
ã sơn xong xung quanh bồn tắm. Sau đó hai người chuyển sang chiến đấu với bồn tắm đứng, ở đó có thể kê thang nhưng trần rất cao, vẫn phải để anh sơn, cô đứng dưới phụ trách nhúng chổi lăn.
Hai người sơn xong liền sơn khu đánh răng rửa mặt, ở đó có một cái gương rất lớn, bốn phía xung quanh đều phải dán băng dính, nếu không sơn sẽ dính vào gương. Ở chỗ này, thời gian dán băng dính còn dài hơn cả thời gian sơn.
Cuối cùng là nhà vệ sinh. Nhà vệ sinh hơi nhỏ, lại có bồn cầu trong đó, rất khó đặt thang, chỉ có thể đặt tựa vào tường, thế nên vẫn phải một người đứng trên thang, một người ở dưới nhúng chổi lăn.
Sau khi đã sơn xong những chỗ này, Kevin liền đến hai phòng để đồ, bỏ hết các giá sắt treo quần áo gắn trên tường xuống, dán băng dính vào chỗ giao nhau giữa tường nhà rồi nói với cô: “Ok, bây giờ em có thể sơn tường ở đây được rồi. Hai phòng để đồ này cũng phải lát sàn, hôm nay không sơn thì hôm sau anh không lát được.”
“Em quên hẳn hai chỗ này.”
Kevin ra khỏi nhà tắm, vừa đi vừa nói: “Em ở đây sơn, anh lên tầng trên lát sàn, cố gắng hôm nay lát xong một phòng nữa.”
“Vâng.”
Kevin ra một lát thì cưa vọng lên. Cô một mình sơn ở hai phòng để đồ mà chỉ muốn sơn thật nhanh để xong còn lên tầng với anh. Cô phát hiện ra rằng mình càng ngày càng lưu luyến anh, ở cùng nhà thôi vẫn chưa đủ, còn muốn được ở cùng một gian phòng, ở một nơi nhìn thấy anh, tốt nhất là còn được nói chuyện, cười đùa với anh, nếu anh không nói gì, cô sẽ rất buồn lòng, cảm thấy anh đang ghét cô.
Cô sơn thật nhanh hai phòng để đồ rồi chạy lên tầng.
Anh hỏi: “Sơn nhanh thế à?”
“Vâng.”
“Liệu có ổn không?”
“Chỗ treo quần áo thì cần gì phải sơn kĩ?”
Kevin ngồi xổm dưới đất lát sàn, nghe thấy thế liền ngẩng đầu lên, cười hỏi: “Không nghĩ đến chuyện resale (bán lại) à?”
Cô liền nói dối: “Em ở dưới một mình… cứ thấy sờ sợ…”
“Sợ anh hả?”
“Đâu có.”
“Vì lúc trước anh không ở đây em vẫn nói là không sợ mà.”
“Lúc ấy em… chẳng còn cách nào khác mà.”
Kevin liền cười, nói: “Đưa cho anh cái búa kia…”
Cô liền đưa ngay cái búa nhỏ cho anh rồi ngồi xem anh lát sàn.
Hai người lại như thầy trò cùng làm.
Cô hỏi: “Cứ lát thế này cùng lắm chắc chỉ hai ngày là lát xong nhỉ?”
“Chắc phải hơn, lát cầu thang mất nhiều thời gian lắm.”
“Cầu thang phải lát bao lâu?”
“Chắc phải một ngày.”
“Thế tổng cộng vẫn còn ba ngày nhỉ?”
“Jimmy không nói với em ngày công là ba, bốn ngày sao?”
“Anh ấy có nói, nhưng em lại tưởng ba nhân bốn là mười hai ngày cơ.”
“Ôi trời, lát lâu như thế thì anh phải lát bằng chân rồi.”
“Sao anh không lát bằng chân?”
Kevin ngẩng đầu lên, nhìn cô một lát rồi hỏi: “Em muốn anh kéo dài thời gian lát à?”
“Em muốn anh… mãi mãi không bao giờ lát xong?”
“Qúa đơn giản, lát rồi anh lại gỡ ra, gỡ rồi lát lại…”
“Ok!”
Kevi liền cầm miếng sàn vừa lát, giả vờ kéo ra. “Anh gỡ luôn nhé!”
Cô liền ấn tay anh. “Em nói đùa thôi, anh lát đẹp như thế, sao lại nỡ gỡ được?”
Anh không đáp, chỉ trân trân nhìn cô.
Cô buông tay anh ra, giả vờ ra lấy đồ. “Làm xong sàn cho em thì anh… làm gì?”
“Đi làm cho nhà khác thôi.”
“Jimmy lại nhận việc cho anh rồi à?”
“Ừ, vẫn là Cynthia giới thiệu, cũng là khách hàng của cô ấy như em.”
Cô liền nghĩ ngay khách hàng là nữ. “Chủ nhà cũng là phụ nữ như em à?”
“Không, đàn ông.”
“Độc thân hả?”
“Không, một gia đình.”
“Thế thì chắc chắn có nữ chủ nhà rồi.”
“Dĩ nhiên là có nữ chủ nhà.”
Cô lại nổi cơn ghen. “Thế chắc chắn là ông chủ đi làm, bà chủ ở nhà phụ với anh nhỉ?”
“Cô ta phụ với anh làm gì?”
“Thích anh thôi.”
“Sao cô ta lại thích anh?”
“Anh đẹp trau, công việc làm cũng tốt.”
“Anh đẹp trai à?”
“Anh không biết hà?”
“Dĩ nhiên là anh cũng biết mình đẹp trai, nhưng chẳng giải quyết được vấn đề gì cả.”
“Thế anh muốn ai thấy anh đẹp trai mới giải quyết được vấn đề?”
“Em.”
Cô không dám nói gì thêm nữa, liền lảng sang chuyện vừa nói: “Thật đấy, có nữ chủ nhà nào thích anh rồi… dụ dỗ anh không?”
“Thích hay không thì anh không biết, nhưng dụ dỗ thì có.”
“Thật hả? Ai vậy?”
Cô chỉ sợ anh nói: “Em chứ ai.”
Nhưng anh đã đưa ra một câu trả lời còn khiến cô sợ hơn cả nói “em chứ ai”: “Một người phụ nữ da trắng, anh làm sàn cho chị ta ở nhà, chị ta đứng ở bể bơi gọi anh, anh ra xem thì thấy chị ta mặc bikini ngâm trong nước, nói là trời nóng quá bảo anh xuống tắm cho mát, còn bảo mình có thể cọ lưng cho nhau.”
“Anh có xuống không?”
“Không.”
“Ý đồ của chị ta quá rõ ràng, lúc ấy nhà chị ta không có ai, ăn mặc lại hở hang như vậy, quá lỗ liễu còn gì. Thế sao anh không lợi dụng thử xem?”
Kevin tặc lưỡi rồi nói: “Em không biết da chị ta đáng sợ thế nào đâu, người toàn nốt tàn nhang, dày đặc trông sợ lắm. Phụ nữ da trắng đều như thế, trang điểm vào còn đỡ, để mộc nhìn suýt ngất, cởi quần áo ra nhìn suýt chết luôn !”
“Nếu chị ta không nhiều tàn nhang như thế thì chắc anh cũng nhảy xuống bể rồi chứ gì
?”
“Làm gì có.”
“Sao lại không có?”
“Anh chẳng có cảm giác gì trước chị ta cả.”
“Thế nếu có cảm giác thì sao?”
“Không có cảm giác là không có cảm giác, làm sao có thể “nếu” được?” Kevin cười hỏi:
“Ê, có