XtGem Forum catalog
Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327102

Bình chọn: 8.00/10/710 lượt.

ời ở đó đều

rất rõ ràng.

"Vậy hắn thì sao?" Thượng Quan Sở nhăn mày hỏi.

"Không có phát hiện gì." Từ Ngôn nói.

Diệp Thanh Linh vốn đang đọc sách, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú của Từ Ngôn, nói: "Đường Tử thì sao?"

"Đường Tử?" Thượng Quan Sở nhìn Diệp Thanh Linh, khóe miệng đột nhiên cong lên.

"Đường Tử cũng không khác thường, chẳng qua trên đường có nói chuyện

cùng Dịch Hiểu Huyên, lúc đó Trương Đình Đình cũng ở bên cạnh." Từ Ngôn

cũng không cảm thấy Đường Tử có cái gì không bình thường, lại nói lúc

còn ở thị trấn S, người ta còn cứu Trương Đình Đình, nói thế nào cũng là bạn không phải địch.

Diệp Thanh Linh cùng Thượng Quan Sở nhìn nhau cười, tựa hồ hiểu rõ cái

gì. Từ Ngôn nhìn xem một đầu mờ mịt, nói: "Thiếu gia Sở, không có việc

gì tôi lui xuống trước."

"Ừ!" Thượng Quan Sở thản nhiên gật đầu, Từ Ngôn nhận được sự chấp thuận liền rời đi.

Tám giờ đêm, Mễ Lam Nhi đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật gọi điện thoại báo bình an.

Nhận được điện thoại Mễ Lam Nhi, Diệp Thanh Linh cũng coi như yên lòng.

Sáng ngày hôm sau, cô cứ theo thường lệ thức dậy rất sớm, đi vào vườn

rau tưới nước. Vừa tưới nước xong, điện thoại Thượng Quan Sở liền vang

lên, người gọi điện thoại dĩ nhiên là Tiền Nguyên.

Nhìn Thượng Quan Sở nghe điện thoại xong sắc mặt khẽ biến, Diệp Thanh

Linh chỉ biết đã xảy ra chuyện, hỏi: "Tiền Nguyên có việc?"

"Mễ Lam Nhi mất tích." Thượng Quan Sở thản nhiên nói.

"Cái gì?" Nghe tin tức như thế, Diệp Thanh Linh không bao giờ bình tĩnh nữa, nói: "Chuyện xảy ra khi nào?"

"Tiền Nguyên tỉnh lại không thấy Mễ Lam Nhi, tìm thế nào cũng không ra,

Mễ Lam Nhi đến điện thoại cũng không cầm theo, bước đầu suy đoán, có thể là bị người ta trói đi rồi." Thượng Quan Sở thập phần bình tĩnh nói.

"Bị trói đi rồi?" Diệp Thanh Linh sắc mặt nhất thời tái nhợt, khó trách

ngày hôm qua không có việc gì phát sinh, thì ra mục tiêu đối thủ là Mễ

Lam Nhi. Nhưng mà Mễ Lam Nhi không có cừu oán với ai, không có khả năng

bị bắt cóc. Như vậy bọn cướp định là hướng về phía Thượng Quan Sở.

Lúc này điện thoại lại vang lên, Thượng Quan Sở rất nhanh tiếp, "Alo."

Đầu kia điện thoại truyền đến thanh âm Tiền Nguyên, "Lam Nhi bị người

bắt đi rồi, tôi vừa lấy được một bức thư vô danh, yêu cầu thiếu gia Sở

cùng tiểu thư Diệp đến sơn trang Dương Danh gặp mặt."

Thượng Quan Sở chỉ biết bắt cóc Mễ Lam Nhi người là hướng về anh mà đến, nhưng vừa nghĩ đến đối phương chỉ tên nói họ yêu cầu gặp Diệp Thanh

Linh, tim Thượng Quan Sở liền co thành một đoàn, cảm thấy sự việc xảy ra không đơn giản, buông điện thoại, nhìn Diệp Thanh Linh nói: "Bọn cướp

yêu cầu chúng ta đến sơn trang Dương Danh gặp mặt."

