Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327581

Bình chọn: 7.00/10/758 lượt.

xin tha cho những người suýt giết cô.

"Tiểu Nhụy, anh hiểu em không thấy mấy chuyện chém giết, anh dẫn em đi."

Đơn Triết Hạo thu súng lục trong tay lại, anh biết Giản Nhụy Ái không thích nhìn những trận chém giết, tâm đã sự hãi quá độ, nên muốn dắt cô rời đi.

Giản Nhụy Ái không nói gì, chỉ kinh ngạc nhìn Đơn Triết Hạo, bước chân không nhúc nhích.

"Hạo, anh đừng làm như thế, giết người thì phải đề mạng, bọn họ cũng không có làm gì em? Khuyên anh nên có lòng khoan dung, anh giết bọn họ rồi, sẽ bị phát luận trừng trị đó!"

Giản Nhụy Ái nhìn người áo đen đang cầm súng chỉ về đám người kia, nếu như cô không ngăn lại, có phải sinh mạng họ đã biến mất rồi không?

"Tiểu Nhụy, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho những người làm tổn thương em!"

Đơn Triết Hạo biết Giản Nhụy Ái thiện lương, dù anh giải thích như thế nào, cũng không thay đổi được gì.

Năm người áo đen đồng loạt nhìn Đơn Triết Hạo, nói từng chữ một: "Đơn Triết Hạo, cậu muốn giết thì cứ giết đi! Chúng tôi đây, không bao giờ cầu xin phụ nữ!"

"Được!" Đơn Triết Hạo không chịu được sự uy hiếp của người khác, nếu bọn họ đã muốn chết, vậy thì không trách được chuyện anh máu lạnh vô tình, vung tay lên, ‘bằng’ mấy tiếng vang dội khắp trời.

Trong nháy mắt, nhà vệ sinh của nhân gian lại biến thành địa ngục, toàn thân năm người áo đen nhuộm máu đỏ tươi, nằm bất tỉnh trên sàn nhà, bảy rồi tám người đang đứng bỗng nằm trên sàn.

Trên cơ thể năm người áo đen toàn là máu tươi, giống như suối nước không ngừng phun ra, mãnh liệt ra, giống như Nham Thạch phun trào, máu hồng dính trên quần áo, nhuộm đỏ cả nhà vệ sinh, chung quanh đều là máu, mắt của đám người kia đều trợn trắng lên.

"A!" Giản Nhụy Ái bị kinh sợ, giống như gặp ma quỷ, khiến cho cả người cô ghê tởm đến muốn ói: "Ưmh. . . . . ." Cả phổi cũng lăn lộn .

"Tiểu Nhụy, em có sao không?" Đơn Triết Hạo vịn vịnh vào người Giản Nhụy Ái, trấn an nói.

Sắc mặt Giản Nhụy Ái mất hết sắc huyết, đôi môi yếu ớt, đây là lần đầu tiên cô thấy nhiều người chết như thế, trước kia chỉ từng nhìn qua phim truyền hình, hơn nữa bọn họ còn chết bên cạnh cô, Đơn Triết Hạo vì cô mà giết chết những người này, nghĩ tới những chuyện này, nội tâm của cô kinh sợ, dường như cô đang bước chân vào thế giới bóng đêm.

Đơn Triết Hạo nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Giản Nhụy Ái, sự yếu đuối của cô, trong lòng là một trận áy náy: "Tiểu Nhụy, không cần phải sợ, nếu như anh không giết bọn họ, bọn họ sẽ gây bất lợi cho em, biết không?"

Giản Nhụy Ái khóc không thành tiếng, núp vào trong ngực Đơn Triết Hạo, cả người run rẩy, giọng nói yếu ớt: "Giúp em với, cũng không cần sát sinh." "Đứa ngốc, em quá đơn thuần, nếu như em mềm lòng với kẻ địch, chính là em tự đào mồ cho mình, chỉ cần người nào uy hiếp đến sinh mạng của em, anh sẽ để cho hắn nhận lấy một cái kết thê thảm." Đơn Triết Hạo dùng một tư thái ngạo nghễ, trong mắt anh là một tia kiên định, ngày hôm nay anh sẽ giết sạch những khẽ tổn thương Giản Nhụy Ái, chuyện đương nhiên, anh chính là chủ, nên giọng nói của anh có chút cuồng ngạo, khiến Giản Nhụy Ái sợ hãi.

"Nhưng dù sau bọn họ cũng là một mạng người!" Cô không muốn bởi vì mình, mà mấy người kia bị mất mạng, coi như bọn họ đáng chết, cũng phải đến cho Pháp luật khai trừ bọn họ.

Cô tuyệt đối không ngờ Đơn Triết Hạo sẽ làm như vậy!

Qua mấy giây ngắn ngủn, cô đưa mắt những những thi thể chết yểu, muốn nói đạo lý với Đơn Triết Hạo, cũng không biết nói thế nào? Chỉ có anh mới là người, mới gọi là mạng sống sao? Trái tim cô không ngừng đập loạn, dịu dàng ôm lấy ngực, cảm giác đầy ấm áp.

Vẻ mặt Giản Nhụy Ái không ngừng xoay chuyển, từ bi thương đến sợ hãi, sợ hãi đến vô cùng tự trách!

"Được rồi, anh đỡ em đi ra ngoài!" Đơn Triết Hạo cố gắng hạ thấp giọng nói của mình, anh biết chuyện này đã hù cô sợ, cô là một cô gái hiền lành lại đơn thuần, làm sao lại để cho cô tiếp xúc với sự chết chóc như thế này?

Khi bước ra ngoài, cảm nhận được mùi vị mới mẻ, nội tâm Giản Nhụy Ái dần nóng bức, giống như chậm rãi lấy lại cảm xúc.

Cô nhắm mắt lại, khắc chế những hình ảnh không nên có đang cứ bu quanh đầu của mình, càng không muốn để những hình ảnh kia trở thành thứ ám ảnh lấy cô.

Những có cứ quay quanh mắt của cô!

Cô lắc đầu một cái, ngước mắt nhìn gương mặt anh tuấn của anh, nhưng đôi mắt anh vẫn như đôi mắt của một con quỷ khát máy, ánh mắt ấy vô cùng xa lạ, tựa như mèo ngoan biến thành con cọp hung ác!

Một giây sau, cô cảm giác thấy sợ khi đang đứng bên cạnh Đơn Triết Hạo.

Tại sao lại có bộ dạng như vậy? Cô sợ ai? Cảm giác sợ hãi?

Trong mắt anh sinh mạng con người rẻ mạt như vài đồng tiền, vậy anh không thích cô, vậy mạng của cô cũng chẳng đáng tiền.

Đi trên đường, thân thể Giản Nhụy Ái khẽ run rẩy trong mắt lóe lên những ngôi sao mang tên hoang mang, điều đó khiến tim Đơn Triết Hạo đau nhói.

Anh biết ý định của Giản Nhụy Ái, nhìn cô không nói lời nào, chỉ lo đi về phía trước, giống như bỏ hết tất cả mọi chuyện nơi đây ngoài ra bên ngoài.

Đơn Triết Hạo mới biết vừa rồi mình quá xúc động, đã khiến Giản Nhụy Ái hoảng sợ.

Anh khẽ thở dài một tiếng,


XtGem Forum catalog