Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324602

Bình chọn: 8.00/10/460 lượt.

ho anh.”

Tần Tuyên Tuyên nhìn chằm chằm Đỗ Mộ Ngôn một lúc lâu sau, bởi vì hắn nhận

lỗi nên tức giận vì biết việc hắn làm ban nãy cũng giảm đi không ít. Cô

không nhịn được mà bắt đầu tìm cớ thay Đỗ Mộ Ngôn, làm ông chủ nhiều năm như vậy, chắc chắn là phải có thói quen nắm trong tay tất cả cho nên

mới không tự giác biểu hiện ra trong tình yêu, có lẽ chính hắn cũng

không hiểu phải yêu một người như thế nào,nhưng bây giờ nếu hắn đã hiểu

được rằng hắn sai, cũng tỏ vẻ sẽ sửa đổi, vậy thì có phải cô nên cho hắn cơ hội để sửa đổi hay không?

Nói đến cùng thì chuyện này cũng chưa chạm đến điểm mấu chốt của Tần Tuyên

Tuyên, tuy cô có tức giận nhưng cũng không đến mức kiên quyết chia tay

với Đỗ Mộ Ngôn. Nếu sau này hắn thật sự bỏ đi thói quen đó, cô cũng có

thể tha thứ được cho hắn.

“Về sau anh thật sự sẽ không can thiệp vào công việc của em chứ?” Tần Tuyên Tuyên chần chừ hỏi.

Thấy Tần Tuyên Tuyên đã có dấu hiệu buông lỏng, gánh nặng trong lòng Đỗ Mộ

Ngôn được giải tỏa, vội vàng cam đoan, “anh thề, anh tuyệt đối không can thiệp vào công việc của em nữa.”

Tần Tuyên Tuyên lại nhìn Đỗ Mộ Ngôn một hồi lâu, thân thể căng thẳng có dấu hiện bình tĩnh lại, “Tốt, vậy lần này em sẽ không tính toán với anh

nữa, nhưng đừng để có lần sau, nếu không em sẽ giận thật đó.”

“Tuyên Tuyên, anh cam đoan sẽ không chọc em giận nữa!” Trong lòng Đỗ Mộ Ngôn

vui vẻ, kích động vươn hai tay ôm lấy Tần Tuyên Tuyên, sức mạnh của hắn

không nhỏ, thân thể vì kích động và lo sợ mà căng cứng lên.

Từ ngôn ngữ thân thể hắn, Tần Tuyên Tuyên có thể cảm nhận được sự để ý của hắn dành cho cô, khiến khuôn mặt nghiêm túc của cô cũng dịu dần xuống,

ít nhất bây giờ, người đàn ông này đang say đắm cô, hơn nữa so với suy

nghĩ của cô thì còn đắm chìm sâu hơn.

Cô do dự một lát rồi cũng đưa tay ôm lấy Đỗ Mộ Ngôn.

Ba ngày sau, Đỗ Mộ Ngôn hoàn thành các thủ tục xuất viện, thân thể hắn rất khỏe mạnh, hồi phục sau phẫu thuật rất nhanh chóng.

Tuy nói Lý Tái có toàn quyền xử lý công việc, nhưng Tần Tuyên Tuyên cảm

thấy thân là bạn gái Đỗ Mộ Ngôn, nếu ngay cả lúc bạn trai xuất viện cũng không thể đến thì coi sao được nên cố ý xin nghỉ nửa ngày đến làm thủ

tục xuất viện cùng Đỗ Mộ Ngôn.

Sau đó, Lý Tái đưa hai người trở về chỗ ở của Đỗ Mộ Ngôn, đây là lần đầu

tiên Tần Tuyên Tuyên đến nơi Đỗ Mộ Ngôn ở. Ngoài ý muốn là nhà Đỗ Mộ

Ngôn cũng không phải biệt thự to lớn như trong tưởng tượng của Tần Tuyên Tuyên mà chỉ là một căn nhà ba phòng chính một phòng xép mà thôi. Toàn

bộ phòng xép trang trí rất đơn giản, có thể nhìn ra được đây chính là

nơi ở của một người đàn ông độc thân.

