The Soda Pop
Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324494

Bình chọn: 8.5.00/10/449 lượt.

ng anh, em là người dịu

dàng nhất, lương thiện nhất.”

Tần Tuyên Tuyên bị hắn tâng bốc đến mức ngượng ngùng. Bây giờ cô đã hiểu,

lời nói tình nhân trong mắt hóa Tây Thi đúng là chân lý mà, cô thật sự

không cảm thấy mình tốt ở điểm nào, nhưng trong miệng Đỗ Mộ Ngôn thì cô

lại chẳng khác gì tiên nữ trên trời.

“Không còn sớm nữa, anh mau về đi.” Tần Tuyên Tuyên nhanh chóng đứng lên tiễn

khách, nhưng tầm mắt cứ lảng đi nơi khác, gương mặt hơi đỏ.

Dáng vẻ mềm mại ngon miệng này của Tần Tuyên Tuyên khiến Đỗ Mộ Ngôn rất muốn hôn cô một cái, nhưng dù sao đây cũng là nhà cô, hắn không nên quá

phận, chỉ có thể đứng dậy đến bên Tần Tuyên Tuyên, cúi đầu nhìn cô: “Anh đi nhé?”

Trong mắt hắn rõ ràng là không nỡ. Hôm nay hắn nghĩ ra thủ đoạn xin lỗi như

thế, ngoại trừ việc muốn Tần Tuyên Tuyên tha thứ, hắn càng hy vọng cô sẽ đồng ý lời cầu hôn của hắn hơn. Trong suy nghĩ của hắn thì chỉ có đem

cô buộc chặt vào bên hắn thì hắn mới có thể hoàn toàn yên tâm được.

Nhưng hắn cũng biết, hôm nay có thể được Tần Tuyên Tuyên tha thứ cũng đã là chuyện vô cùng vui mừng rồi, hắn không nên mơ ước quá nhiều. Nhưng

mà, ý nghĩ đó của hắn sẽ không biến mất, hắn sẽ giữ kỹ nó trong đáy

lòng, đến khi có thời cơ thích hợp sẽ lại cầu hôn.

“Đi đi!” Tần Tuyên Tuyên hờn dỗi đẩy hắn một chút.

Đỗ Mộ Ngôn bước dần từng bước, bỗng nhiên xoay người trở lại, cúi đầu hôn

mạnh gương mặt cô một cái, mới cảm thấy mỹ mãn tươi cười đi ra cửa.

Tần Tuyên Tuyên ngẩn người, đến lúc phản ứng kịp thì Đỗ Mộ Ngôn đã thực

hiện xong đi đến gần cửa rồi, cô đành làm bộ chưa xảy ra chuyện gì, theo hắn ra.

“Trên đường anh lái xe cẩn thận một chút…” Tần Tuyên Tuyên lo lắng nói.

Gương mặt Đỗ Mộ Ngôn mang theo nụ cười cực kỳ sung sướng, “Anh biết rồi.”

Ngày lành của hắn mới bắt đầu, sao có thể để mình gặp chuyện không may

được?

Nghe được động tĩnh bên ngoài, Tần Quốc Đống và Đường Vi mở cửa đi ra.

“Tiểu Đỗ, cháu đi rồi sao?” Tần Quốc Đống nói.

Đỗ Mộ Ngôn nở nụ cười nói, “Chú, dì, cũng không còn sớm nữa, cháu phải về. Hai người cũng ngủ sớm một chút, cháu không quấy rầy chú dì nghỉ ngơi

nữa.”

“Haz, vậy cháu đi đường cẩn thận một chút.” Đường Vi nói.

Tần Quốc Đống liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên: “Tuyên Tuyên, con tiễn Tiểu Đỗ đi.”

Không đợi Tần Tuyên Tuyên đáp lời, Đỗ Mộ Ngôn vội hỏi: “Không cần, tự anh xuống là được rồi.”

