Teya Salat
Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327625

Bình chọn: 7.00/10/762 lượt.

nhở Đơn Triết Hạo chuyện ban nãy .

"Ừ được." Đơn Triết Hạo đóng cửa lại.

Giản Nhụy Ái nhìn hai người lưu luyến không rời, trong lòng cô lộ ra một tia buồn chán.

Đúng! Có thể cô ghen, cô không thích Đơn Triết Hạo có những cử chỉ dịu dàng với Lạc Tình Tình, khi bọn họ bên cạnh, cô không có niềm tin rằng mình sẽ thắng nổi Lạc Tình Tình, cô ta quá xinh đẹp, xinh đẹp đến hoàn mỹ tựa như một thiên sứ vừa hạ phàm.

Đơn Triết Hạo đi đến gần Giản Nhụy Ái, cô có chút hoảng sợ nên lùi về phía sau.

Anh đưa tay, quăng cô lên giường, không cần tốn nhiều sức đè cô dưới thân thể của anh: "Em có phải nên giải thích một chút chuyện của mình và Đỗ Đức Minh không?"

Giản Nhụy Ái chấn động, nhìn tròng mắt lạnh lẽo của Đơn Triết Hạo, biết anh đang suy nghĩ đến chuyện gì? Chắc chắn là một chuyện tàn ác!

"Thế nào? Bị bắt, nói không ra lời."

Hai mắt Đơn Triết Hạo âm trầm hơn rất nhiều, giống như đôi mắt màu hoa đen xoay tròn, Giản Nhụy Ái biết, Đơn Triết Hạo đang tức giận, và anh sắp nổi điên.

Chuyện này, căn bản không đáng giá để anh tức giận, cô và Đỗ Đức Minh là trong sạch kia mà.

"Đơn Triết Hạo, anh đừng hiểu lầm quan hệ của chúng tôi, chúng tôi chỉ là bạn bè trong cô nhi viện, hôm nay ăn cơm cũng là ngẫu nhiên mà thôi."

Đơn Triết Hạo nhìn cô từ trên cao xuống, sau hồi lâu, giọng nói mang theo tối tăm: "Ngẫu nhiên gặp nhau, lập tức xảy ra chuyện?"

"Không biết, ý anh là như thế nào?"

"Lạc Tình Tình cũng nói với tôi như thế, một lần rồi lại một lần gặp mặt chắc sẽ sinh ra chuyện."

"Mấy năm qua không có gặp lại, cái gì cũng không có?" Giản Nhụy Ái nghe được anh đang nói về Lạc Tình Tình, trong lòng cũng rất không vui, giọng điệu mang chút cường tráng.

Hàng lông mày anh tuấn của Đơn Triết Hạo nhíu thành một đoàn dài, sắc mặt càng ngày càng khó coi: "Vậy anh sẽ nói cho em biết cái gì gọi là đúng cái gì gọi là không đúng?"

Đôi bàn tay anh siết chặt lấy tay cô, lôi kéo cô đi ra ngoài, đi về phía Y Thiếu Thiên đang đứng đợi bên ngoài, anh ra lệnh phân phó: "Đi làm thủ tục xuất viện cho tôi."

Giản Nhụy Ái không ngừng run rẩy, không biết anh đang muốn làm gì? Nhưng cô biết Đơn Triết Hạo rất tức giận, cô không dám phản kháng, chỉ lặng lẽ đi theo phái sau lưng anh.

Cô bị anh kéo lên xe, xe hơi chạy thẳng tới một nơi xa lạ, băng qua con đường lớn náo nhiệt, chạy qua những ngôi nhà cao tầng, ngay sau đó, đi về phía một ngôi biệt thự to lớn.

Những biệt thự nơi đây vô cùng đắt tiền! Đơn Triết Hạo đau lòng ôm chặt cô, môi nóng bỏng hôn lên những giọt nước mắt của cô, tròng mắt nóng rực nhìn chằm chằm cơ thể cô "Tiểu Nhụy, về sau có chuyện gì, chúng ta phải cùng thương lượng với nhau, đột nhiên rời đi, sẽ khiến anh rất lo lắng đó có biết không"

Giản Nhụy Ái không dễ dàng ngừng rơi nước mắt, nước mắt cứ chảy xuống, chưa từng nghe qua những lời nói chân thành như thế của Đơn Triết Hạo, cô liều mạng gật đầu, vừa khóc vừa cười.

Trước, cô chẳng biết anh có cảm giác như thế nào với cô, hiện tại đã biết rõ địa vị của cô trong lòng anh.

Nhưng cô tin tưởng, anh yêu cô, mà cô cũng rất yêu anh.

"Tiểu Nhụy, anh yêu em. . . . . ." Anh chưa từng nói lời yêu, điều này khiến cô có chút kinh hoàng, nhưng khi nhìn cô ở chung một chỗ với người đàn ông khác, anh sẽ rất đau lòng . . . . .

Giản Nhụy Ái nghe ba chữ thốt ra từ tận xương tủy của anh, có thể cảm nhận được tim mình hòa thành một thể với tim anh.

Có lẽ ba chữ Giản Nhụy Ái, so với anh thì còn quan trọng hơn sinh mệnh của anh.

Mỉm cười hạnh phúc, cô chưa từng nghĩ mình sẽ có được hạnh phúc ấy, hạnh phúc đến tựa như mộng, không chân thật, không hư ảo, không, cô biết đây không phải là mộng mà đó chính là chân thành!

Cô chủ động hôn lên cánh môi của anh!

"Cô gái nhỏ, em có thể chọc giận cô gái khác, thế nhưng em dám trêu chọc anh, thế thì đừng trách anh thu phục em." Giọng nói của Đơn Triết Hạo trở nên khàn khàn đầy tối tăm, ánh mắt nóng rực muốn đem thiêu đốt cơ thể cô, bàn tay nóng bỏng vuốt ve thân thể mềm mại của Giản Nhụy Ái.

Hơi thở nóng rực như thế, đem Giản Nhụy Ái từ trong tình yêu kéo trở về, thì ra là cô đang đầu độc Đơn Triết Hạo

Đơn Triết Hạo không thể chờ đợi muốn giải bầu tâm sự, nhìn thấy vẻ mặt khác thường của Giản Nhụy Ái, nghi vấn mà hỏi: "Tiểu Nhụy, em làm sao thế?"

"Em. . . . . . Chúng ta không thể?" Giản Nhụy Ái ngượng ngùng lẩm bẩm nói.

"Tại sao?" Đơn Triết Hạo bị lời nói ấp úng của Giản Nhụy Ái làm gãi đầu ảo não, kinh ngạc nhìn gương mặt đỏ ửng của Giản Nhụy Ái.

"Bởi vì. . . . . ." Giản Nhụy Ái kéo bàn tay anh đặt lên trên bụng mình, cho là Đơn Triết Hạo thông minh như thế sẽ hiểu, không ngờ.

"Em. . . . . . Lại gặp dì mụ rồi hả?" Đơn Triết Hạo kinh ngạc không tưởng tượng nổi nói.

Dì Mụ vừa đến không lâu thế mà tại sao lại đến nữa? Ở bệnh viện đợi nhiều ngày thế kia, anh bị cấm dục lâu thế, lại bị cấm dục nữa sao.

Trong nháy mắt, mặt của Đơn Triết Hạo trở nên suy sụp.

Giản Nhụy Ái bị vẻ mặt của Đơn Triết Hạo chọc cười, không ngờ về phương diện này, Đơn Triết Hạo lại đơn thuần như thế.

"Tiểu Nhụy, sẽ không. . . . . ." Đơn Triết Hạo nhìn về bàn tay