XtGem Forum catalog
Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326545

Bình chọn: 8.5.00/10/654 lượt.

ghĩ nói.

"Tự sinh tự diệt." Thượng Quan Sở bỏ lại một câu rồi đi ra cửa.

Ngô Vân nhìn bóng dáng của Thượng Quan Sở rời đi, kêu lên: "Sở thiếu,

Giai Tình là em gái anh sao có thể để cho cô ấy tự sinh tự diệt chứ?"

Nhạc Nhạc khinh thường liếc mắtnhìn Ngô Vân một cái, nói: " em gái Cái

gì, nếu là tôi, đã sớm không nhận đứa em họ như thế này, hại chết bác

mình, hơn nữa còn hùa với người khác hại chị dâu của mình”

"Không có chuyện đó, các người nhất định là nghĩ sai rồi, Giai Tình

không phải là người như thế." Ngô Vân không thể tin được kêu lên. Ở

trong lòng anh, cho dù Giai Tình là phạm sai lầm, cũng là bởi vì tuổi

còn nhỏ không hiểu chuyện, bây giờ cô đã muốn thay đổi, vẫn là một cô

gái tốt.

"Cái gì không đúng, tôi thấy là anh bị tình cảm làm mờ mắt." Nhạc Nhạc không lưu tình chút nào nói Ngô Vân.

Ngô Vân định nói tiếp điều gì , nhưng nhìn vẻ mặt của mọi người chỉ

biết anh nhìn lầm Giai Tình rồi. Suy nghĩ lại lần trước Giai Tình có

liên quan đến Nam lại là bạn của Triệu Tử Khiên, như vậy xem ra lần mất

tích này, căn bản là không có đơn giản như vậy.

Ngô Vân nghĩ một chút, sắc mặt nháy mắt tái nhợt, nhìn Tô Phi nói: "Tô

Phi, anh nói có phải tôi quá ngốc hay không?""Tàm tạm!" Tô Phi trả lời

ra khỏi phòng, rời đi theo hướng Thượng Quan Sở.

Ngô Vân lăng lặng nhìn Tô Phi, cuối cùng vẻ mặt mất mát rời đi.

Mễ Lam Nhi nhìn dáng vẻ mất mát của Ngô Vân, nói: " tiểu thư Diệp, anh

ấy thật sự không có việc gì chứ!""Không có việc gì đâu." Diệp Thanh

Linh thản nhiên trả lời. Ngô Vân đã là trợ thủ đắc lực bên canh Thượng

Quan Sở, đến quản lý cộng việc kinh doanh của hắc thị còn tài giỏi như

thế, một chút việc nhỏ này, với anh mà nói chẳng qua là chuyện một hai

ngày có thể tỉnh ngộ. Mấy ngày tiếp theo, Thượng Quan Sở không làm gì cả. Mỗi ngày Dịch Thiếu

Kiệt đều rất sốt ruột gọi điện thoại, nói đối phương lại gọi điện đến,

nếu không lấy được tiền sẽ giết con tin là bà nội.

Vài ngày sau Thượng Quan Sở quyết định, quay về thành phố A. Anh tiếp

tục ở lại thành phố B, sợ Dịch Thiếu Kiệt sẽ kích động làm ra chuyện

không nên làm.

Trước khi đi Diệp Thanh Linh ghé thăm Lãnh Thần nói lời từ biệt.

“Tôi đi cùng mọi người, được không?” Lãnh Thần vẻ mặt mong chờ nhìn Diệp Thanh Linh.

"Không được." Diệp Thanh Linh thản nhiên trả lời.

“Vì sao?” Lãnh Thần cảm thấy cực kỳ tủi thân.

“Diệp Thanh Linh xoay người từ từ rời khỏi, nói :”Sau khi lạnh lặn, lúc nào cũng hoan nghênh anh.”

Lãnh Thần vui đến cong mày, cười nói: “Được, anh sẽ dưỡng thương thật tốt.”

Thượng Quan Sở bảo ba người Bách Sự Thông ở lại chăm sóc Lãnh Thần, ba

người vừa nghe sắc mặt nhất thời tái nhợt, nhìn Thượng Quan Sở kêu lên:

“Thiếu gia Sở, vì sao lại là chúng tôi, vì sao không bảo Ngô Vân hoặc Tô Phi ở lại?”

“Sao? Không muốn?” Thượng Quan Sở vẻ mặt tươi cười nhìn 3 người, một bộ mặt ông ba phải.

Ba người liên tục lắc đầu, nói: "Không dám." Họ cực kỳ, cực kỳ không muốn, nhưng cũng không dám nói không.

Lãnh Thần nhìn ba người không muốn chăm sóc anh, cười nói: "Tôi sẽ không làm khó các cậu, yên tâm."

Ba người Bách Sự Thông khinh thường liếc nhìn anh ta: "Anh là khó được sao!"

Lãnh Thần không nghĩ đến 3 người thoạt nhìn đẹp trai đến mức khiến người khác hồ đồ, lại nói ra những lời tự cao như vậy, không khỏi sửng sốt

vài giây, nói: “Thử xem thì biết.” Mấy tên tự cao này, còn thật sự nghĩ

rằng Lãnh Thần anh dễ bắt nạt, vốn anh không cần người của Thượng Quan

Sở đến chăm sóc anh, biết anh gặp chuyện không may, người của anh đều âm thầm bảo vệ anh.

Lúc 3 người đang khinh thường nhìn Lãnh Thần, một giọng nói quen thuộc

vang lên, “Anh hai, em biết anh ở đây mà. Cuối cùng em cũng tìm được

anh.”

Diệp Thanh Linh ngẩng đầu nhìn về phía người đến, thấy Chu Du vẻ mặt

ngây thơ tươi cười đến bên cạnh Chu Ngao, một bộ dáng rất nhiệt tình ôm

cánh tay Chu Ngao. Chu Ngao vẻ mặt không chút thay đổi nhìn Chu Du, nói: “Sao em lại ở đây?”

“Mấy ngày nay trường học được nghỉ, em liền đến đây.” Chu Du cười hì hì nói, cũng không để ý sắc mặt của Chu Ngao có bao nhiêu lạnh. Xoay người sang nhìn thấy Thượng Quan Sở cùng Tiền Nguyên cười nói :”Thiếu gia Sở

cũng ở đây sao, anh Nguyên cũng ở đây nữa? Chuyện gì xảy ra vậy?”

Thưởng Quan Sở và Tiền Nguyên cười với Chu Du, Chu Ngao nghe xong chuyện của Chu Du, nháy mắt đổi sang khuôn mặt tươi cười nói với Chu Du: “Vài

ngày nữa em rất rảnh đúng không!”

“Không có việc gì cả!” Chu Du thành thật trả lời.

“Vậy em ở lại chăm sóc anh ta đi!” Chu Ngao nói xong nhìn về phía Lãnh Thần còn nằm trên giường bệnh.

“Anh ta là ai?” Lời anh trai nói đương nhiên Chu Du luôn nghe, nhưng cũng muốn biết người mình phải chăm sóc là ai a!

“Bạn bè.” Chu Ngao cười nói, nhưng nụ cười này không chạm đến đáy mắt, trong mắt mang theo vài phần tính toán.

Chu Du hoàn toàn không có để ý đến vẻ mặt Chu Ngao, miệng liên tục đáp ứng, “Đã là bạn bè của anh trai, vậy để em chăm sóc đi!”

Anh ta vừa nói xong, liền nhận được tán dương của 3 người Bách Sự Thông, ba người đi lên phía trước vỗ vai Chu Du nói: “cậu thật là người tốt,

việc