"Chúng ta?" Diệp Thanh Linh biết Thượng Quan Sở đang lo lắng cái gì, kéo ra một nụ cười, nói: "Không sao, chúng ta đi!"

"Nhưng em đang có thai, đối phương có yêu cầu như vậy, chúng ta nhất

định sẽ gặp nguy hiểm, Thanh Linh vẫn nên đừng đi." Thượng Quan Sở không quá đồng ý mang Diệp Thanh Linh đi.

"Đối phương đã yêu cầu như vậy, anh đi một mình, nhất định sẽ không gặp

được Mễ Lam Nhi." Đừng nói cứu người, chỉ sợ đối phương cho rằng bọn họ

không giữ lời giết con tin thì phiền toái. Mễ Lam Nhi vì bọn họ lần lượt lâm vào nguy hiểm, cô không thể để Mễ Lam Nhi gặp chuyện không may.

Thượng Quan Sở nhìn vẻ mặt kiên định của Diệp Thanh Linh, không biết nên làm thế nào mới tốt.

"Ngày mai chúng ta đi, anh đi sắp xếp trước một chút." Diệp Thanh Linh

đột nhiên trở nên rất bình tĩnh, bình tĩnh đến khác thường.

"Được." Thượng Quan Sở biết dụng ý của Diệp Thanh Linh, không nhiều lời nữa.

Buổi trưa, Tiền Nguyên một thân mỏi mệt trở lại nhà họ Diệp, ngồi ở

trong phòng khách, ánh mắt hoen đỏ, nhìn chằm chằm Thượng Quan Sở cùng

Diệp Thanh Linh không nói lời nào. Chỉ lấy ra một điếu thuốc, hút một

hơi lại một hơi.

Nhạc Nhạc thấy thế, liền tiến lên an ủi: "Tiền Nguyên đừng lo lắng, Mễ

Lam Nhi không có việc gì." Nhạc Nhạc vừa nói vừa dụi tắt điếu thuốc

trong tay Tiền Nguyên.

Tiền Nguyên lạnh lùng nhìn Nhạc Nhạc, nói: "Không phải vợ anh, anh đương nhiên không lo."

Nhạc Nhạc giật mình, nhìn về phía Diệp Thanh Linh, biết Tiền Nguyên lời

này là nói cho Diệp Thanh Linh cùng Thượng Quan Sở nghe, xấu hổ cười

nói: "Thanh Linh không lập tức đi đến sơn trang Dương Danh là có dự

tính."

"Tính cái gì?" Tiền Nguyên lạnh lùng cười, nhìn chằm chằm Thượng Quan Sở hừ lạnh một tiếng.

"Chỉ cần tôi không sao, Mễ Lam Nhi sẽ không có việc gì." Thượng Quan Sở thản nhiên nói.

Diệp Thanh Linh biết Mễ Lam Nhi bị trói đả kích rất lớn đối với Tiền

Nguyên, cũng không so đo thái độ lạnh lùng cứng rắn của Tiền Nguyên lúc

này, nói: "Mục tiêu của bọn họ là chúng tôi, không phải Mễ Lam Nhi."

Tiền Nguyên ngơ ngác nhìn Diệp Thanh Linh cùng Thượng Quan Sở thật lâu, nói: "Ngày mai tôi cùng mọi người đi."

"Được." Diệp Thanh Linh một ngụm đáp ứng.

Thượng Quan Sở nhìn khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn của Diệp Thanh Linh, Mặt mày nhăn thành một đoàn, nói: "Thanh Linh, em đừng đi, hết thảy đều an

bài tốt lắm, chúng tôi nhất định có thể cứu Mễ Lam Nhi."

Nghe xong lời Thượ