
sát đó ném vào
trong vạt lớn phong kín, trong vòng một năm những loài bò sát ở trong
kia cắn nuốt lẫn nhau, độc nhiều ăn độc ít,mạnh ăn yếu, cuối cùng chỉ
còn lại một con,sau đó loài bò sát kia còn thay đổi màu sắc. Sau nửa sẽ
biến thành hai loại: Một loại tên là “Long cổ”, hình thái giống rồng,là
do rắn độc và con rết biến thành.Một loại tên là “Kỳ lân cổ”, là ếch và
thằn lằn biến thành.”
Một loại dự cảm không tốt vờn quanh trong đầu mỗi người, sắc mặt mỗi người đều bắt đầu trắng bệch.
“ “Long cổ”,“Kỳ lân cổ” rất ít thấy……” Vân Mặc kiên nhẫn nói rõ,“Ai
biết năm trước, ta đi miêu trại làm ăn buôn bán với Miêu vương, Miêu
vương vừa vặn có hai bình này,họ mài thành phấn còn tặng cho ta một
bình,nói là ai không cẩn thận đắc tội ta,ta dung thuốc này đảm bảo bọn
hắn muốn sống không được,muốn chết không xong. Hôm nay vừa khéo không
bằng dùng mấy vị này làm thí nghiệm,để xem lão Miêu vương kia có hù ta
hay không……”
Lời còn chưa nói xong, liền nghe thấy “rầm rầm rầm” tiếng vang,gục đầu vào tường,thành công bị dọa bất tỉnh.
“Thiếu gia……” A Đại thấy thế, thấp giọng hỏi:“Những người này xử lý như thế nào?”
Vân Mặc đem bình nhỏ trong tay ném lại cho hắn, vỗ vỗ tay,“Ném bọn họ về nhà mình.”
A Nhị và ATam liếc nhau,“Bỏ qua như vậy sao?” Hoàn toàn không giống tác phong thường ngày của tiểu chủ tử!
“Bỏ đi? Xem như đám khốn kiếp này may mắn……” Vân Mặc hừ lạnh một
tiếng,“Lai lịch tất cả mấy người này phải nói cho ta biết, mặt khác
người họ Cổ trong miệng bọn họ phải đặc biệt tra cẩn thận.”
“Dạ!” Mọi người chấp tay lĩnh mệnh.
Mặt trăng lên từ phía Tây,“Đắc Vị Cư” tiễn chân người khách cuối cùng rồi đóng cửa.
Anh Ninh đóng kỹ cửa tiệm,vừa lấy ra chìa khóa khóa cửa,bỗng nhiên
nghe được phía sau có động tĩnh,quay đầu lại,một gương mặt đáng khinh
liền ánh vào mi mắt, không phải tên Cổ Sĩ kia chứ ai?
Chán ghét lui về sau một bước, Anh Ninh bảo trì khoảng cách với hắn.
“Thế nào? Anh cô nương nhìn thấy bản công tử không vui sao?” Cổ Sĩ
một thân tơ lụa,trang điểm giống như chim khổng tước,trong tay phe phẩy quạt xếp, khuôn mặt tươi cười nói:“Công tử ta đặc biệt đến thăm cô
nương đây!”
“Ngươi tới có chuyện gì?” Anh Ninh lạnh lùng hỏi, không muốn dây dưa cùng người này quá.
Cổ Sĩ ngắm thẳng về phía tiệm cơm,“Nơi này không phải nơi nói chuyện, chúng ta không bằng vào trong nhà nói đi.” Nói xong hắn liền muốn đi
vào trong tiệm.
“Có gì cứ nói ở trong này.” Anh Ninh không chịu ,họ Cổ này có ý gì nàng làm sao không rõ.
“Hắc hắc, cũng tốt.” Cổ Sĩ liếc mắt nhìn nàng, nói:“Ta gần đây lại có một tin tức mới có liên quan đến lệnh tôn.”
“Tin tức gì?” Quả nhiên không ngoài dự đoán,công nương kia mới vừa
rồi còn trừng mắt với hắn giờ lập tức khó nén sắc mặt lo âu,vội vàng
hỏi:“Ngươi từ nơi nào biết được? Tin này có đáng tin cậy không?”
“Gấp cái gì nha,ta tìm đến Anh cô nương đương nhiên là nắm chắc.” Cổ Sĩ đắc ý nói.
Anh Ninh nghe xong,càng sốt ruột thúc giục nói:“Vậy ngươi nói mau.”
“Ta không phải đã nhờ bằng hữu giúp ta tìm tung tích lệnh tôn sao,
hôm kia hắn truyền tin đến nói là đã trở lại, ta hôm qua liền đặc biệt
đi một chuyến, nghe hắn nói phỏng chừng tám chín phần đáng tin.”
“Tên đó biết tung tích cha ta sao?” Anh Ninh trong lòng vui mừng quá
đỗi, nàng chờ mong lâu như vậy,hỏi thăm lâu như vậy,bây giờ thật sự tìm
được phụ thân,nàng làm sao không vui mừng!
“Đương nhiên nhiên!” Cổ Sĩ dõng dạc nói ngoa:“Bằng hữu ta tốn rất nhiều công sức,mới tìm được tin tức xác thật……”
Anh Ninh không muốn nghe hắn nói lời vô nghĩa cho nên nhanh cắt đứt,“Vậy cha ta hiện tại ở nơi nào?”
“Việc này……” Cổ Sĩ cười gian hai tiếng,cởi một cái nút,“Bằng hữu ta lần này tìm tốn không ít bạc……”
“Nói đi!” Anh Ninh như thế nào không rõ ý của hắn, trực tiếp hỏi:“Lúc này ngươi muốn nhiêu bạc?”
“Không nhiều lắm,một vạn lượng.”
Một vạn lượng! Anh Ninh trái tim đều lạnh, nhiều bạc như vậy cho dù đem “ Đắc Vị Cư” bán cũng không đủ!
“Ta không có nhiều như vậy.”
“Bạc không có, Anh cô nương không có nhưng bản công tử thì có !” Cổ Sĩ sỗ sàng cười một tiếng,tiếp tục đi lên phía trước.
“Ngươi có ý gì?” Anh Ninh khó nén căm hận trong lòng, một đôi mi thanh tú thẳng nhíu lại.
“Hắc hắc, là như vậy, ta đối Anh cô nương quý mến đã lâu, nếu là cô
nương nguyện gả cho ta, lập tức còn có có sẵn ba vạn lượng bạc làm sính
lễ!”
Anh Ninh nghe vậy trong lòng vừa tức vừa vội, một đôi doanh thủy mâu căm tức nhìn Cổ Sĩ, lạnh giọng răn dạy:“Ngươi nằm mơ!”
“Hắc hắc……” Cổ Sĩ cũng không xấu hổ thành giận, một đôi mắt tam giác
tham lam nhìn chằm chằm nữ nhân, khuôn mặt ngọc lưu ly thanh lệ,đậm nhạt vừa phải, thân mình thon dài yểu điệu ngay cả trâm cài bố y cũng rất
xinh đẹp, cả người tản mát ra một loại khí chất tiên tử,hắn không nhịn
được nuốt một ngụm nước miếng.
“Anh cô nương ngẫm lại đi,một vạn lượng bạc cho dù đem “ Đắc Vị Cư”
này bán bất quá cũng có mấy trăm lượng,số lẻ cũng không hơn. Anh cô
nương,trước mắt ngoại trừ ta,còn có ai có thể giúp cô nương xuất ra đống ngân lượng đó?” Cổ Sĩ đắc ý dào dạt,được hắn coi trọng lại tiêu phí