“Trợ lý Lý, làm cậu vất vả rồi, cậu có thể về nghỉ ngơi.” Đến cửa nhà mình, Đỗ Mộ Ngôn bắt đầu đuổi Lý Tái.”

“Vâng, Đỗ tổng.” Lý Tái quan sát sắc mặt để hành động, dĩ nhiên là biết Đỗ Mộ

Ngôn muốn ở riêng với Tần Tuyên Tuyên nên lập tức cười nói với Tần Tuyên Tuyên, “Tần tiểu thư, đồ đạc của Đỗ tổng, liền phiền cô giúp đỡ sửa

sang lại một chút.”

Tần Tuyên Tuyên còn đang kinh ngạc về chỗ ở đơn giản của Đỗ Mộ Ngôn nên

cũng không để ý nhiều, “Tôi biết, vậy Lý trợ lý đi đường cẩn thận nhé.”

Sau khi Lý Tái đi rồi, Đỗ Mộ Ngôn nhìn vẻ mặt hơi ngẩn ra của Tần Tuyên Tuyên nói: “Tuyên Tuyên, em sao thế?”

Tần Tuyên Tuyên hoàn hồn, “Em chỉ thấy kỳ quái, anh lại có thể ở một căn nhà nhỏ như vậy…”

Đỗ Mộ Ngôn cười nhìn Tần Tuyên Tuyên, trong nụ cười mang theo một tia hy

vọng, “Anh vẫn hy vọng có thể tạo ra một gia đình ấm áp, nên phòng ở

không thể quá lớn, giống như bây giờ là tốt nhất.”

Tần Tuyên Tuyên bỗng dưng nhớ đến cha mẹ Đỗ Mộ Ngôn đều mất sớm, phải ăn

nhờ ở đậu nhà người khác, tự giác biết mình lỡ lời vội nói: “Nơi này của anh thật sự thích hợp cho một gia đình nhỏ ở.”

Đỗ Mộ Ngôn nâng bàn tay Tần Tuyên Tuyên, ánh mắt sâu xa, “Anh hy vọng, người sẽ vào ở nơi này trong tương lai sẽ là em.”

Mặt Tần Tuyên Tuyên đỏ mặt, dùng sức rút tay về, xấu hổ quẫn bách xoay

người lấy đồ mà Đỗ Mộ Ngôn mang theo từ viện về, “Em, em giúp anh sắp

xếp lại đồ đạc!”

Đỗ Mộ Ngôn cũng không làm khó Tần Tuyên Tuyên, chỉ lơ đãng chỉ chỉ một

gian phòng nói: “Kia là phòng ngủ của anh, phiền em giúp anh để quần áo

trong đó, anh đi toilet một chút.”

“A, được!” Tần Tuyên Tuyên muốn tránh né xấu hổ, cũng không suy nghĩ gì

nhiều, không đợi Đỗ Mộ Ngôn tránh ra, nhanh chóng chạy đến căn phòng

kia.

Lúc Tần Tuyên Tuyên nhìn thấy chiếc giường lớn trước mặt, cô mới đột nhiên

tỉnh táo lại, ý thức được bản thân thế mà lại vào phòng ngủ của Đỗ Mộ

Ngôn. Bước chân cô hơi xoay, muốn lập tức lùi ra ngoài, lại nghĩ đến

trên tay cô vẫn còn đang cầm đồ nên đành kiên trì ở lại căn phòng. Thở

sâu để giảm bớt sự căng thẳng trong lòng, Tần Tuyên Tuyên đi đến trước

tủ quần áo, đem cửa tủ mở rộng ra.

Quần áo trong ngăn tủ được sắp xếp rất gọn gàng, các loại quần áo được phân

loại rất rõ ràng. Tần Tuyên Tuyên cảm thấy tán thưởng một tiếng, lập tức bắt đầu sắp xếp quần áo Đỗ Mộ Ngôn mang theo từ viện về, cô chịu đựng

sự hiếu kỳ với Đỗ Mộ Ngôn, dùng sức đóng lại ngăn tủ, lại bị thân người

cao lớn phía sau cánh


Insane