
ả ăn bữa sáng nhưng trong lòng có chút khó chịu, càng ăn lại càng càng thấy khó chịu, hai mắt đẫm lệ không nhịn
được rơi xuống. Đời này của Hướng Vi cô sao lại xui xẻo như vậy, gặp
phải đàn ông đều đem cô đùa giỡn vòng quanh, thật vất vả mới lấy hết
dũng khí để bày tỏ lại trở thành công cốc, đời này của cô chính là không có duyên với tình cảm mà! Hướng Vi lau sạch nước mắt, cùng lắm thì cô
không kết hôn là được chứ gì, tại sao một lần, hai lần những người này
đều tổn thương cô chứ. Sau khi ăn sáng xong, Hướng Vi ngẩn người ngồi trên ghế sa-lon, qua một hồi, Hướng Vi cười
khổ một cái mới quay đầu nhìn ban công, quần áo thay hôm qua còn đang
phơi trên đó… Không thể không thừa nhận, Chu Thần Dật là một người đàn
ông tốt, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, nấu cơm, giặt quần
áo, dọn dẹp nhà cửa, tất cả đều làm được, ngay cả đồ lót anh cũng giặt
cho cô, một người đàn ông như vậy, cũng khó trách sẽ có người nhớ mãi
không quên.
Hướng Vi lắc đầu, trong lòng cô vẫn có chút vướng mắc, nếu như có một người phụ nữ chạy tới nói cho bạn biết người đàn
ông của bạn từng XX với cô ta và sinh ra một đứa bé nữa, thử hỏi có
người bạn gái nào có thể chịu được. Cho dù Hướng Vi vẫn luôn nghĩ mình
là một người lạnh lùng trong chuyện tình cảm, thì cô cũng không có cách
nào tiếp nhận được càng chưa từng nghĩ đến sẽ có một người phụ nữ khác
mang thai đứa bé của Chu Thần Dật!
Hướng Vi thu dọn xong đồ
đạc của mình, để lại một tờ giấy trên tủ đầu giường, “Giải quyết người
phụ nữ kia xong rồi hãy tới tìm em.”
Hai mẹ con Julie còn
đang ở khách sạn, mở cửa phòng ra, thế mà lại thấy Hướng Vi đang đứng
ngoài cửa, Julie dụi dụi con mắt, hoảng sợ cho rằng mình đang nằm mơ.
“Vi Vi, sao em lại ở đây?”
Hướng Vi cười cười, “Không mời em vào sao?”
Tiểu đậu đỏ đang đánh răng, nghe tiếng của mẹ nuôi ngay cả răng cũng không đánh nữa lật đật chạy ra, “Mẹ nuôi… Mẹ nuôi…”
Hướng Vi sờ đầu Tiểu đậu đỏ, “Ngoan, Tiểu đậu đỏ đi đánh răng trước đi, xong rồi chúng ta cùng về nhà.”
Tiểu đậu đỏ lại lẫm đẫm chạy đi đánh răng, Julie nhìn Hướng Vi một cái, “Em hãy ngồi chờ vài phút, bọn chị xong ngay đây.”
Mặc dù Julie khó hiểu, vừa mới hôm qua không phải là sinh nhật Hướng Vi
sao, thế nào hôm nay lại kéo theo hành lí tới đây, nhưng mà cô cũng
không nói gì, nhanh chóng thu dọn cho mình và con trai, không bao lâu
sau ba người rời khỏi khách sạn.
Julie nhìn thấy đầu óc Hướng Vi không có tinh thần, nói đùa: “Hôm qua mệt mỏi quá à?”
Hướng Vi nhìn Julie một cái, “Chị Julie, có lẽ em và anh ấy sắp tan vỡ rồi.”
Julie sợ hết hồn, “Em nói gì? Vi Vi, hôm qua vẫn còn tốt lắm mà, làm sao hôm nay lại nói những lời này.”
Hướng Vi lắc lắc đầu, “Con người của em rất sợ phiền phức, người phụ nữ trước kia tới tìm anh ấy, cũng không biết làm sao lại nghe được em, lại có
thể chạy tới tìm em, nói lung tung một đống chuyện, em rất buồn, tối hôm qua em mượn lúc mình say bí tỉ nói ra, anh ấy cũng không nói cho em
biết cụ thể chuyện gì xảy ra, em cũng không muốn biết chuyện rắc rối
giữa bọn họ, cho nên em để lại tờ giấy cho anh ấy rồi quyết định đi, bảo anh ấy hãy giải quyết cho xong người phụ nữ đó rồi hãy đến tìm em.”
Julie bật cười một tiếng, “Chị còn tưởng rằng em không phải đang tha thứ cho
anh ấy đấy. Người bình nghe được chuyện này không phải sẽ tức điên lên
rồi chạy đến chất vấn rốt cuộc là xảy ra chuyện gì à? Sao đến lượt em
lại trở thành như vậy chứ.”
Hướng Vi chu miệng, “Nếu như
những chuyện này là do anh ấy làm ra thì phải để cho anh ấy tự mình giải quyết chứ, em không có thời gian nhàn rỗi đâu mà quan tâm đến anh ấy
chứ nói chi là chuyện xưa của bọn họ. Nếu cuối cùng người phụ nữ kia trở lại bên cạnh anh ấy, vậy thì em cũng không thể nói gì, cứ coi như do em không biết nhìn người thôi.”
Julie vừa lái xe vừa nói: “Tính tình này của em nha, cũng không biết là tốt hay xấu nữa. Aiz, em giải
quyết như vậy cũng được, nếu như anh ấy vẫn còn là một người đàn ông,
muốn tiếp tục cùng với em, thì những chuyện rắc rối này dĩ nhiên phải để anh ấy giải quyết. Em bạn gái của anh ấy chứ không phải là bảo mẫu,
việc gì phải quan tâm đến mấy chuyện rắc rối đó làm gì.”
Hướng Vi gật đầu một cái, “Cho nên, em mới thu dọn rồi ra đi.”
Julie thấy Hướng Vi nói nhẹ nhàng linh hoạt, nói: “Ở trước mặt chị, em không
cần giả bộ thờ ơ, bất luận ra làm sao, chị và Tiểu đậu đỏ luôn đứng về
phía em.”
Hướng Vi cười cười, “Em biết, chị Julie, cho nên em mới về đây.”
Công việc của Hướng Vi bận rộn nên cũng không có nhiều thời gian để lo lắng
đến chuyện khác. Từ ngày Hướng Vi trở về đến nay, Chu Thần Dật có gọi
điện thoại tới, hai người cũng không biết nói gì, Chu Thần Dật bảo cô
phải tự chăm sóc mình thật tốt rồi cúp điện thoại, Hướng Vi cũng không
hỏi anh về chuyện của người phụ nữ kia.
Qua hai tháng, Chu
Thần Dật cũng không tìm Hướng Vi, mà cô cũng không điện thoại cho anh.
Julie thấy Hướng Vi như vậy cũng đau lòng. Ở trong mắt Julie, cô vẫn
không tin Chu Thần Dật sẽ là một người như vậy, mặc dù cô cùng anh qua
lại không nhiều lắm, nhưng n