Insane
Cô Đơn Vào Đời

Cô Đơn Vào Đời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323140

Bình chọn: 8.00/10/314 lượt.

ọi cách, cam tâm tình nguyện đi khắp thành phố để sau cùng mang về cho người

con gái đó, làm thỏa mãn nhu cầu mà cô ấy muốn. Cái mà những chàng trai mong

đợi chẳng qua chỉ là một nụ cười sung sướng của người con gái. Cảm giác đó thật

ấm áp .

Buổi tối hôm đó, Hứa Lật

Dương gọi điện cho tôi, như mọi khi, anh ấy hỏi: “Hôm nay em có chuyện gì vui

không?”

“Có, hôm nay có một người

mua cho em món ngô ngọt mà em vẫn thích.”

“Con trai hay con gái?”

“Tất nhiên là con trai

rồi!” Tôi vui vẻ và đắc ý trả lời Hứa Lật Dương.

Hứa Lật Dương ở đầu bên

kia bỗng im bặt. Tôi biết thật ra anh ấy rất sợ mất tôi, ngày nào cũng lo lắng

vì việc ấy. Tôi cứ nghĩ anh sẽ yêu cầu tôi không quan hệ với Lương Triết nữa,

nhưng không ngờ anh ấy lại nói: “Em vui là được. Ngoan nhé!”



Tôi không hề vì việc mình

đã có bạn trai mà cố ý tránh Lương Triết. Ngoài việc tôi cảm thấy mình hơi có

lỗi với Hứa Lật Dương ra, tôi không tìm ra bất cứ lý do nào để thuyết phục tôi

cần né tránh Lương Triết. Tôi chỉ thích cảm giác hai người ở cạnh nhau cho đỡ

cô đơn. Hơn nữa chỉ cần tôi không là người yêu của Lương Triết, không nắm tay,

không hôn nhau thì chẳng có gì có lỗi với Hứa Lật Dương cả. Tôi suy nghĩ ngây

thơ và ích kỷ như vậy.

Suy nghĩ như vậy nên bao

nhiêu hoa hồng Lương Triết tặng tôi nhận hết, vì tôi thích hoa hồng. Nhưng nếu

là hoa bách hợp thì tôi đều từ chối, lý do rất đơn giản, tôi không thích hoa

bách hợp .

Anh mời tôi đi ăn cơm,

tôi đồng ý. Cứ 2 lần mời thì tôi sẽ mời lại 1 lần.

Anh giúp tôi đi xách nước

nóng, tôi cũng không từ chối.

Anh giúp tôi lấy chỗ ngồi

tự học ở giảng đường, tôi sẽ nói cảm ơn.

Anh nói muốn cùng tôi đi

chơi ngày Valentine, tôi nói không được.

Cứ thế một thời gian, mối

quan hệ của chúng tôi vẫn không quá gần gũi, khoảng cách giữa 2 bờ vai vẫn luôn

nằm trong khoảng từ 20 đến 30 cm. Có một lần sau giờ tự học buổi tối, Lương

Triết định đặt tay lên vai tôi, tôi giật mình tránh ra, giận giữ nói với anh

rằng: “Không được đụng vào người em, ngoại trừ bố em, chưa

ai đụng vào người em cả.”

Anh tiu nghỉu hỏi: “Thế sau này anh là người yêu của em thì em có cho anh

đụng vào không ?”

Tôi trả lời: “Có”

Một chút ngọt ngào vẫn

phải có để cho anh cảm thấy rằng thời cơ chưa đến. Nếu tôi nói khi anh là người

yêu của tôi mà tôi cũng không cho anh đụng vào người chắc anh chạy mất dép.

Trong mắt tôi Lương Triết

là một người con trai như thế. Mồm mép như tép nhảy, tỏ ra rất lão luyện, rất

có kinh nghiệm. Ngay từ đầu tôi đã cho là Lương Triết không có thành ý nên tôi

cũng chẳng để tâm. Trong trò chơi cảm xúc không chân thật, ai nghiêm túc, người

đó sẽ chết chắc.

Hơn nữa, Lương Triết cực

kì nhạy cảm, lại có tính muốn chiếm hữu cao. Mỗi lần khi tôi đi cùng anh mà

chuông điện thoại reo, theo thói quen anh sẽ thò đầu vào nhìn xem ai gọi. Tôi

rất dị ứng với hành động này của anh nên ngay lập tức giấu điện thoại ra sau

lưng. Anh sẽ im lặng trong 1 lúc lâu, cứ như là vừa bị tôi làm tổn thương vậy.

Mỗi lần như thế là tôi lại cảm thấy anh có tính muốn chiếm hữa rất cao. Những

chi tiết nhỏ như thế thường thể hiện tính cách của con người rõ rệt nhất.

Hơn thế nữa có thể anh ta

không biết rằng, tôi đã có mấy lần nhìn thấy anh đi cùng với những người con

gái khác trong vườn trường. Tuy không làm gì không phải nhưng trông thái độ khá

thân mật. Tôi chưa bao giờ nói với anh về chuyện đó thì sao anh có tư cách gì

để yêu cầu tôi cơ chứ. Đừng bao giờ cho rằng tôi sẽ bị sự giả tạo của anh làm

cho cảm động.

Anh còn thích đưa tôi đi

gặp bạn bè và những người bạn cùng phòng nhưng tôi gặp những người lạ đó mà

chẳng thấy vui vẻ gì. Hơn nữa mỗi lần tụ họp với bạn bè là anh luôn là người

trả tiền, tỏ ra mình là người có nhân duyên tốt, nhiều bạn bè, quen biết rộng.

Trong con mắt của một kẻ ki bo như tôi thì đó là một việc vô cùng xuẩn ngốc.

Nếu như anh là người yêu của tôi, tôi nhất định sẽ không thể chấp nhận cái

“thói xấu” xuẩn ngốc này. Tại sao tiền lại phải tiêu cho người khác làm gì cơ

chứ!

Nói tóm lại, những ưu

điểm của người con trai này trong mắt tôi đều là khuyết điểm. Bây giờ tôi mới

biết nhiều từ tưởng ngược nghĩa nhưng thật ra lại là từ gần nghĩa. Ví dụ

như, vui vẻ hài hước thì đối với tôi là khéo mồm khéo miệng, nói ngon nói

ngọt thì đối với tôi là những câu nói dối liên hoàn, lo lắng cho tôi thì đối

với tôi là tính mong muốn chiếm hữu cao, khẳng khái hào phóng thì đối với tôi

là khoa trương lãng phí, quan hệ rộng thì đối với tôi là sĩ diện... chuẩn mực

về ý nghĩa của mỗi từ này là tốt hay xấu tùy thuộc vào bạn có thích đối phưong

hay không?

Tôi nghĩ, tôi không thích

Lương Triết nhưng tôi thích cảm giác có người ở bên cạnh.

Chị em trong phòng cứ hai

ngày lại hỏi chuyện tôi và Lương Triết tiến triển đến đâu rồi?

“Tiến triển cái gì chứ?

Tớ và anh ấy không thể trở thành người yêu của nhau đâu.” Từ trước đến giờ tôi

nói gì cũng đều rất thật.

“Thực ra bây giờ trông

hai người đã rất giống một đôi rồi. Có yêu nhau thì cũng chỉ giống như bây giờ

mà thôi.” Giả Tếu Ảnh vừa trêu