“Vậy anh cẩn thận một chút.” Tần Tuyên Tuyên gật gật đầu. Cô cũng không muốn tiễn hắn xuống dưới, bên dưới không biết còn có quần chúng vây xem

không nữa. Lúc ấy lòng cô đang chấn động, không quá chú ý đến người vây

xem, bây giờ nghĩ lại, lúc ấy người chụp ảnh không ít, chắc chắn sẽ có

người nhận ra Đỗ Mộ Ngôn, sợ là ngày mai cô và Đỗ Mộ Ngôn sẽ thành tin

nóng mất.

Chờ Đỗ Mộ Ngôn đi rồi, Tần Quốc Đống nói: “Tuyên Tuyên, các con hòa nhau rồi à?”

Tần Tuyên Tuyên hơi thẹn thùng, cúi đầu trả lời, “Vâng.”

“Vậy là tốt rồi!” Đường Vi nở nụ cười, “Con người Tiểu Đỗ không sai, không

có ai là thánh nhân, luôn sẽ phạm chút lỗi lầm, biết sai mà sửa là tốt

rồi.”

Tần Tuyên Tuyên cười cười, “Ba mẹ, ba mẹ nghỉ ngơi đi, con cũng về nghỉ đây.”

“Được, con ngủ sớm đi.”

Chờ quay lại phòng mình, Tần Tuyên Tuyên nhìn từ cửa sổ xuống, chỉ thấy vài người đang thu dọn những ngọn nến, còn vài người vây xem sau khi xin

phép thì cầm những ngọn nến chưa cháy hết về làm kỷ niệm.

Rất nhanh Tần Tuyên Tuyên đã thấy bóng dáng Đỗ Mộ Ngôn, dáng người cao ngất của hắn dù trong bóng đêm cũng vẫn tỏa sáng chói mắt như vậy, cô chỉ

liếc mắt một cái đã nhìn thấy hắn.

Đến cạnh xe, Đỗ Mộ Ngôn lại ngước lên nhìn.

Tần Tuyên Tuyên ở nơi sáng sủa, hắn liếc mắt là có thể nhìn thấy cô đứng

bên cửa sổ nhìn hắn, nhất thời lòng nảy sinh một niềm hạnh phúc không

thể kìm nén được.

Nhìn thấy không Đỗ Mộ Ngôn? Đây không phải là kỳ vọng của mày sao? Mày tốt

nhất hãy bảo vệ tất cả những điều này, đừng để bất cứ kẻ nào phá hỏng

hạnh phúc không dễ có này biết chưa?

Ngày hôm sau, Tần Tuyên Tuyên dạo quanh mạng, quả nhiên đã phát hiện ra bài

viết về chuyện cầu hôn đêm qua. Cũng may là vì bóng đêm, người chụp ảnh

lại khá xa nên bộ dạng cô cũng không quá rõ ràng. Nhưng thân phận của Đỗ Mộ Ngôn thì đã sáng tỏ, nếu không bài viết này cũng không hấp dẫn người ta như vậy.

Tần Tuyên Tuyên tùy tiện xem mấy cái bình luận, cho rằng đây là bày trò gây chú ý, cũng có người tỏ vẻ hâm mộ, ghen tỵ, tiếc hận, tóm lại kiểu nào

cũng có, nhưng dù sao không phải người trong cuộc nên dù có xôn xao hơn

cũng chỉ là nói bừa, cô xem qua vài cái rồi cũng không có hứng xem tiếp

nữa.

Không bao lâu sau, Tần Tuyên Tuyên liền nhận được điện thoại của Phương Phán

Phán. Những người khác có lẽ không biết, nhưng người trong Tụ Mỹ rất rõ

quan hệ của Đỗ Mộ Ngôn và Tần Tuyên Tuyên, mà người yêu và cầu hôn là

hai chuyện hoàn toàn khác nhau, Phương Phán Phán vô cùng kinh ngạc nhưng cũng tò mò. Vốn chuyện Tần Tuyên Tuyên trở thành bạn gái Đỗ Mộ Ngôn đã

khiến Phương Phán Phán giật mình rồi, thế mà bây giờ còn cầu hôn với Tần Tuyên Tuyên nhanh như vậy, sao cô không khiếp sợ được chứ? Lúc này mới

bao