
ưa hề xảy ra chuyện gì, cầm
một tập tài liệu đi đến, dùng giọng điệu giải quyết công việc nói: “Đỗ
tiên sinh, kết quả kiểm tra đã có, thân thể anh hồi phục rất nhanh, sẽ
được xuất viện nhanh thôi.”
“Cảm ơn.” Tâm trạng Đỗ Mộ Ngôn tốt lên nên mặc kệ là vẻ mặt hay giọng điệu cũng trở nên hiền lành hơn nhiều.
Bác sĩ lại căn dặn thêm vài chuyện nữa, trước khi đi hắn do dự liếc mắt
nhìn Tần Tuyên Tuyên một cái, cuối cùng vẫn mở miệng, “Đỗ tiên sinh, tuy là trụ cột thân thể anh rất tốt, nhưng dù sao cũng chưa hoàn toàn hồi
phục sau khi phẫu thuật,… có một số việc vẫn nên tiết chế thì hơn.”
Tiết chế thì hơn… cuối cùng thì bác sĩ hiểu lầm cái gì vậy?
Tần Tuyên Tuyên hận không thể lập tức có cái lỗ nẻ mà chui xuống, thật tiếc là ngay cả một cái liếc mắt cũng không dám liếc bác sĩ.
“Tôi biết rồi.” Đỗ Mộ Ngôn lại bình thản ung dung đáp lại, chỉ là ngầm dùng ánh mắt đầy thâm ý quét thẳng về Tần Tuyên Tuyên.
Đợi sau khi bác sĩ đi khỏi, Đỗ Mộ Ngôn liền nói với Tần Tuyên Tuyên: “Tuyên Tuyên, em đừng đứng xa như vậy.”
Tần Tuyên Tuyên ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn một cái, chậm rãi ngồi
trên chiếc ghế cách giường chừng hai mét, mặc kệ Đỗ Mộ Ngôn dỗ dành thế
nào cô cũng không chịu đến gần hắn thêm một bước.
Bây giờ Đỗ Mộ Ngôn đã có thể xuống giường, muốn bắt lấy Tần Tuyên Tuyên
thật ra rất dễ dàng, nhưng hắn không làm như vậy. Hôm nay đã làm Tuyên
Tuyên chấp nhận làm bạn gái hắn, hắn đã thấy thỏa mãn rồi. Có danh hiệu
người yêu trói buộc, Tuyên Tuyên đã bước vào trong vòng hắn đã vẽ sẵn,
muốn thoát cũng rất khó đấy.
Mặc kệ là nguyên nhân gì, hắn sẽ không chia tay với cô, cô đã là người của
hắn thì đừng nghĩ có thể rời khỏi hắn một cách dễ dàng!
Thời gian còn lại trong ngày, Tần Tuyên Tuyên cũng chưa cho Đỗ Mộ Ngôn cơ
hội nhìn thẳng vào mắt cô. Chờ đến lúc cô về đến nhà, cái đầu bị nụ hôn
kia làm cho mơ hồ lại bắt đầu hoạt động trở lại.
Hôm nay cô làm sao vậy? Cô thế mà lại đồng ý làm bạn gái của Đỗ Mộ Ngôn? Đây có phải là tiến triển quá nhanh rồi hay không nhỉ?
Đối với chuyện đã trở thành bạn gái Đỗ Mộ Ngôn này, Tần Tuyên Tuyên có một
chút cảm giác không chân thật. Suy nghĩ nửa ngày, cô nhắn một tin nhắn
cho Đỗ Mộ Ngôn: hôm nay là anh ép em làm bạn gái anh, không tính!
Đỗ Mộ Ngôn cũng trả lời lại tin nhắn cực nhanh, chỉ ngắn gọn hai chữ: Không được.
Tần Tuyên Tuyên nhìn chằm chằm hai chữ kia thật lâu, cuối cùng cũng bại trận.
Từ hôm nay trở đi, cô chính thức trở thành bạn gái Đỗ Mộ Ngôn - cẩn thận nghĩ lại, như thế hình như cũng chẳng có gì không tốt.
