XtGem Forum catalog
Cô Nàng Mạnh Mẽ

Cô Nàng Mạnh Mẽ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323835

Bình chọn: 8.00/10/383 lượt.

ngoài.

Đến cửa đại sảnh tổ chức tiệc đính hôn, tôi quay đầu nhìn anh ta,

tươi cười nói: “Tần tiên sinh, mời vào bên trong, tôi còn có việc, xin

đi trước.”

Anh ta không nói chuyện, chỉ nhìn tôi chằm chằm như ngầm đánh giá,

sau một lúc lâu, ánh nhìn trong đôi mắt đen hơi thay đổi, không biết

đang suy nghĩ cái gì.

Hiện tại tôi vô cùng tự tin vào biểu hiện không chê vào đâu được của

mình nhưng khi bị ánh mắt của anh ta cứ đảo qua trên người thì tôi lại

có cảm giác mình như là học sinh tiểu học làm sai chuyện đến nỗi tôi còn cố nhịn cảm xúc muốn cúi đầu trước anh ta để nhận lỗi nữa kìa. Tôi vẫn cười nhưng có chút miễn cưỡng: “Tần tiên sinh?”

“Đây là lần cuối cùng mà cô nói sao?”

Anh ta đột ngột hỏi, thậm chí còn hơi kỳ quặc, tôi ngây người một lúc lâu mới hiểu ra. Thì ra lần trước tôi nài nỉ anh ta chở đi bệnh viện đã từng chỉ lên trời mà thề đó là lần cuối cùng anh ta nhìn thấy tôi…

Trí nhớ người này tốt thật! Khóe miệng tôi hơi giật giật, tôi thật

nhịn không được muốn mở miệng hỏi chẳng lẽ tôi xấu xa đến nỗi ai gặp

cũng ghét sao? Anh nhìn tôi thêm một lần thì chết sao? Chết thật sao?”

Nhưng tôi vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận biết, đây là tiệc đính hôn của Trình Thần, tuyệt đối không thể khóc lóc om sòm trong này.

Tôi hít sâu một hơi, đợi cảm xúc ổn định mới nói: “Tôi không tuân thủ lời hứa với anh là tôi có lỗi nhưng lần này gặp nhau nằm ngoài khả năng khống chế của tôi. Anh là ân nhân cứu mạng của Trình Thần, Thẩm Hi

Nhiên muốn cảm tạ anh nên mời anh tới tham gia tiệc đính hôn của bọn họ

là lẽ đương nhiên mà tôi là bạn thân của Trình Thần, nên có mặt hôm nay

cũng không có gì lạ. Nếu thấy tôi làm anh khó chịu như vậy thì sau này

tôi sẽ cố hết sức tránh đụng mặt anh. Chúc anh buổi tối vui vẻ.”

Hắn hơi nhíu mi, cười lạnh một tiếng: “Tốt.”

Tôi lễ phép gật đầu một cái, rồi xoay người rời đi, không ngờ đụng

vào lồng ngực một người nào đó. Tôi vội vàng tránh qua, vừa định cất lời xin lỗi, mới ngẩng đầu thì gặp ngay một người trong đám bạn bè lưu manh của Thẩm Hi Nhiên – Vương Đạt Mậu. Tên của anh ta đọc trại ra thì giống “Đại miêu” nhưng người tí ti như con chuột, vừa thấy tôi, ánh mắt anh

ta híp lại càng nhỏ: “Tịch Tịch, em vội vã đi đâu thế! Vào uống với anh

vài ly đi? “

Tôi phủi bàn tay anh ta đang đặt trên vai mình xuống, tim đập hơi

nhanh quay đầu nhìn lại thì thấy người kia đã bước vào trong, trong lòng mơ hồ có chút thất vọng. Tôi quay đầu nhìn Đại Miêu, nhếch miệng để lộ

hàm răng trắng lóa nói: “Vương đại miêu, anh muốn bị em cắn một cái nữa

sao?”

Anh ta nhanh chóng lùi về sau hai bước nói: “Ai là miêu? Ai là miêu?

Em mới giống miêu! Có phụ nữ nào giống em vừa mở miệng là muốn cắn

người?”

Tôi mặc kệ anh ta, quay đầu bước đi. Nhưng anh ta vẫn cố tình lôi

kéo, tôi quay đầu trừng mắt liếc anh ta một cái: “Gì nữa đây? Em còn

phải xuống dưới đón khách giúp Trình Thần nữa!”

“Em bị sao vậy? Người ta đính hôn liên quan gì đến em, mau vào đây ngồi đi, lâu lắm rồi không gặp, chúng ta tâm sự một chút.”

Tôi thầm nghĩ giữa tôi và anh ta có chuyện gì để tán gẫu? Tôi lại cố

gỡ tay anh ta ra nhưng người này nhất quyết không buông tay, kiên trì

kéo tôi vào, không may lúc này lại có hai têntrong đám lang sói đi ra

bèn giúp hắn một tay vừa kéo vừa tha mang tôi đi vào. Bọn họ ấn tôi ngồi xuống ghế, tám chín người vây xung quanh, người này một câu, người kia

một câu nhưng chỉ xoay quanh một chủ đề duy nhất: rốt cuộc tôi đã có

bạn trai chưa.

Nghe xong nửa ngày, tôi mới hiểu đám tiểu vương bát đản này dám đánh

cuộc xem “Hà Tịch khi nào tìm được một người đàn ông”. Tiền đặt cược đến bây giờ mới tính sơ sơ đã bằng tiền lương một năm của tôi. Nhưng điều

làm tôi cực kỳ tức giận là… thời gian họ đánh cược tôi tìm được bạn trai là từ năm cho đến năm mươi lăm năm sau chứ không ai dám cá trong năm

nay hay năm sau tôi sẽ có người yêu.

Tôi giận đến nỗi muốn lật bàn, lập tức vỗ bàn tuyên bố: “Tôi cá trong tuần này tôi sẽ có bạn trai.”

Đám bạn bè lưu manh kia cười vang còn tôi thì hận đến trong lòng nhỏ máu.

Vương đại miêu cười nói: “Tịch Tịch, nếu em có thể nhanh tìm được bạn trai như vậy thì coi như toàn bộ tiền đặt cược này thuộc về em, thậm

chí còn cho em tùy nghi sử dụng anh trong vòng một tuần, nhưng nếu em

tìm không được…”

Mọi người đều trầm ngâm, rồi không biết ai đột nhiên quát lên: “Sẽ mặc bikini chạy mười vòng xung quanh tòa thị chính!”

Tôi hào khí bừng bừng, uống cạn sạch ly sâm banh trước mặt nói: “Đến lúc đó ai không giữ lời, tự bạo cúc* (* QHTD “cửa sau”) ba ngày ba đêm!”

Mọi người vui vẻ đáp ứng.

Bên này tiếng huyên náo vừa tạm ngưng thì đèn đuốc trong sảnh đều

tắt, người chủ trì lên sân khấu, tiệc đính hôn chính thức bắt đầu.

Tôi ngồi dưới lẳng lặng nhìn Trình Thần và Thẩm Hi Nhiên trên sân

khấu, trên gương mặt tươi cười của bọn họ ngập tràn hạnh phúc.

Khi tôi học năm hai thì Trình Thần tốt nghiệp, ra trường làm biên tập cho một tạp chí, cũng năm đó chị gặp gỡ Thẩm Hi Nhiên, đoạn đường tình

yêu của bọn họ cũng không thiếu những gập ghềnh nhưng trải qua năm