lạnh lùng nhìn anh ta.
“Lão...... Lão đại......” Trần Thanh Tài cả người đầy mùi rượu, nhưng vừa thấy Ngao Húc Bang, giống như đứa trẻ ngoan ngoãn không dám lỗ mãng,“Đương nhiên đau......”
“Vậy cậu nhìn xem vợ cậu bị cậu đánh thành bộ dáng gì nữa!” Anh lại một quyền đấm vào bụng Trần Thanh Tài: “Cậu đánh cô ta thành như vậy, cậu cho là cô ấy sẽ đau không? Cậu coi cô ấy là cái gì? Cô ấy là vợ cậu, là mẹ của các con cậu.”
Ngao Húc Bang mỗi một lần ra quyền, đều là mang theo lực đạo vô cùng mạnh.
“Trần Thanh Tài, cậu không phải từng nói với tôi sao, nếu cậu cưới vợ, cậu sẽ đối xử tốt với cô ấy? Tự cậu nhìn xem, cậu đem vợ cậu đánh thành bộ dáng gì?”
Nước mắt Trần Thanh Tài đều tuôn ra ngoài.
Một người đồng nghiệp ngoảnh đầu sáng một bên, giả vờ không phát hiện. Giỡn chơi sao? ai dám ngăn cản Ngao Húc Bang chứ!Tuy rằng lấy bạo chế bạo không phải là phương pháp tốt, nhưng đánh người tàn nhẫn thế, cũng nên cho đối phương nếm thử một lần.
“Ô ô......” Trần Thanh Tài quỳ trên mặt đất, ôm đầu khóc rống.“Anh…. Anh nghĩ em thích đánh vợ em sao Còn không phải...... Còn không phải bởi vì gần đây em bị giảm biên chế, tìm không thấy công việc mà vợ em, cô ấy…. Cô ấy dám đi ngoại tình….”
Đoàn người há hốc mồm, liền ngay cả Hoàng Tú Cúc cũng xấu hổ đến cúi đầu.
Ngao Húc Bang nhìn người anh em từng vào sinh ra tử với mình trước kia, ánh mắt co lại, sau đó hung ác trừng mắt nhìn Hoàng Tú Cúc,“Các người không thể bàn bạc với nhau sao? Việc nhà của các người, tôi cũng không biết nói gì Trần Thanh Tài, nể mặt trước kia cậu từng là anh em của tôi, nên tôi không đánh cậu nữa. Mặc kệ ai đúng ai sai, người động thủ chính là không đúng, về sau nếu tiếp tục để cho vợ cậu chạy đến sở cảnh sát nói cậu đánh cô ta, cậu đánh cô ta mấy quyền, tôi sẽ đấm cậu lại mấy đấm, nghe được không?”
Trần Thanh Tài khóc rống thất thanh,“Đại...... Đại ca......”
“Nam tử hán đại trượng phu, khóc cái rắm a!” Anh đem Trần Thanh Tài kéo đến.“Uống rượu cũng không giải quyết được vấn đề, chẳng lẽ cậu muốn học theo lão ba không ra gì của tôi hay sao? Mọi người vất vả như vậy, đều là cũng muốn kiếm chén cơm, còn cậu suốt ngày chỉ biết vùi đầu vào uống rượu ra thể thống gì nữa?” Anh dùng sức tặng cho Trần Thanh Tài hai bàn tay.“Mấy ngày tới cậu tự tẩy rửa bản thân cho sạch sẽ môt chút, sau đó đến sở cảnh sát tìm tôi, không nên nhìn tôi chỉ là cái cảnh sát, tôi ở Đài Bắc cũng không phải tầm thường, quen biết vài ông chủ lớn, có thể giúp cậu tìm một công việc, nghe rõ không?”
“Đại...... Đại ca......” Trần Thanh Tài rơi lệ đầy mặt,“Em......”
“Tốt lắm, đừng nói vô nghĩa nữa, trước đem vợ của cậu về nhà đi, lần khác đến tìm tôi uống một chén.” Ngao Húc Bang đem anh ta kéo đến trước mặt Hoàng Tú Cúc.
Hoàng Tú Cúc đỡ lấy Trần Thanh Tài, cúi đầu, không dám nhìn Ngao Húc Bang.
“Nấu thức ăn ngon một chút cho cậu ta bồi bổ, cũng đối xử với cậu ta tốt một chút.” Ngao Húc Bang đi lướt ngang qua Hoàng Tú Cúc nhịn không được lại mở miệng, “Cô nghĩ kĩ lại lúc trước anh ta đã tốn bao công sức mới cưới được cô về nhà.”
Cho dù là thanh quan cũng khó xử việc nhà, anh nhiều nhất cũng chỉ có thể làm được như vậy.
Sau đó anh cùng với một cảnh sát khác ngồi vào xe cảnh sát, nghênh ngang rời đi.