Tự cảm thấy mối quan hệ với Đỗ Mộ Ngôn vẫn đang ở giai đoạn nếm thử ái
muội nên Tần Tuyên Tuyên vẫn chưa nói với người nhà về việc mình hẹn hò
bạn trai, ngay cả Đường Thi cô cũng không nói. Nói đến là Đỗ Mộ Ngôn
chơi xấu để ép cô thành bạn gái hắn, Tần Tuyên Tuyên cảm thấy mặt mũi
mình không chịu nổi, hôm sau rõ ràng là chủ nhật nhưng cô cố tình không
đến bệnh viện thăm Đỗ Mộ Ngôn. Cô cùng Đường Thi xem tivi, nói chuyện
phiếm, ấn từ chối cuộc gọi của Đỗ Mộ Ngôn bao lần, đến tận khi Đường Thi hỏi cô sao không nhận điện thoại thì Tần Tuyên Tuyên mới không tình
nguyện trốn về phòng của mình, nhận điện thoại.
“Tuyên Tuyên, bên em không có chuyện gì chứ?” Đầu bên kia di động là giọng nói lo lắng của Đỗ Mộ Ngôn.
Tần Tuyên Tuyên nao nao, bỗng nhiên vô cùng hối hận vì hành động ngây thơ
của mình. Cô không nhận điện thoại thì Đỗ Mộ Ngôn có thể nghĩ đến việc
cô xảy ra chuyện gì, sẽ cuống lên.
“Em không sao.” Tần Tuyên Tuyên dừng một chút, lại nói, “Rất xin lỗi…”
Đầu kia di động, tiếng Đỗ Mộ Ngôn dừng lại vài giây, lại tiếp tục vang lên, “Tuyên Tuyên, người nên nói xin lỗi là anh, ngày hôm qua anh quá mãnh
liệt, nhất định là em rất giận đúng không?”
Tần Tuyên Tuyên không nghĩ là Đỗ Mộ Ngôn sẽ xin lỗi cô vì chuyện hôm qua,
tuy nói là hắn xấu xa như thế khiến cô vừa giật mình lại bất đắc
dĩ,nhưng vì tình cảm tốt với hắn trong lòng cô nên cô cũng đã tiếp nhận
toàn bộ tất cả. Cô bỗng nhiên nghĩ, nếu câu tiếp theo của Đỗ Mộ Ngôn là
“em muốn hay không, chuyện ngày hôm qua không tính là gì cả.” thì sao?
Cô nên trả lời thế nào?
Chuyện Tần Tuyên Tuyên lo lắng vẫn không trở thành sự thật, Đỗ Mộ Ngôn nói
tiếp: “Nhưng mà Tuyên Tuyên, em sẽ không phải hối hận khi làm bạn gái
anh, anh sẽ dùng hết sức mình để khiến em trở thành người phụ nữ hạnh
phúc nhất thế gian này.”
Tần Tuyên Tuyên cầm chặt di động, kinh ngạc nhìn phía trước, tầm mắt phiên du không tìm thấy điểm nhìn.
Nghe thấy thông báo như vậy, mọi chuyện thoải mái lúc trước cũng đã bị xua
tan sạch sẽ. Đây là một đoạn tình cảm hoàn toàn với Tống Kỳ lúc trước,
cô nên dứt bỏ tất cả, lấy tư thế hoàn toàn mới để đón nhận tình cảm này.
“Tuyên Tuyên… em vẫn còn đang giận sao?” Lâu không nghe được câu trả lời của
Tần Tuyên Tuyên, trong giọng nói mang theo chút lo lắng.
Tần Tuyên Tuyên mở miệng, “Em không giận.”
“Vậy vì sao em không đến bệnh viện thăm anh? Hôm nay là chủ nhật.” Đỗ Mộ Ngôn nói.
Tần Tuyên Tuyên nghẹn lời, vài giây sau mới nói: “Hôm nay em muốn ở cùng cha mẹ và Đường Thi