
nhấn mạnh từng chữ.
“Tôi hix hix tôi ngay cả dì cả còn chưa có, tôi chưa thể sinh con cho anh được, anh hãy cho tôi một ít thời gian, tôi xin anh!” Sơ Vân đã sợ không nói nên lời, chỉ cầu xin hắn buông tha cho cô.
Cô bị hắn ép sát vào tường, mỗi một tấc
da thịt đều cảm nhận được sự vội vàng của hắn. Đôi cánh tay mạnh mẽ siết chặt lấy cô cùng phần nhô lên trước bụng của hắn nói cho cô biết thân
thể người này đang trong trạng thái hưng phấn, lúc nào cũng có thể nuốt
cô vào bụng, ngay cả xương cũng không chừa.
Lục Tiến nhìn cô chằm chằm, mũi không
ngừng thở hổn hển, phần dưới bụng căng cứng sắp nổ mạnh. Từ trước đến
nay hắn chưa bao giờ phải đè nén dục vọng như vậy. Nhưng cô thật sự quá
non nớt, thậm chí dì cả còn chưa có.
Trong không khi nặng nề lại mập mờ,
phòng cách vách truyền đến một tiếng kêu đau đớn! Sau đó là tiếng kêu,
tiếng khóc, tiếng nghẹn ngào của cô bé kia, còn có cả tiếng trấn an mơ
hồ của đàn ông.
Sơ Vân lập tức mở to mắt! Đó là tiếng của Tiểu Huyên!
“Tiểu Huyên!” Sơ Vân kinh hãi gọi, đẩy ra thật mạnh cánh tay đang chắn ngang tai định chạy ra ngoài!
“Anh làm gì thế! Anh thả tôi ra!” Cánh tay sắt của Lục Tiến thoải mái chụp tới, kìm chế thân thể cô.
“Anh là đồ khốn…rõ ràng anh đã hứa với tôi, anh đã hứa với tôi…” Sơ Vân nước mắt đầy mặt, như đang nổi điên không ngừng đánh hắn.
“Chỉ có như vậy con bé mới có thể sống sót ở đây, hiểu chưa!?” Lục Tiến kìm lấy cánh tay cô, nhíu mày trả lời.
“Không!!! Con bé chỉ là một đứa trẻ! Các người đều là súc sinh! Các người không phải là người!” Cô khóc nghẹn ngào, từng giọt nước mắt lăn xuống gò má, đôi mắt to vốn
chỉ có ảnh ngược của hắn giờ phút này hoàn toàn biến thành thống hận
cùng tuyệt vọng.
“Thả tôi về nhà! Tôi ghét nơi này, tôi ghét anh….”
Một bàn tay to lớn kìm lấy nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, dường như đã kéo cô lên khỏi mặt đất, “Tôi cho em một cơ hội thu hồi lại lời vừa rồi.” Lục Tiến dán lên gương mặt kiều diễm đau đớn của cô, âm trầm gầm nhẹ.
Cô chảy nước mắt, cắn chặt môi sau đó nhắm mắt lại không nhìn hắn.
Cánh tay sắt buông ra thật mạnh, cô lảo
đảo ngã trên mặt đất, sau đó một bàn tay to lớn từ phía sau nắm lấy mái
tóc dài của cô, ép khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ngẩng lên. Khuôn mặt điển
trai của hắn dán lên mặt cô, đôi môi mỏng phun ra hơi thở âm trầm bên
tai cô, “Cô bé ngoan, tôi dẫn em đến đi địa ngục chân chính.” Nói xong, Sơ Vân bị hắn xách lên, mang xuống lầu hai.
Binh lính canh giữ bên ngoài còn chưa
kịp chào hỏi thì Lục Tiến đã mang theo cô rời đi thật nhanh, toàn thân
bao phủ bởi khí tức bạo lực làm cho hai gã lính phải nuốt nước miếng,
sau đó khẩn trương biến mất trở lại vào bóng tối.
Sơ Vân nuốt tiếng kêu sợ hãi xuống cổ
họng, thất tha thất thểu bị hắn đưa đến hành lang của một tòa nhà. Sau
đó hắn tới gần một căn phòng.
“Biết bên trong này là cái gì không?” Hắn đè gáy cô lại, ghé sát vào cô cùng cô nhìn vào bên trong.
Trong hàng rào tăm tối truyền đến một âm thanh gầm gừ khủng bố xen lẫn tiếng răng cắn nuốt khiến cho người ta
phải ghê người. Hoảng sợ nhìn thoáng qua, cô trông thấy trên sàn nhà là
một con quái vật bị khóa sắt xích lại vẫn còn đang nhúc nhích. Một con
chó to như sói đang quỳ rạp trên mặt đất gặm cắn gì đó, mùi máu tanh
tưởi khiến cho người ta đặc biệt không thể thở nổi làm cô không nhịn
được phải nôn ra.
“Có thấy đống thịt kia không?” Lục Tiến ghé sát vào mặt cô lạnh lùng hỏi khẽ, “Đống thịt kia chính là lão già thối đã mua hai em.”
“Ngẫm lại xem, các em vốn phải bị lão gia đầy thịt béo hơn ba trăm cân này đè dưới thân, bị hành hạ cho chết đi sống lại.”
“Lão thích những cô bé nhỏ tuổi nhưng lại ngại ngực bé gái nhỏ quá sờ không đã cho nên lão sẽ tiêm thuốc vào
ngực họ, làm cho ngực của họ trướng lên thật to.” Lục Tiến ôm lấy thân thể run run của cô, cẩn thận miêu tả bên tai cô.
“Có biết khi bị chơi chán các em sẽ thế nào không?” Cô bé trong ngực đã kinh hãi co rúm lại nhưng hắn không buông tha.
“Lão sẽ nhốt các em vào trong cái lồng này để cho con chó lão nuôi gặm nhắm, nếu vẫn chưa chết sẽ ném cho đàn em chơi tiếp.”
“Đừng nói nữa! Đừng nói nữa…” Cô hét ầm lên, bàn tay nhỏ bé bưng kín lỗ tai, toàn thân run rẩy không thành hình.
“Cái này mà đã không chịu được rồi à? Đằng sau vẫn còn nhiều lắm.” Lục Tiến khinh miệt liếc nhìn cô một cái. Hắn đứng dậy, kéo cô lên rồi
mang ra khỏi địa ngục tanh tưởi, bước đi về chỗ đang cuồng hoan náo loạn phía trước. Lục Tiến đá văng cánh cửa gỗ ngay tòa nhà hai tầng hình
tháp, tóm lấy cô gái đang nằm sấp nghẹn ngào lên lan can ra ngoài.
“Nhìn cho kĩ đi! Nhìn xem những cô gái này như thế nào!” Hắn kéo cô tới, kìm lấy khuôn mặt của cô chuyển hướng về phía khoảng sân hào khí cuồng nhiệt dưới lầu.
Lúc này không khí trong sân đã đến lúc
gay cấn, các binh sĩ giải tỏa xong bắt đầu các trò chơi trắng đêm của
bọn họ. Mấy cô gái xinh đẹp trần truồng tay bị trói rồi bị cột vào những cái cọc thô to, bên dưới hai chân mở rộng, trước người ai cũng có một
gã đàn ông đang chơi đùa. Đến khi có một gã toàn thân run rẩy đầu hàng
thì những gã